Đan Thần

Chương 173: Chương 173: Văn Khúc Tinh đến thế gian




Hắn vừa động bút, toàn bộ trong sân trường thi đều có chấn động rất nhỏ, nương theo đó là một đạo quang mang phóng lên trời. Bên trong tia sáng này mang theo một mùi thơm ngát, trên không trung vậy mà tạo thành một trạng thái văn tự, tùy theo mà đến chính là từng sợi tinh quang trên bầu trời chớp động, làm cho hào quang vốn là lập tức muốn tiêu tán này tách ra.

Chữ chữ như châu ngọc, văn tự ngưng không mà không tiêu tan, văn tự phát ra mùi thơm ngát, hào quang chớp động, đây là bên trong sách xưa ghi lại, lúc Thánh Nhân viết văn chương mới có cảnh tượng này ah.

Quan trọng nhất là một tia lực lượng trên bầu trời kia thẩm thấu xuống, coi như là con mắt người bình thường cũng có thể chứng kiến, mà kiểu chữ ngưng không vừa xuất hiện kia, càng làm cho tất cả thí sinh cùng giám khảo trường thi đều khiếp sợ.

- Trời giúp Lam Vân Đế Quốc ta, thí sinh chỗ đó là ai, nhanh chóng báo lên.

Đỗ Đạo Khôn cũng mãnh liệt đứng dậy, rốt cuộc ngồi không yên, loại chuyện này tuyệt đối là khiếp sợ thiên hạ, trong lịch sử Lam Vân Đế Quốc chưa từng có qua.

Chỉ có thể tìm được ở trong sách vở ghi lại, vậy mà hôm nay xuất hiện.

- Khởi bẩm đại nhân, văn tự xuất hiện ở chỗ Trình Lam.

Lập tức có quan viên phụ trách hưng phấn tới hồi báo, trong trường thi xuất hiện việc trọng đại này, coi như là bọn hắn cũng nhất định có thể thơm lây.

- Đã bắt đầu rồi à.

Khóe miệng Chu Dật Phàm nổi lên dáng tươi cười, bút trong tay rốt cục cũng rơi xuống, tinh thần lực cũng lập tức sinh ra một loại ba động kỳ lạ, loại ba động này vậy mà lập tức làm cho tinh quang cùng văn tự trên không của Trình Lam đột nhiên run rẩy.

Tinh thần lực của Chu Dật Phàm giống như tiếng đàn, vậy mà trùng kích đả động tinh lực mà Trình Lam dẫn động xuống, sau đó văn tự của hắn cũng đồng dạng treo trên bầu trời, đồng thời trong văn tự kia vậy mà có một loại ba động. Mặc dù chỉ là xem văn tự, lại cho người một cảm giác bách nhạc tề minh.

- Lại có dị tượng, nhanh, nhanh chóng tra ra.

Đỗ Đạo Khôn bên này còn chưa viết xong tấu chương, vậy mà lại phát hiện có dị tượng.

- Chúc mừng đại nhân, loại chuyện này ở trong các triều đại của Nam Chiêm Bộ Châu cho tới bây giờ không có xuất hiện qua, chỉ có trong điển tịch mới có ghi lại.

- Cũng chỉ có ta Hoàng thượng anh minh, đại nhân với tư cách Thánh Nhân sau này, dưới sự chủ trì của Đỗ gia thất đại Thượng thư mới xuất hiện việc trọng đại như thế.

Puan viên phía dưới lập tức chúc mừng, mặc dù là vuốt mông ngựa trắng trợn, nhưng lúc này Đỗ Đạo Khôn lại vô cùng hưởng thụ. Này chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách, mình cũng sẽ được lưu danh thiên cổ.

- Hừ!

Trình Lam đang toàn tâm viết văn, đồng thời thể nội không ngừng mượn nhờ tinh lực rửa thân thể, rèn luyện tinh thần, cảm nhận được Chu Dật Phàm đi theo thơm lây, hắn cũng không có ngăn trở, chỉ cần hắn không quá phận là được. Cho dù hắn cùng mình đồng thời xuất hiện dị tượng thì như thế nào, cuối cùng nhất Hoàng đế vẫn sẽ cho mình trở thành trạng nguyên, chuyện này là ván đã đóng thuyền, ai cũng không cải biến được.

