- Móa, lão đầu ngươi lừa gạt!
Tần Phàm gầm lên giận dữ, thi triển Lưu Tinh Bộ vọt tới, lúc này vì đã đột phá đến Võ Giả tứ cấp, ngược lại hành động cũng không khó khăn nữa.
- Hắc, không tệ lắm, thử lại lần nữa Lưu Tinh Bộ của ngươi như thế nào.
Đối luyện một hồi, Cổ Mặc rõ ràng cảm nhận được tiến bộ của Tần Phàm, cười
hắc hắc, sau đó dùng dẫn dắt thuật khẽ hấp, mấy chục phiến lá rụng bị
hắn thu vào tay. Hiện giờ đã qua hơn nửa tháng, dẫn dắt thuật của hắn
cũng đã dần dần tìm lại cảm giác.
Sưu sưu!
Hai mảnh lá
rụng dưới võ khí của Cổ Mặc quán chú vào tựa như một lưỡi đao sắc bén
bay về phía Tần Phàm, đạt tới cảnh giới Võ sư đã có thể khiến võ khí ly
thể, nhưng loại dùng võ khí bám vào trên vật thể để phát ra này lại
giống như Võ sư sở trường cung tiễn vậy, cần lực khống chế rất mạnh!
Nhìn xem hai mảnh lá cây kia càng ngày càng gần, thân ảnh Tần Phàm đong đưa
như liễu đón gió, đầu tiên tránh khỏi một mảnh trong đó, sau đó lại
tránh khỏi phiến thứ hai, sau lần chiến đấu với ba người lão Hắc Quỷ ải
đột phá cực hạn, lại trải qua chiến đấu lớn nhỏ, năng lực phản ứng đã
được đề cao rất nhiều.
- Đúng vậy, ba phiến này.
Cổ Mặc
cười nói, ba phiến lá rụng lần nữa phân ra, theo cao thấp ba đường đồng
thời đánh về phía Tần Phàm, nhưng lại bị Tần Phàm hoàn toàn tránh
khỏi...
Bốn phiến năm phiến cũng như thế.
Cho đến khi sáu phiến lá cây thì rốt cục cũng bị đánh trúng rồi.
- A..., không tệ.
Cổ Mặc nhẹ gật đầu nói
- Hiện giờ Lưu Tinh Bộ của ngươi mặc dù cách nhập vi cấp còn khoảng cách
nhất định, nhưng đã coi như không tệ rồi, chỉ luyện tập có nửa tháng đã có hiệu quả như thế, xem ra những ngày này nhiều lần chiến đấu đã có
trợ giúp rất lớn với ngươi.
- Ha ha, đã như vậy, xem ra cũng đến
lúc ta tìm Thanh Ưng mạo hiểm đoàn thử thân thủ rồi, bọn hắn nhất định
là đang tìm ta rất khổ cực a...
Tần Phàm mỉm cười, nhưng lập tức lại lộ ra một tia lãnh ý.
- Hắc hắc, kỳ thật hai ngày này ta cũng cảm giác được có người của Thanh
Ưng mạo hiểm đoàn hoạt động ở phụ cận, nếu như ngươi muốn luyện tay, vậy thì đi về hướng đông nam, nhất định sẽ có thu hoạch.
Thanh âm của Cổ Mặc truyền đến nói.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, hắn phỏng chừng lấy thực lực hắn hiện giờ, một mình
chống lại Võ Giả cửu cấp, cho dù không phục dùng tăng khí hoàn thì cũng
có thể đánh ngang tay được, Võ Giả bát cấp càng không phải nói, chỉ cần
đối phương không phái ra Võ sư thì hắn sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì
cả.
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm cảm thấy trong Linh Dược cốc sinh ra linh khí chấn động khá lớn, sau đó hắn liền nhìn về phía sơn động,
cũng dần dần lộ ra vẻ mĩm cười, hắn biết rõ, hẳn là Kỷ Huyên Nhi dưới sự trợ giúp của Tiểu Linh vận hoàn đã đột phá thành công.
- Ha ha, xem ra Thanh Ưng mạo hiểm đoàn kia phải xui xẻo rồi.
Thân hình Tần Phàm lóe lên, nháy mắt sau đó liền xuất hiện ở trước sơn động, chỉ lẳng lặng chờ đợi Kỷ Huyên Nhi đi ra.
Kỷ Huyên Nhi hận Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đến thấu xương, hôm nay lại đột
phá đến Võ sư, không thể nào không đi tìm bọn họ gây chuyện được, hai
người vừa hay đi cùng nhau luôn, vậy cũng có thể chiếu ứng được cho
nhau.
Quả nhiên, một lát sau, Kỷ Huyên Nhi một thân đồ hạ hành
màu đen liền từ bên trong đi ra, thoạt nhìn tựa hồ cũng không có vui
sướng vì đột phá đến Võ sư, có chăng chỉ là sát cơ lạnh lùng.
