Dưới sự bàn tán của mọi
người, La Phong tỏ ra vô cùng bình tĩnh, chậm rãi bước lên tầng ba trà
lâu. Sau đó ngồi cách vị trí của Tần Phàm không xa. Chỗ hắn ngồi cũng
gần cửa sổ, ánh mắt của hắn không thèm nhìn bất cứ người nào trong trà
lâu khiến cho những người khác cảm nhận được ngạo khí của hắn.
Chưa đến ba mươi tuổi đã có tu vi lục kiếp Bán Thần, hắn xác thực có vốn liếng để kiêu ngạo.
Trong tân thế giới, cho có được đủ các loại điều kiện may mắn thì nhân
loại dưới ba mươi tuổi có thể trở thành cường giả Bán Thần đã có thiên
phú không tồi.
Trước ba mươi tuổi có tu vi tứ kiếp Bán Thần, tuyệt đối là thiên tài. Có tu vi ngũ kiếp Bán Thần là siêu cấp thiên tài, những người như vậy đã
ít lại càng ít. Mà Tần Phàm cũng là thiên tài, những người hắn tiếp xúc
tự nhiên cũng là thiên tài, cho nên mới có cảm giác thiên tài nhiều như
mây chứ trên thực tế rất thưa thớt.
Có thể trước ba mươi tuổi trở thành cường giả lục kiếp Bán Thần, người
đó chẳng khác nào đã bước một chân vào cánh cửa thất kiếp Bán Thần. Phải biết rằng trở thành cường giả đại năng thất kiếp Bán Thần đã là tồn tại ngang với thành chủ. Bao nhiêu cường giả lục kiếp Bán Thần phấn đấu cả
đời cũng không thể đạt được.
Thành chủ mạnh cỡ nào, đại biểu cho cái gì, mỗi người ở đây đều rất tinh tường.
- Hai mươi tám tuổi là lục kiếp Bán Thần, có chút ngạo khí cũng là bình thường.
Tần Phàm đối với thái độ của người này cũng hiểu được. Hắn thu hồi ánh mắt nhìn dòng người ngược xuôi dưới đường.
Nhìn đám người hối hả phía dưới, Tần Phàm bỗng nhiên giật mình. Trong
đoàn người phía dưới hắn phát hiện ra một thiên tài trẻ tuổi lục kiếp
Bán Thần. Hơn nữa hắn cũng tiến vào trong trà lâu mà hắn đang ngôi.
Càng làm cho Tần Phàm bất ngờ, người này cũng đi lên tầng ba, xem ra cũng muốn nghỉ ngơi ở trên này.
Người này thân hình cao lớn, tướng mạo thô cuồng, khí chất bá đạo. Hắn
mặc mọt bộ trường bào màu đen, bên trên có theo đồ án mặt trời màu hồng.
Người này có tu vi lục kiếp Bán Thần, Tần Phàm có thể nhìn ra được.
Người này cũng giống như La Phong đều dưới ba mươi tuổi, không cần phải
nói cũng biết là một thiên tài trẻ tuổi tham gia tuyển bạt Thiên Tài
Chiến lần này.
- Đây là Mạc Thiên Dương của Mạc Lợi thành chúng ta!
- Đúng vậy, là Mạc Thiên Dương, năm nay hắn hai mươi chín tuổi là cháu
ruột của đảo chủ Mạc Lợi thần đảo, là một cường giả lục kiếp Bán Thần!
- Thú vị! La Phong vừa mới đến, không thể ngờ rằng Mạc Thiên Dương cũng đến.
- Mặc dù hai người họ đều là lục kiếp Bán Thần, nhưng Mạc Thiên Dương
lại là người của Mạc gia, cơ hội được đảo chủ chỉ dạy rất lớn. Ta nghĩ
thực lực của Mạc Thiên Dương cao hơn La Phong một chút.
- Khó nói! Phụ thân của La Phong cũng có thực lực tiếp cận cửu kiếp Bán
Thần, nội tình so với Mạc Thiên Dương cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Hai người bọn họ đều là thiên tài, nếu không đánh một trận thì không
biết được ai hơn ai.
Lại một thiên tài trẻ tuổi lục kiếp Bán Thần xuất hiện trong trà lâu,
khiến cả trà lâu bạo động. Thậm chí nhân khí của Mạc Thiên Dương còn lớn hơn La Phong. Dù sao Mạc Theien Dương cũng là cháu ruột của đảo chủ Mạc Lợi thần đảo.
Mạc Thiên Dương có chút lôi thôi lệch thếch, nhưng giơ tay nhấc chân rất có khí phách. Ngược lại nhờ thế mà hắn có được mị lực đặc biệt. Hai
chân hắn bình ổn như bàn thạch, thậm chí còn ẩn chứa huyền âm.
