Đan Thần

Chương 411: Chương 411: Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi




- Trình Cung là ai chứ, đấy là tôn tử của Chấn Quốc Công Trình Lão Gia Tử, là người kế thừa của Trình Gia sau này đấy. Trình Lão Gia Tử chẳng phải là Đại nguyên soái thống nhất thiên binh vạn mã hay sao, biết tại sao Hoàng đế nhiều năm nay vẫn không làm gì được Trình Gia không? Đó là vì Trình Lão Gia Tử đã sớm trở thành Lục Địa Thần Tiên rồi. Chấn Quốc Thần Tiên ở Vân Ca Thành bị Trình Lão Giã Tử xử lý tới tâm phục khẩu phục, ngay cả rắm cũng chẳng dám đánh lấy một cái nữa.

- Trình Đại Thiếu không những kế thừa võ công của Trình Lão Gia Tử, tài văn chương càng tuyệt đỉnh hơn người, Văn Khúc Tiên giáng thế đó, là đương kim Trạng Nguyên Lang, Hoàng đế cho rằng mình có thể khâm điểm Trạng Nguyên lang nên đánh cuộc với Trình Đại Thiếu, kết quả Trình Đại Thiếu dẫn động Văn Khúc Tinh, Văn Xương Tinh, ngay cả hình bóng thánh nhân cũng xuất hiện nữa, Hoàng đế thất bại ê chề.

- Còn xa, đâu chỉ có những thông tin này, ta có một biểu huynh làm thuộc hạ của Trình Đại Thiếu, lợi ích khi đi theo Trình Đại Thiếu nhiều vô số kể, huynh ấy chỉ là một tiểu binh thông thường, vì biểu hiện xuất sắc, chỉ riêng thưởng bạc thôi đã có mấy chục ngàn lượng rồi, đó là lượng vàng nữa đấy nhá. Hơn nữa sức mạnh huynh ta cũng từ Thoát Thai Kỳ một đường thăng lên thành Phạt Mạch Kỳ luôn, giờ chắc cũng sắp lên Siêu Phàm Kỳ rồi đấy, sắp đuổi kịp ta rồi. Ai cũng biết, làm thủ hạ dưới trướng Đại Thiếu, chỉ cần ngươi chịu bán mạng, đan dược thì bao la, vàng bạc càng khỏi phải nói.

- Không sai, Lang Vương Bạch Nhân Long và Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm oai phong biết nhường nào, chẳng phải bọn họ cũng bị Trình Đại Thiếu đến diệt cái một ư, người khác thì ta không nói, chứ chủ nhân chúng ta là nhân vật thế nào chứ, nếu Trình Đại Thiếu không phải nhân vật như vậy, nàng ta liệu có dẫn đám Thanh Xà Quân chúng ta đến để cầu cạnh không?

- Đâu phải chỉ có thế, nghe nói Trình Đại Thiếu còn đập chết Lục Địa Thần Tiên nữa, một mình đơn độc chiến đấu với đại quân triệu ngàn yêu thú, lần này hắn ta muốn chấn giữ ở Nam Hoang để đợi Bách Niên Yêu Thú Triều đến, nếu chúng ta có thể tham gia vào, sau này tuyệt đối sẽ có chức Khai Quốc Công Thần cho mà xem, Trình Đại Thiếu văn võ song toàn, giờ đầu quân đúng là hợp thời rồi.

…………………… ……………………………. ……………….

Đối với những điểm xuất sắc của mình, xưa nay bản thân Trình Cung sẽ chẳng tỏ ra khiêm tốn đâu, nhưng lúc này nghe thấy đám người này bàn luận hưng phấn đến thật giả đan xen, những câu nói kết hợp giữa sự thật và lời đồn, khiến cho bản thân Trình Cung nghe thấy cũng cảm thấy đỏ mặt tía tai. Nhất là khi nghe nhiều rồi, bản thân Trình Cung cũng hoài nghi, không biết người bọn họ đang nói phải mình không ta, không lẽ mình là thánh nhân thật sao? Nghe kiểu bọn họ kháo nhau, có vẻ mình còn hơn cả thánh nhân ấy chứ.

Chuyện khác thì không nói, nhưng nghe đám người này nói chuyện chắc không phải đến để nói lời khiêu khích gây sự rồi, trên thế gian làm gì có kiểu gây rối như vậy. Chuyện bọn họ làm, cũng giống như vừa rồi sau khi bản thân đuổi giết Đại trưởng lão Phùng Lăng, bóp chết Tam trưởng lão Bành Dũng đã làm, chỉ có điều bọn họ còn khoa trương hơn nữa. Tuy nhiên hiệu quả của loại đầu độc này vô cùng to lớn, nhìn tâm trạng của bảy tám chục ngàn người này, ai nấy đều hưng phấn kích động là có thể thấy được rồi.

