Mà khi uy lực của Lưu Ly Liệt Dương kia hoàn toàn biến mất, quá trình cảm ứng của Tần Phàm bị cắt đứt, vì vậy hắn ngẩng đầu nhìn Bạch Trường
Thiên, lần nữa là khiêu khích nói ra:
- Chẳng lẽ những cái gọi là Thiên Thần các ngươi, cũng chỉ có một chút sức mạnh như vậy sao? Cái
này là cái gọi là lực lượng của thần sao? Thật là làm cho người quá thất vọng rồi.
- Ngươi nói cái gì?
Nghe vậy, Bạch Trường Thiên quả nhiên là lập tức bị chọc giận, hai mắt màu đỏ tươi của hắn nhìn xem Tần Phàm, Thiên Thần Trận Văn lạnh lùng thần bí trên mặt kia vặn vẹo
lên.
- Ta không phải nói rất rõ ràng sao? Ta nói những Thiên Thần các ngươi thật sự rất yếu, ta nghĩ các ngươi vì lúc này đây mà chuẩn bị hồi lâu đi à nha? Ta đến qua cung điện dưới mặt đất mà các ngươi kiến
thành ở chỗ này, đáng thương các ngươi nhỏ yếu, chỉ có thể tốn hao thời
gian dài ở trên một cỗ thi thể. Nếu như không phải bằng vào Phong Thần
đại trận, còn có thi thể Viễn Cổ chó chết kia, ta nghĩ các ngươi ngay cả một đảo chủ cũng đối kháng không được a?
Nhưng Tần Phàm lại bình tĩnh tới bốn mắt nhìn nhau, sau đó trong miệng nhàn nhạt nói:
- Liền từ thần lực vừa rồi ẩn chứa trong công kích của ngươi xem ra, thần lực của các ngươi thật là nhược đến đáng thương.
Hắn muốn đối phương sử dụng thần lực càng mạnh hơn nữa, để cho hắn có thể càng thêm rõ ràng cảm ứng được thần lực này tồn tại.
- Muốn chết!
Trên mặt Bạch Trường Thiên đã hoàn toàn chuyển hóa thành tái nhợt dữ tợn vô
cùng, phảng phất như muốn nhắm người mà phệ. Tần Phàm nói, kỳ thật đúng
là chỗ đau của những Dư nghiệt Thiên Thần bọn hắn, sau khi Thiên Thần
chiến bại trong Chư Thần đại chiến, bọn hắn cơ hồ là không thể thu thập
tín ngưỡng lực của nhân loại, cho nên thần lực của bọn hắn hoàn toàn
chính xác là rất nhỏ yếu!
Gần kề chỉ có thể dựa vào thời xa xưa còn sót lại mà thôi!
Bất quá thần lực lưu lại ở trong thi thể Đại Thiên Thần là cực kỳ khổng lồ, bọn hắn thông qua một ít thủ đoạn đem lực lượng Trận Văn lưu lại trên
thi hài đều kích phát ra, hơn nữa còn thu thập thần lực lưu lại ở từng
nơi hẻo lánh trong Chư Thần chiến trường còn sót lại, lại thông qua
Phong Thần đại trận này, có thể chuyển dời đến trên người từng cái bọn
hắn sử dụng.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao lúc
này đây bọn hắn chuẩn bị trên mấy trăm năm, bởi vì bọn hắn phải nhờ đến
Viễn Cổ chiến trường này mới có thể khôi phục được lực lượng lúc
trước. Đương nhiên, bọn hắn cũng có thể tu luyện giống như nhân loại,
bất quá hiện tại bản thân nhân loại nhận lấy hạn chế, như những đảo chủ
kia cũng không có cách nào so sánh với những cường giả thời xa xưa.
Huống hồ bọn hắn muốn giống nhân loại theo khuôn phép cũ tu luyện như vậy,
một mặt là tốn hao thời gian rất dài, một phương diện khác là phải thừa
nhận phong hiểm bạo lộ.
- Trường Thiên Thần, không nên nhiều lời
cùng hắn, những người bên trong kia hiện tại tựa hồ là đang tìm kiếm lấy thi thể Đại Thiên Thần rồi, ngươi nhất định phải nhanh giải quyết hắn.
Bỗng nhiên thanh âm của Liễu Tri Thánh vang lên, tựa hồ bắt đầu có chút vội vàng xao động.
- Trường Thiên Thần, mượn nhờ lực lượng của Phong Thần đại trận a.
Nữ Thiên Thần Chu Nhược kia cũng nói.
- Tốt, đã như vầy, vậy hãy để cho ta trực tiếp giải quyết tiểu súc sanh này.
Sắc mặt Bạch Trường Thiên lạnh lùng, cười lạnh nhìn xem Tần Phàm.
Ầm ầm!
Tiếp theo trong nháy mắt, hắn vươn một chưởng, phía trên năm ngón tay không ngừng tràn ra hào quang.