Mọi người đang chăm chú đàm phán thì Mạc Thiên Dương chậm rãi đi lên,
ánh mắt nhìn về phía La Phong ở trên tầng ba. Hắn cũng không có nói
chuyện, chỉ chắp tay sau lưng, ngửa mặt lên trời đi thẳng về trước. Mạc
Thiên Dương cũng giống như La Phong không hề che dấu ngạo khí của mình.
Cuối cùng hắn ngồi xuống một cái bàn ngay sát bàn của Tần Phàm và La Phong.
Cũng chính vì thế mà ở vị trí gần cửa sổ có thể thấy được từ trái sang
phải theo thứ tự là Tần Phàm, Mạc Thiên Dương, La Phong. Mỗi người chiếm một cái bàn. Một cảnh tượng đặc biệt như vậy, Tần Phàm mượn được nhân
khí của hai người bên cạnh mà hấp dẫn không ít ánh mắt.
Chỉ là bên cạnh có hai thiên tài tuyệt đỉnh Mạc Thiên Dương và La Phong, cho dù Tần Phàm hai tư tuổi có tu vi tứ kiếp Bán Thần cũng chỉ là một
thiên tài bình thừng mà thôi. Dù sao tuyển bạt Thiên Tài Chiến sắp diễn
ra phần đông thiên tài trẻ tuổi đều hội tụ trong Mạc Lợi thành. Những
thiên tài như Tần Phàm có không ít, chỉ có những tuyệt đỉnh thiên tài
như Mạc Thiên Dương và La Phong mới tạo ra hiệu ứng kinh người.
Nhưng một ít người đối với Tần Phàm có thể bảo trì được sự bình tĩnh,
thưởng thức trà trước khí thế của Mạc Thiên Dương và La Phong cũng cảm
thấy hiếu kỳ. Nhưng đại đa số mọi người cũng chỉ hơi bất ngờ mà thôi.
Đối với suy nghĩ của những người khác, Tần Phàm tự nhiên không để ý.
Trên thực tế, có thể trước khi tuyển bạt gặp được Mạc Thiên Dương và La
Phong cùng một chỗ, sự tình kịch tính như vậy Tần Phàm cũng cảm thấy
hứng thú. Hắn thật sự muốn biết chuyện kế tiếp sẽ như thế nào.
Về phần khí thế của hai lục kiếp Bán Thần, Tần Phàm tự nhiên không coi
vào đâu. Đừng nói là hai người này chủ động phát ra khí thế hay toàn lực thi triển cũng chưa đủ tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Đương nhiên nếu như trong chiến đấu mà thi triển toàn lực thì Tần Phàm cũng không dám khẳng định ai thắng ai thua.
Thời điểm này Tần Phàm cũng không cần phải tiếp xúc với hai người này.
Hắn chỉ phối hợp uống trà thơm, mà Tần Phàm không muốn uống cũng không
được, dù sao một ấm trà thơm này cũng có giá một trăm thần tinh, giá cả
rất đắt đỏ.
Tần Phàn khoan thai thưởng thức trà thì Mạc Thiên Dương dùng phương thức giống như uống nước lã để uống trà. Còn La Phong thì vừa uống vừa suy
nghĩ điều gì đó. Khi Mạc Thiên Dương đi vào, hai người bọn họ dĩ nhiên
không hề tiếp xúc với nhau.
Ngoài ra, bởi vì Mạc Thiên Dương và La Phong đến mà không khí tầng ba
trà lâu trở nên nặng nề. Nhưng thanh âm nghị luận nhỏ hơn rất nhiều,
thậm chí là không có.
Phốc! Phốc! Phốc!
Trong lúc trà lâu đang yên tĩnh thì bỗng nhiên có tiếng bước chân đi lên.
- Lại là một siêu cấp cường giả?
Nghe tiếng bước chân, rất nhiều người đoán được thực lực người này không thấp. Cộng với không khí đặc thù của trà lâu mà không ít người ngẩng
đầu lên nhìn.
Tiếng bước chân càng gân, thân ảnh người trẻ tuổi liền xuất hiện trước
mặt mọi người. Lập tức ánh mắt mọi người trở nên cổ quái. Người vừa mới
đến cũng là một thiên tài trẻ tuổi lục kiếp Bán Thần.
Người này là một thiên tài trẻ tuổi lục kiếp Bán Thần, giống như La
Phong hắn cũng mặc một bộ trường bào màu trắng. Nhưng bộ trường bào của
hắn giống như tuyết trắng, bên trên dường như có mây trắng lững lờ trôi. So với La Phong thì người này càng thêm văn nhã.
Đây cũng là một nam tử trẻ tuổi, thân hình hắn thon dài, tuổi cũng chưa
quá ba mươi. Làn da trắng nõn, bờ môi mỏng, nếu bàn về trình độ anh tuấn thì người này hơn hẳn La Phong và Mạc Thiên Dương. Hơn nữa mỗi lần hắn
giơ chân nhấc tay đều lộ ra phong độ, nét mặt luôn vui vẻ.