Thực lực của đám người này hơi kém hơn so với Hung Thần Kỳ Binh một chút, nhưng nếu đem so với đám người đến từ khắp nơi ở Vân Ca Thành và Lam Vân Đế Quốc thì mạnh hơn nhiều rồi. Rõ ràng đây đều là những người từng bôn ba tại Nam Hoang này. Nhất là hơn năm ngàn người ở giữa kia, sức mạnh của họ chẳng thua kém gì so với Hung Thần Kỳ Binh cả. Nguồn lực lượng này nếu là trước khi Trình Cung đến, chắc cú nó thừa sức đánh hạ Man Ngưu Thành.

Một đội quan hùng mạnh như vậy, lại có người cố tình tạo thanh thế cho mình, Trình Cung lập tức nhớ đến lời Nhị Thúc Trình Vũ Dương đã nói, chỉ có điều Trình Cung hoàn toàn không ngờ nó lại khoa trương đến thế.

Nếu đem đội quân này đào tạo bài bản một chút, hẳn có thể chống lại đại quân triệu ngàn người, thật không ngờ Nhị Thúc âm thầm lặng lẽ là thế, vậy mà có động thái to lớn nhường này ở Nam Hoang, ngay cả mình đã sai Sắc Quỷ đi điều tra tình hình Nam Hoang, cũng chẳng rò la được tẹo tin tức nào.

- Ơ!

Bỗng nhiên, Trình Cung khẽ chau mày, bởi vì hắn chợt phát hiện ra có người đang dùng thần niệm dò xét tình hình trong Đan Thành, luồng thần niệm này khá là mạnh mẽ và đặc biệt, ngay cả Bạch Khải Nguyên và Man Ngưu Vương Lý Hằng đang bố trí lực lượng phòng thủ bên ngoài, cũng không phát hiện ra luồng thần niệm này.

Thần niệm của Trình Cung thoáng chốc biến động, thần niệm đã hoàn toàn tản ra xung quanh, ngay tức thì cứ như cây quạt được xếp nhanh lại, tít tốc tập trung vào khu vực có năm ngàn người kia. Nhờ vậy, độ mạnh của Trình Cung sẽ lập tức được tăng lên rất nhiều, ba mươi sáu người Thoát Tục Kỳ tồn tại, có sáu người đã đạt đến Thoát Tục Kỳ đỉnh phong, trong đó không ngờ còn có một người đã đột phá sức mạnh “Vạn tượng nhất long”. Nhưng luồng thần niệm ban nãy chắc chắn không phải phát ra từ bọn họ, Trình Cung chuyển động ý niệm, thoáng chốc thần niệm dao động kịch liệt.

Đây là dạng biến hóa khác của thần niệm xung kích, loại dao động này, sẽ tạo ra cảnh tượng giả rằng không gian xung quanh đang bất ổn định. Nếu sức mạnh của Trình Cung có thể hồi phục lại trình độ của Thiên Anh, dưới thần niệm ắt hẳn đã không phải là cảnh giả rồi, lúc đó hắn thật sự có thể khiến cho không gian của một mảng khu vực bất ổn định luôn.

- ỏ, không gian dao động, sao ở đây lại có không gian dao động.

Một giọng nói rất nhẹ nhàng, tiếp đó ánh sáng màu xanh lóe lên, đột nhiên bay về trước xa chục ngàn dặm, trước tiên rời khỏi không gian hỗn loạn do Trình Cung tạo ra.

Nàng ta vừa hành động, thần niệm của Trình Cung cuối cùng đã bắt được đối phương, một con thanh xà khổng lồ dài ba mươi mấy mét, không ngờ còn mọc cả một đôi cánh, không ngừng thè lưỡi rắn ra, thân hình uốn lượn trên không trung. Mà phía trên con thanh xà có cánh này, có một cô gái đang đứng, nàng ta mặc bộ đồ xanh nhạt, mặt trái xoan, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp nhưng lại toát ra khí chất lạnh như băng tuyết.

Xinh quá, nhưng lạnh thật. Khí chất lạnh lùng này không giống với Hồng Liên. Bởi vì đã đoán được bọn họ là người do Nhị Thúc phái đến, nên sau khi Trình Cung biết được thủ lĩnh đối phương là ai rồi, hắn ta cũng không gấp gáp nữa, thậm chí còn quan sát tỉ mỉ hơn.