Một loại lực lượng thần bí cường đại bắt đầu ở trên mỗi một ngón tay hắn
rất nhanh sinh sôi. Như là mặt trời chói mắt giữa trưa, đến mức làm cho
người khó có thể nhìn thẳng, mà hào quang trên người hắn tỏa sáng, có
thể chứng kiến từ trong đại trận có lực lượng cuồn cuộn không ngừng
truyền vào trong cơ thể hắn.
- Đây đều là ngươi tự tìm, ngươi sẽ bị chết thập phần thê thảm!
Lúc này Bạch Trường Thiên tá trợ lấy đại trận chi uy, có thể nói là lực
lượng hắn là thao thao bất tuyệt, Trận Văn bên ngoài thân không ngừng
lóe ra. Đó là dấu hiệu lực lượng phát huy đến mức tận cùng.
- Ta chờ đây.
Trên mặt Tần Phàm lạnh nhạt tự nhiên, bất quá kỳ thật trong lòng của hắn
cũng đã âm thầm chuẩn bị, âm thầm nuốt đan dược vào khôi phục thương
thế, một bên không ngừng thúc dục bốn đại thần thông phòng hộ, mỗi một
tế bào thân thể đều đang chuẩn bị lấy.
Ầm ầm!
Một tiếng
chấn động từ trên bầu trời truyền đến, tiểu mặt trời trong tay Bạch
Trường Thiên kia một mực trướng lớn, thành một ngọn núi Kim Sắc khổng
lồ, Tần Phàm có thể cảm giác được thần lực ẩn chứa trong đó cực kì khủng bố, uy lực ngập trời.
- Đi!
Sau đó năm ngón tay kia bị hắn nhẹ nhàng nhấn một cái, như là mặt trời lặn trực tiếp chìm vào trong không gian như nước.
Chỉ chốc lát, tòa Kim Sắc thần lực này liền trực tiếp xuyên việt không gian, đáp xuống đến đỉnh đầu Tần Phàm không quá 10m.
Oanh oanh liệt liệt.
Cường hoành trấn áp.
Vù vù vù hô…
Năm ngón tay Kim Sơn này không ngừng đáp xuống, tiếng gió xé tai, không
gian tầng tầng đẩy ra, ở thời khắc này, Tần Phàm chẳng biết tại sao bỗng nhiên nhớ tới tình cảnh Tôn hầu tử bị Ngũ Chỉ sơn trấn áp trên địa cầu, đúng là như hiện tại, hắn ở dưới năm ngón tay này, cảm giác được không
chỗ có thể trốn.
Đương nhiên, hắn căn bản cũng không có nghĩ tới muốn chạy trốn.
Cảm giác được trong kim sơn ẩn chứa thần lực cường đại, trên mặt hắn lộ ra chăm chỉ chi sắc.
Rầm rầm…
Thời điểm năm ngón tay Kim Sơn sắp hoàn toàn che ở trên người hắn, hắn đem
tất cả Thần Thạch trước đây lấy được toàn bộ đổ ra, trọn vẹn là mấy chục khối Thần Thạch, từng cái lơ lửng ở xung quanh thân thể của hắn, xoay
tròn lấy.
- Nhiều Thần Thạch như vậy! Hắn tại sao có thể có nhiều Thần Thạch như vậy?
Chúng đảo chủ không khỏi khiếp sợ, phải biết rằng những đảo chủ bọn hắn thậm
chí có những người tiến đến đây lâu như vậy, ngay cả một khối Thần Thạch cũng còn không có tìm được.
- Những Thần Thạch này chính là dùng để cảm ứng thần lực, hắn đây là muốn dùng làm gì?
Cũng có đảo chủ nghi hoặc, những đảo chủ bọn hắn muốn cảm ứng thần lực đều
rất cực khổ, ngắn thì tốn hao mấy ngày mấy tháng, lâu là tốn hao mấy năm mấy chục năm, nhưng cho tới bây giờ không có người thử qua loại phương
pháp như Tần Phàm này.
Cái này một mặt là cực ít người có được
thần lực mạnh cùng nhiều Thần Thạch như vậy, một phương diện khác căn bản không có người dám bốc lên nguy hiểm lớn như vậy.
- Bằng thứ này có thể chống đỡ được công kích của ta sao?
Bạch Trường Thiên cũng không rõ ràng cho lắm, nhưng đối với mình rất có tự tin, chỉ là cười lạnh tăng cường lấy công kích.
Ông ông ông ông.
Năm ngón tay Kim Sắc trực tiếp trấn áp mà xuống, rất nhanh liền hoàn toàn
thôn phệ Tần Phàm ở bên trong thần quang nồng đậm, chỉ nhìn thấy quang
mang màu vàng kia không ngừng lập loè, nhưng căn bản đã nhìn không tới
thân ảnh Tần Phàm rồi.
Tần Phàm tự nhiên thập phần tinh tường
mình đang làm gì, lúc này hắn là muốn mượn nhờ thần lực ẩn chứa trong
công kích của Bạch Trường Thiên cùng Thần Thạch chi trợ, một lần hành
động cảm ứng được thần lực huyền bí.