- Cùng đi chứ.
Tần Phàm mỉm cười, Kỷ Huyên Nhi nhẹ gật đầu, hai người rất nhanh liền biến mất ở ngoài Linh Dược cốc.
...
Ngay ở sâu trong rừng rậm cách Linh Dược cốc chừng một dặm, ba mạo hiểm giả
mặc phục sắc Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đang hùng hùng hổ hổ bước đi, vừa
đi một bên vừa nhìn quanh bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó.
- Đã tìm khắp gần mười ngày rồi, không biết tiểu tiện nhân Kỷ Huyên Nhi
và tiểu tạp chủng kia đã chạy đi đâu nữa, nơi này chúng ta về cơ bản đã
tìm qua hết, chẳng lẽ bọn chúng đã bị yêu thú ăn mất sao?
Một đại hán trên mặt có vết đao trong đó phun một bãi nước bọt xuống đất, mở miệng mắng.
- Tiểu tiện nhân Kỷ Huyên Nhi kia đối với vùng ngoại vi yêu thú sơn mạch
này còn quen thuộc hơn cả chúng ta, nếu nàng dễ chết đi như vậy, chúng
ta cũng đã không có nhiều huynh đệ phải chết trên tay nàng vậy rồi.
Một trung niên nhân bộ dáng mạo hiểm giả khác nói.
- Hắc hắc, lại nói nếu như chúng ta tìm được tiểu tiện nhân Kỷ Huyên
Nhi kia trước, Ngô ca, chúng ta có thể... Hắc hắc, cô nương kia thật sự
quá mê người, chậc chậc, đặc biệt là thân hình hệt như rắn nước, nếu như có thể ngồi ở trên người của ta uốn éo vậy thì thật là sướng chết người mất!
Mặt khác một gã hán từ đen gầy thoạt nhìn có chút hèn mọn bỉ ổi nói.
- Ngươi cũng đừng nghĩ nữa, Phương thiếu đối với nữ nhân kia đã thèm
thuồng từ lâu, tuy rằng luôn miệng nói muốn băm thây vạn đoạn tiểu tiện
nhân kia, kỳ thật trong nội tâm lại không biết muốn thu nàng vào phòng
đến cỡ nào...
Trung niên mạo hiểm giả gọi là Ngô ca kia nói:
- Huống hồ bắt sống tiểu tiện nhân kia về sẽ có trị giá 50 vạn kim nguyên ah, đến lúc đó ngươi muốn nữ nhân gì mà không được?
...
Mà ở cách đó không xa, hai người Tần Phàm và Kỷ Huyên Nhi trốn trên một
đại thụ cành lá rậm rạp, nghe thấy những lời nói thô lỗ xấu xa này, Tần
Phàm rõ ràng cảm thấy sát cơ của Kỷ Huyên Nhi lại tăng thêm vài phần.
- Thoạt nhìn trung niên kia là một Võ sư, chúng ta xuống tay giết chết
tên hán tử đen gầy kia, hắn chỉ là Võ Giả bát cấp, có lẽ sẽ dễ đối phó một chút. Sau đó ta đi đối phó với đại hán mặt xẹo kia, ngươi trước
tiên cứ kéo lấy trung niên nhân kia đã, chờ ta giải quyết xong...
Tần Phàm nhìn tình thế bên dưới, thời gian dần qua phân tích nói, nhưng
không đợi hắn nói xong, bên người một hồi hương gió thổi qua, Kỷ Huyên
Nhi đã nhanh chóng vọt tới.
- Thật là lỗ mãng ah...
Khóe miệng Tần Phàm không khỏi co quắp. nhưng đành phải lập tức đi theo.
Thân pháp của Kỷ Huyên Nhi thoạt nhìn cũng thập phần cao cấp, thân hình như
ảnh như mị, lắc lư mấy cái liền lập tức tiếp cận với ba mạo hiểm giả
kia, cũng coi như nàng còn có lý trí, cũng không hiển nhiên lao ra, chỉ
từng bước một thông qua các gốc đại thụ để che chắn thân ảnh mình..
Tần Phàm liền trông thấy trong tay Kỷ Huyên Nhi bao quanh sương mù ném về
phía dưới chân ba người, nhất thời trong tràng tựu trở nên ẩn sương mù
sương mù, che chắn khắp nơi. Bao sương mù này chính là do một loại trái
cây gọi là Bạch Yên quả hái trong dược cốc trong tạo thành, vừa vỡ ra
thì từ trong sẽ tuôn ra sương mù nồng đậm, không gây tổn thương, nhưng
lại có thể nhiễu tầm mắt mọi người.
- Là Kỷ Huyên Nhi!
Sương mù liền tràn ngập, ba dong binh kia liền lớn tiếng kêu lên, tựa hồ rất
là quen thuộc với loại phương thức đánh lén này nên liền vội vàng để
phòng.