Cô gái đứng trên thân thanh xà dường như đã cảm nhận được điều gì đó, đưa mắt quan sát xung quanh, sau đó dùng thần niệm theo cách riêng biệt phong tỏa hoàn toàn không gian xung quanh mình.

“Thần niệm mạnh thật, mà không ngờ còn có thể kết hợp với con thanh xà dưới chân nữa, vận dụng thần niệm truyền thừa của động vật để phong tỏa không gian xung quanh mình, dò la động tĩnh, khá tinh nhuệ đấy. Chỉ riêng độ mạnh của thần niệm, đã không thua kém mình là bao, chỉ có điều vận dụng còn thua xa mình, do đó mặc dù bản năng phát hiện bị người khác theo dõi, cũng không tài nào tìm ra mình được.”

Trình Cung nghĩ bụng, lúc hắn đứng dậy sải bước thì người đã ra khỏi phủ đệ, trực tiếp đến giữa không trung. Chỉ thấy lúc này trong nội thành, Hung Thần Kỳ Binh đã sớm chuẩn bị tư thế sẵn sàng, còn Man Ngưu Vương Lý Hằng cũng chỉ huy những người khác chuẩn bị trận pháp phòng ngự, một khi có biến cố sẽ lập tức phát động ngay.

Giờ phút này, ngay cả những người chưa được huấn luyện ở trong Đan Thành, hiệu suất cũng vút cao lạ thường, người nào người nấy đấu chí giương cao, hoàn toàn chìm vào trạng thái có thể liều mạng với kẻ địch bất kỳ lúc nào.

- Không cần bố trí phòng ngự nữa, người đến không phải kẻ địch, sai người chuẩn bị địa điểm, bố trí cho họ ở ngoại thành nội đi, đám người này đến để đầu quân cho chúng ta.

Cứ như bước dạo bên đình, Trình Cung từ bên trong bước ra, trực tiếp đi đến trước mặt Sắc Quỷ, Bạch Khải Nguyên, Man Ngưu Vương Lý Hằng, Trình Trảm…

Bốn người vốn dĩ đang bận rộn, vừa nghe thấy Trình Cung nói thế thì ngẩn người ra, bởi vì Sắc Quỷ bên này vừa thông báo tình hình mới nhất cho mọi người biết.

- Đại Thiếu, đối phương có bảy tám chục ngàn người, hơn nữa thực lực phi phàm, không phải thứ ô hợp đâu ạ.

Đám người Sắc Quỷ không biết chuyện Trình Vũ Dương nói sẽ phái người đến, vì thế bọn họ đều rất lo lắng.

Man Ngưu Vương Lý Hằng cũng trầm giọng nói:

- Đại Thiếu, vừa nãy Tam thiếu gia nói, trong đó có năm ngàn người như quân đội, tất cả đều mặc áo giáp màu xanh lục, đó rất có thể là Thanh Xà Quân đã mất tích cách đây hai năm, bọn họ là thủ hạ của Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi, năm xưa Tần Vân Nhi quật khởi một cách nhanh chóng, tuổi đời còn trẻ mà đã trực tiếp đuổi kịp Man Ngưu Thành ta, thậm chí có khuynh hướng vượt trội hơn ta nữa. Chỉ là sau này khi Lý Dật Phong xuất hiện, hình như đã chiêu hàng nàng ta, nhưng nàng ta không đồng ý, nghe nói còn đánh nhau một trận, sau đó nàng ta biến mất luôn. Có người nói nàng bị Địa Long Vương Lý Dật Phong giết rồi, cũng có người nói Lý Dật Phong đã chiêu hàng được nàng rồi, mỗi nơi một tin đồn truyền miệng, giờ quân chủ lực của nàng ta lại xuất hiện ở đây, chúng ta nhất định phải cẩn thận đề phòng mới được.

- Đầu quân, sao tự nhiên khi không lồi ra cả đống người tới đầu quân vậy nè?

Hung Thần Bạch Khải Nguyên vốn dĩ chiến ý bừng bừng, đang chuẩn bị đại chiến một phen.

- Đây chủ yếu là nhờ vào sức hút cá nhân, xem ra nàng Tần Vân Nhi này thấu hiểu lý tưởng và hoài bão vĩ đại của bổn Đại Thiếu, nay cố tình dẫn theo người đến phò trợ bổn Đại Thiếu gầy dựng sự nghiệp, ây dà, đây là sức hút cá nhân, các người không hiểu đâu.

Nhị Thúc im hơi lặng tiếng ở Nam Hoang vậy mà tạo ra cục diện to lớn thế này, không cần nghĩ cũng biết ông Thiên Hồ này đã hành động thế nào ở những nơi khác, nhưng ông ta lại có thể khiến cho tất cả mọi người đều coi như ông ta không tồn tại, đây mới là chỗ lợi hại thật sự của ông ta. Nếu đã như vậy, Trình Cung cũng không muốn vạch trần chuyện này ra, trực tiếp dùng tay sờ cằm tỏ vẻ đắc ý vô cùng.