Trình Cung, ta nhìn ngươi dựa vào cái gì đấu cùng ta, chỉ bằng ngươi cũng muốn đấu cùng ta, sau lần này ta muốn vĩnh viễn dẫm nát ngươi dưới lòng bàn chân, cho ngươi trọn đời khó có thể xoay người.

- Tốt, quả nhiên không có làm cho trẫm thất vọng.

Đây hết thảy Hoàng đế cũng đều thấy rõ, mặc dù biết Trình Lam không phải là thật sự chữ chữ châu ngọc, văn động thiên địa, dị tượng Thánh Nhân, nhưng thật giả không trọng yếu, quốc gia cần hắn, còn có thể làm được hiệu quả như vậy là được. Về phần hắn làm thế nào, chỉ muốn hắn có thể bị mình khống chế, cho dù hoàn toàn hư giả, trẫm nói hắn thật thì là thật.

Giờ phút này bên ngoài đã sớm bị kinh động.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì, trên bầu trời đó là cái gì, thật xinh đẹp, hào quang sáng ngời.

- Chẳng lẽ thật sự là chữ chữ châu ngọc, văn tự hiểu rõ thiên địa, văn thánh dị tượng.

- Đó là chỗ của Trình Lam, còn có Chu Dật Phàm, thật không hỗ là tứ đại tài tử. Cùng cái này vừa so sánh với, Trình Cung trước kia ở giải thi đấu tứ đại tài tử, căn bản cái gì cũng không tính toán.

- Đây chính là dị tượng trong điển tịch ghi lại, Thánh nhân xuất thế mới có, Trình Cung là thiếu gia ăn chơi, cho dù có chút ít thông minh, cũng làm sao có thể đánh đồng những người này.

Trong trường thi, cả đám đều nhịn không được châu đầu ghé tai, nếu bình thường sớm đã bị cảnh cáo hoặc là bị đuổi đi ra, nhưng mà lúc này những giám thị kia so với bọn hắn càng hưng phấn, càng giật mình, căn bản không có người đi để ý tới những chuyện này.

Trình Cung một mực ngồi ngay ngắn không động, thẳng đến khi Trình Lam cùng Chu Dật Phàm chữ chữ châu ngọc, trên bầu trời xuất hiện văn tự kinh động tất cả mọi người, hắn mới chậm rãi bắt đầu vận chuyển lực lượng. Văn Khúc thuộc thủy, là sao thứ tư trong Bắc Đẩu, là sao chủ khoa bảng. Thất Tinh Phá Không Trảm là ngưng tụ tinh lực Bắc Đấu Thất Tinh, cuối cùng nhất ngưng tụ thành một môn thần thông vô thượng.

Xem công pháp Trình Lam này tu luyện, hẳn là một công pháp hấp dẫn tinh lực nào đó, chỉ có điều cấp bậc tương đối thấp. Cộng thêm bản thân lực lượng của hắn, càng thêm không có ngoại lực cùng pháp bảo tương trợ, hắn không có biện pháp trực tiếp hấp dẫn tinh lực tinh không vì mình sở dụng, chỉ có thể mượn nhờ lần khảo thí này. Song tinh hội tụ, hắn một lần hành động cùng song tinh thành lập liên hệ, mượn nhờ lực song tinh rửa thân thể, rèn luyện tinh thần lực, đối với hắn có chỗ tốt lớn lao.

Thấy hắn đã thành lập kết nối cùng song tinh, Chu Dật Phàm kia vậy mà sử dụng Thất Âm chi pháp đánh cắp tinh lực, vốn là coi như là thông minh, Nhưng tiếc bọn hắn gặp phải mình. Âm Dương Vạn Vật Quyết trong thể nội Trình Cung vận chuyển, âm dương vạn vật, tinh lực cũng là âm dương vạn vật liệt kê, năm đó Trình Cung tu luyện Thất Tinh Phá Không Trảm có thể hấp thu lực mấy vạn quần tinh trong tinh không, đối với tinh lực cũng không xa lạ gì. Dùng Âm Dương Vạn Vật Quyết làm nền, dùng công pháp Thất Tinh Phá Không Trảm vận chuyển.

