Trên thực tế, Tần Phàm không chỉ là thiên tài ở phương diện tăng tiến
cảnh giới mà còn biểu hiện ở phương diện lĩnh ngộ võ đạo của hắn. Sau
khi hắn đột phá cảnh giơi Võ Thánh, Tần Phàm cảm ngộ võ đạo ngày càng
sâu. Hắn phát hiện mình trên phương diện Trù Đạo không có thiên phú cao, cho nên mới bắt đầu kết hợp Đan Đạo cùng Trù Đạo vào làm một.
Vì thế mà một đao kia, kỳ thật cũng có thể xưng là Đan Đao.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn thi triển chiêu thức này.
Tóm lại, hom nay Tần Phám chém ra một thức Địa Đao, coi như không có mang
thep lực lượng quy tắc nhưng uy lực bản thân đao pháp so với thời điểm
Tần Phàm có cảnh giới Võ Tôn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Thậm chí có thể nói đạt tới vũ kỹ Thiên giai đỉnh phong! Vũ kỹ phàm nhân đỉnh phong!
- Hắn làm sao có thể mạnh được như vậy!
Bên kia, Ô Tàng vốn còn trấn định nhưng một đao kia chém tới, sắc mặt hắn cũng phải biến đổi, kịch liệt chấn động.
Địa hỏa hừng hực bốc lên, dùng tốc độ nhanh nhất ngưng tụ lại thành một
thanh cự đao hỏa diễm tỏa ra ánh sáng rực rỡ xuất hiện trên bầu trời.
Một đạo ánh đao phô thiên cái địa dài hơn mười trượng mang theo địa chi
trầm trọng, kim chi lợi hại, thủy chi cuồn cuộn dùng một loại xu thế
không thể ngăn cản được đánh về phía Ô Tàng.
'Đan Trù Đao' thức thứ hai Địa Đao có iu lực so với thức thứ nhất Nhân Đao thậm chí còn mạnh hơn gấp mười lần.
Ô Tàng căn bản không thể tưởng tưởng nổi, không thể tin được!
Lần giao tranh vừa rồi Ô Tàng cảm nhận được Tần Phàm đã là Võ Thánh ngũ
cấp, hắn biết rõ Tần Phàm mới đột phát đến cảnh giới Võ Thánh chưa đến
một năm, tốc độ như vậy cũng có thể hình dung là yêu nghiệt rồi.
Lại để cho Ô Tàng không thể tưởng được, Tần Phàm bây giờ đã là cảnh giới Võ Thánh ngũ cấp, không chỉ có được quy tắc tiểu thế giới của chính mình,
hơn nữa lại có thể phát huy ra thực lực vượt xa Võ Thánh ngũ cấp!
Giờ khắc này, hắn chỉ có thể dùng hai từ nghịch thiên để hình dung về Tần Phầm.
Đối với trận đánh lần này với Tần Phàm, Ô Tàng vô cùng hối hận. Một đao kia của Tần Phàm chém ra, hắn biết mình tuyệt đối không có khả năng chém
giết Tần Phàm như lúc ban đầu đã nói. Mà hiện tại hắn có thể cảm nhận
được mình không thể nào sống qua ba chiêu!
Đây là chiêu thứ hai! Cường hoành vô cùng!
Có cùng cảm thụ với Ô Tàng, còn có vô số người đang đứng trong Nam Phong
thành xem cuộc chiến! Đến lúc này bọn hắn mới hiểu được cái gì là kỳ
tích. Đây chính là người mà mỗi lần ngươi làm cho hắn đạt đến cực hạn,
hắn có thể từ đó sinh ra kỳ tích đánh vỡ cực hạn!
Không có người nào nghĩ được, Tần Phàm lại có được thực lực khủng bố như vậy!
Ngay cả người của Thái gia cùng Đông Phương gia lúc đầu thấy Tần Phàm vô lễ, nói năng ngông cuồng. Nhưng bây giờ nhìn thức Địa Đao này của Tần Phàm
cho thấy thực lực khủng bố của hắn, trong lòng rốt cuộc mới an tâm một
ít.
Một đao như vậy đổi là hai người bọn họ cũng không dễ dàng đón đỡ, thậm chí không đỡ được.
Bọn hắn đoán chừng thực lực Ô Tàng có lẽ cũng chỉ ngang bằng với bọn họ mà thôi.
- Chỉ có như vậy mà muốn đánh bại là điều không thể!
Nhưng mà lúc này, Ô Tàng ở trên không trung đột nhiên rống to một tiếng, quay mắt nhìn về phía hỏa diễm đang quang cuồn cuộn giống như muốn đoạt mệnh người kia. Sau đó hắn giơ cao Ô Mộc thiền trượng trong tay lên, cắn
răng phun ra một ngụm máu tươi.