Sắc Quỷ trực tiếp cho Trình Cung một ngón tay giữa, đám người Bạch Khải Nguyên và Man Ngưu Vương Lý Hằng cũng thông báo cho người bên dưới giải trừ cảnh giới, đồng thời thả cổng cho bọn họ vào thành. Về những lời mà Trình Cung nói, bọn họ căn bản không tin, nhưng lúc này vừa hay bảy tám chục ngàn người đã tiếp cận gần Đan Thành trong phạm vi năm mươi dặm. Trong phạm vi này, thần niệm của đám người Man Ngưu Vương Lý Hằng, Hung Thần Bạch Khải Nguyên, Trình Trảm đều có thể tra xét ra được.

- Thật sự là Thanh Xà Quân. A….đây….bọn họ đang nói gì thế?

Man Ngưu Vương Lý Hằng có chút không dám tin, quay sang nhìn Hung Thần Bạch Khải Nguyên và Trình Trảm.

- Đám người này bị sao vậy, bị trúng bùa mê thuốc lú gì rồi à?

Bạch Khải Nguyên cũng trợn tròn mắt, bởi lúc này không chỉ có một đám người đang thổi phồng Trình Cung, truyền miệng qua lại, lúc này đám người này chưa tới Đan Thành, liền truyền tới không biết bao nhiêu bản ca liên quan đến Trình Cung, người nào người nấy cứ như bị tiêm máu gà vậy, hưng phấn và kích động vô cùng. Tất cả đều nói Trình Cung tốt, còn hơn là tận mắt chứng kiến những việc đó nữa.

- Xem ra bọn họ đích thật là đến để đầu quân rồi, chỉ có điều…

Người luôn kiệm lời như Trình Trảm, lúc này vô cùng kinh ngạc, nghĩ không thông mà lắc lắc đầu. Trên thực tế y hiểu rõ hơn bất cứ ai khác, bởi vì phần lớn thời gian bọn họ đều ở bên cạnh Đại Thiếu, Đại Thiếu vốn chẳng rảnh hơi đâu mà đi làm những trò vớ vẩn này. Mà nhìn bộ dạng của bọn họ, rõ ràng bị tiêm nhiễm không phải mới ngày một ngày hai rồi.

Ba người Lý Hằng, Bạch Nguyên Khải, Trình Trảm đưa mắt nhìn nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, hết thẩy đều vô cùng mơ hồ, kinh ngạc, có chuyện thần kỳ như thế thật sao?

- Mẹ kiếp, phục rồi, Đại Thiếu ngươi thật không phải người mà.

Tốc độ tiến tới của đám người này rất nhanh, Sắc Quỷ mau chóng phát hiện ra hiện tượng này, cằm dưới của Sắc Quỷ suýt chút nữa là rớt xuống đất, trời đất gì vậy nè, điên cả rồi sao, vậy cũng được hả?

- Đa tạ đã khen.

Trình Cung chắp tay một cách rất khách khí.

- Đại Thiếu, chẳng lẽ ngươi thật sự không phát hiện, thật ra ta đâu phải đang khen ngươi?

- Phát hiện rồi, nên giờ ta quyết định phái ngươi đi nghênh đón.

Nói xong, chẳng đợi Sắc Quỷ thi triển Phá Không Thích rời đi, Trình Cung đã xuất hiện ngay sau lưng Sắc Quỷ, trực tiếp một giò đạp thẳng vào mông đích gã. Nháy mắt Sắc Quỷ trực tiếp hóa thành một luồng sáng, cứ như sao băng vậy bay thẳng ra ngoài.

- Móa!

Cặp mông đau đớn là phụ thôi, Sắc Quỷ phát hiện bản thân hoàn toàn bị một luồng sáng bao trùm, muốn động đậy cũng không được, chỉ có thể chửi một tiếng sau đó bị coi là đạn thịt bắn bay đi.

- “Nói với Tần Vân Nhi, đến đầu quân bổn Đại Thiếu, bổn Đại Thiếu đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ, bổn Đại Thiếu đã chuẩn bị một phần lễ ra mắt tặng cho bọn họ, để xem bọn họ có đủ tư cách trở thành thủ hạ của bổn Đại Thiếu và có đủ tư cách lấy được phần hậu lễ ra mắt này hay không?”

Lúc này, trong đầu Sắc Quỷ vang lên giọng nói của Trình Cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.