- Oanh! !

Tinh quang trên bầu trời chậm rãi rơi xuống chỗ Trình Lam, bỗng nhiên ngay lúc đó chuyển hướng, lập tức hào quang bạo tăng gấp trăm lần, trực tiếp trùng kích tiến vào bên trong thân thể Trình Cung.

Mà thời điểm Trình Lam vừa mới mượn nhờ một tia lực lượng đặc biệt do tinh lực ngưng tụ, cũng trực tiếp bị lực lượng kia phá hủy. Trình Lam vốn đang vận dụng ngòi bút như bay, mượn nhờ tinh lực này tạo chữ chữ châu ngọc, văn tự treo trên bầu trời, lần này trực tiếp phun ra một búng máu, văn tự trên bầu trời biến mất toàn bộ.

Tình huống của Chu Dật Phàm so với Trình Lam đỡ hơn một ít, nhưng cũng không tốt đến đâu, bởi vì hắn mượn nhờ tinh lực này, sau đó này tinh lực bị Trình Cung dã man mang đi toàn bộ, làm cho bút trong tay hắn trực tiếp vỡ vụn, văn chương vừa mới ghi cũng hủy diệt, sắc mặc tái nhợt.

Mà giờ khắc này, thân ảnh Trình Cung trở nên vô cùng lớn, hào quang Văn Khúc Tinh đã không phải ở gần kề phụ cận mới chứng kiến, tất cả mọi người ở toàn bộ Vân Ca Thành đều có thể chứng kiến, hào quang Văn Khúc Tinh cùng Văn Xương Tinh trên bầu trời bao phủ trên người Trình Cung.

- Không, không có khả năng, hắn sao có thể tiếp nhận được tinh lực mạnh như thế, hắn làm sao hiểu được phương pháp hấp dẫn tinh lực, vì cái gì?

Trình Lam bụm không dám tin nhìn phương hướng Trình Cung, nhìn thân ảnh được tinh quang chiếu xạ kia dần dần bay lên, mà ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận thân ảnh kia, khí thế, còn có nhẹ nhàng huy động Hoang Thú Bút kia, tản ra một say mê hấp dẫn chỉ có trong điển tịch thượng cổ ghi lại.

Trình Cung tự nhiên không có đạt tới tình trạng dùng văn nhập thánh này, nhưng hắn từng bái kiến tồn tại Thánh nhân chính thức, dùng văn nhập thánh, dùng văn nhập đạo. Khí thế của bọn hắn Trình Cung rất quen thuộc, nên giờ phút này hắn mượn nhờ Hoang Thú Bút nhẹ nhàng viết văn tự, thể hiện ra một tia say mê hấp dẫn.

Vốn là tâm cảnh của Trình Cung cũng đã rất cao, giờ phút này lại mượn nhờ tinh lực phụ trợ, đối với Lam Vân Đế Quốc là một quốc gia còn chưa có trụ cột gì mà nói, này đã đủ mạnh.

- Văn vận hưng thì quốc hưng, vận mệnh Lam Vân Đế Quốc hưng thịnh, Văn Khúc Tinh đến thế gian.

Lúc này, trong trường thi có một học sinh đột nhiên kích động, không đi làm văn chương, ngược lại là quỳ xuống hướng về phía Trình Cung quỳ lạy.

Hắn vừa làm, lập tức làm cho rất nhiều học sinh kích động làm theo, trong miệng bọn hắn đồng dạng hô to lấy những lời này. Rất nhanh những lời này liền từ trong trường thi truyền ra, bởi vì hơn một ngàn sĩ tử đồng thời hô to, chung quanh đều có thể nghe được.

Quần chúng bên ngoài vừa nghe được, lập tức quỳ lạy, càng hô to những lời này.

- Văn vận hưng thì quốc hưng, vận mệnh Lam Vân Đế Quốc hưng thịnh, Văn Khúc Tinh đến thế gian.

- Văn vận hưng thì quốc hưng, vận mệnh Lam Vân Đế Quốc hưng thịnh, Văn Khúc Tinh đến thế gian.

Thời gian dần trôi qua, thanh âm liên tiếp lan xa, hơn nữa không ngừng có người bắt đầu quỳ lạy hô to.