Phốc!
Máu tươi phun lên
thiền trượng, Ô Mộc thiền trượng hiện lên huyết quang, tiếp đó một đầu
hung thú toàn thân màu đen nhảy từ trong thiền trượng ra. Đầu hung thú
này thân thể do mây đen cuồn cuộn tạ thành, cũng cao lớn khoảng hơn mười trượng, bên trong có huyết quang ẩn hiển. Không những thế lại phát ra
khí tức khủng bố, huyết tinh, hung tàn để cho người ta cảm thấy một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
- Ô Tàng không ngờ cũng có vũ kỹ mạnh như vậy!
- Cường! Cường! Lúc này đây đến tột cùng là ai sẽ thắng?
Ở bên trong Nam Phong thành, mọi người thấy một màn như vậy đều kinh hô.
Rất nhiều người cả cuộc đời này đều chưa thấy qua loại chiến đấu cấp bậc này. Mắt nhìn chăm chú như si mê như say sưa.
Oanh!
Cũng
không có phụ lòng mong đợi của mọi người. Ngoài Nam Phong thành, trên
bầu trời, Tần Phàm cũng Ô Tàng đồng thời phát ra công kích. Chiêu thức
của hai người va chạm vào nhau, trên bầy trời rậm rạp mây đên bắn ra
điện quang, thanh âm cực lớn, trực tiếp xé rách tầng tầng không gian.
Tiếng động phát ra to đến mức mà mọi người nghe như một ngọn núi lửa phun trào.
Phàm là những người dưới Võ Sư trong nháy mắt đều chịu ảnh hưởng, cảm giác
như lỗ tai bị đâm thủng, sau đó thống khổ ngã nhào trên mặt đất.
Một ít người thực lực không cao, nhưng lại rời thành đến gần trận chiến qua sát thì lại trực tiếp bị một luồng dư âm vô hình ảnh hưởng, trùng kích
cho hôn mê. Mà ngay cả quy tắc thiên địa cũng vì lần va chạm này mà dao
động. Mà những cường giả Võ Thánh khác đứng xem trận chiến, nếu không
phải đứng ngoài ngàn mét thì chỉ sợ đã bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Loại cấp bậc chiến đấu này người bình thường ngay cả khả năng xem cũng không có.
Giao phong trên trời cao không tiếp tục bao lâu, sau đó trong thiên địa đột
nhiên hiện ra một đạo quang ảnh, tựa hồ đem trọn bầu trời đêm ở đây
chiếu sáng hoàn toàn trong tích tắc.
Mà cùng lúc đó là thanh âm
thứ gì đó vị xé rách vang lên. Trong nháy mắt, một ít cường giả có thể
chứng kiến, Ô Tàng đứng trên không trung lực lượng toàn thân biến thành
một đầu huyết thú dĩ nhiên bị đao quang hỏa diễm của Tần Phàm chém thành hai khúc.
Bồng!
Lập tức từng đám mây đen tiêu tán!
Sau khi huyết thú tan biến, một đao kia của Tần Phàm cũng không có tiêu tán mà vẫn mang theo lực lượng địa hỏa phá tan tầng tầng không gian, dùng
một xu thế không cách nào ngăn cản được đánh lên thân thể Ô Tàng!
- Không có khả năng! Ah!
Hai mắt Ô Tàng mở chừng chừng, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng
kêu không cam lòng. Rất nhanh tiếng kêu thảm thiết kia vang vọng khắp
bầu trời truyền vào tai mọi người.
- Ô Tàng bại sao?
Nghe
được tiếng kêu thảm thiết này, không ít người không khỏi cảm thấy động
dung. Ai cũng không có nghĩ tới Ô Tàng lại có thể dễ dàng bị đánh bại
như vậy.
Vào lúc đó, mọi người đối với thực lực của Tần Phàm càng thêm xem trọng.
- Cường giả Tần gia Càn Kinh ta nhiều như vậy, hầu như đều chết trên tay hắn. Tần Phàm này quả nhiên có chút môn đạo.
Vào lúc này Tần Quan cũng phải cảm thấy kinh ngạc, chỉ là hắn lại cười lạnh nói:
- Nhưng nếu như chỉ có ngần ấy lực lượng mà muốn so sánh với Võ Thánh cửu cấp vẫn là một chuyện rất xa vời.
Mà khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là Ô Tàng phát ra một
tiếng kêu thảm thiết như vậy rồi nhưng chiến đấu vẫn chưa có chấm dứt.
Hỏa diễm đao mang kia muốn đánh lên thân thể Ô Tàng nhưng đúng vào lúc đó,
trên thân thể Ô Tàng dĩ nhiên không ngừng xuất hiện hắc vân. Ngay sau đó một cái mai rùa chằng chịt đồ án bao phủ toàn thân hắn.