- Nhanh, lập tức thỉnh ý chỉ.

Đỗ Đạo Khôn không cần đi hỏi cũng nhìn ra bên trong tinh quang là Trình Cung, chỉ là Văn Khúc Tinh như thế nào là một quần là áo lượt, đây quả thật là làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng giờ phút này hào quang của Văn Khúc Tinh cùng Văn Xương Tinh, so với Trình Lam, Chu Dật Phàm vừa rồi phát ra hào quang cường gấp trăm lần. Tuy Trình Cung không có chữ chữ châu ngọc, nhưng trên bầu trời xuất hiện thân ảnh của hắn, toàn bộ mọi người Vân Ca Thành đều thấy được.

Tại sao có thể như vậy, một cái quần là áo lượt làm sao có thể dẫn động tinh quang của Văn Khúc Tinh cùng Văn Xương Tinh chiếu rọi. Đỗ Đạo Khôn học phú năm xe, về dị tượng Thánh Hiền Đại Nho viết văn tự dẫn động thiên địa hắn cũng đọc qua.

Nhưng hắn cũng biết Trình Lam cùng Chu Dật Phàm có thành phần mưu lợi, nhưng Trình Cung này hắn lại không biết nên nói như thế nào. Nói hắn thật là Văn Khúc Tinh hạ thế, viết ra văn chương Thánh Hiền dẫn động thiên địa dị tượng, đánh chết Đỗ Đạo Khôn hắn cũng không tin, nhưng hết thảy lại hiện ra trước mắt.

Tinh Không Trảm, cần tinh lực mới có thể phát huy ra uy lực chính thức, về sau là trụ cột của thần thông Thất Tinh Phá Không Trảm. Mà Âm Dương Vạn Vật Quyết hấp thu lực vạn vật, tinh lực cũng thuộc âm dương vạn vật, sau khi hấp thu, Âm Dương Vạn Vật Quyết đã có biến hóa rất lớn.

Thất Tinh Phá Không Trảm so với công pháp mà Trình Lam lấy được cường đại gấp trăm lần, mà Âm Dương Vạn Vật Quyết còn có thể trực tiếp hấp thu tinh lực, không cần lo lắng tinh lực tạo thành tổn thương đối với thân thể. Cộng thêm thân thể Trình Cung viễn siêu Trình Lam rất nhiều, cho nên hắn có thể làm như cá gặp nước.

- Không đó là ta, của ta. . .

Nhìn tinh quang liên tục không ngừng chiếu xạ chỗ Trình Cung, Trình Lam vươn tay như muốn níu kéo, nhưng mà chỉ có thể tưởng tượng.

Trong lúc vô tình hắn đạt được một môn Vạn Tinh Luyện Thần Quyết, nhưng môn công pháp này có chút không trọn vẹn, tuy giai đoạn trước có thể làm cho tốc độ hắn tăng lên rất nhanh, nhưng về sau lại kẹt ở một cái bình cảnh. Lần này hắn muốn thông qua tinh lực để đền bù chỗ thiếu hụt này, hơn nữa làm cho lực lượng mình một lần hành động tăng vọt. Chỉ cần hắn có thể bổ khuyết cho Vạn Tinh Luyện Thần Quyết trọn vẹn, lực lượng kia của hắn nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa liên tục không ngừng hấp thu tinh lực, cũng sẽ làm cho lực lượng của hắn đột nhiên tăng mạnh.

Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc là duy nhất có thể thừa nhận tinh lực, lại có thể làm được chữ chữ châu ngọc, văn tự treo trên bầu trời, hắn chẳng những muốn nhờ tinh lực bổ khuyết Vạn Tinh Luyện Thần Quyết, còn muốn thừa cơ hội này chế tạo mình thành Văn Khúc Tinh đến thế gian, danh lợi song thu. Cũng chính bởi vì vậy, lúc ấy mặc dù mất bảy ngàn vạn lượng hoàng kim hắn cũng mua Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc, so sánh với Văn Khúc Tinh đến thế gian, tiền đã không có trọng yếu như vậy.

Nhưng hắn như thế nào cũng thật không ngờ, chính mình tân tân khổ khổ tính toán, kết quả là lại là công dã tràng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.