Đan Vũ Càn Khôn

Chương 368: Chương 368: Chặn giết. (1)




Nhưng vẫn có không ít người ở phía trước nhịn không được đan dược khác hấp dẫn mà hao tốn đại lượng Kim nguyên, đến khi Cửu Chuyển Chân Vũ đan đi ra, đã có người bắt đầu ẩn ẩn hối hận.

Không thể tưởng được Nam Phong Tần gia thật sự lấy ra Cửu Chuyển Chân Vũ đan tuyệt tích nhiều năm này, rất nhiều người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Có nhiều người kỳ thật ở trước khi đấu giá Cửu Chuyển Chân Vũ đan này, đều là không tin Tần gia có thể lấy ra Cửu Chuyển Chân Vũ đan.

- Phía dưới nghe kỹ, lúc này là đấu giá Cửu Chuyển Chân Vũ đan, về phần hiệu quả của nó, lão phu cũng không cần nhiều lời, hiện tại đấu giá trực tiếp bắt đầu, giá khởi điểm hai trăm vạn Kim nguyên, chỉ có một khỏa.

Thanh âm của vang lên trong toàn trường Tần Nguyên, lần này Tần Phàm chỉ cung cấp một khỏa Cửu Chuyển Chân Vũ đan, coi như mánh lới chi dụng. Đan dược nghịch thiên như vậy, hắn luyện chế cũng khó khăn, tự nhiên là lưu cho gia tộc của mình dùng.

- 500 vạn Kim nguyên.

Trong tràng vốn là vang lên trận trận hít một hơi lãnh khí, mà ngay sau đó, ngay từ đầu liền có người báo ra giá cao.

- 1000 vạn.

Báo giá thứ hai truyền đến.

Có năng lực tranh đoạt Cửu Chuyển Chân Vũ đan này, đều là một ít đại gia tộc. Bọn hắn biết rõ khỏa Cửu Chuyển Chân Vũ đan này là đan dược có thể cải biến vận mệnh gia tộc, chỉ cần trong gia tộc cũng sinh ra một thiên tài như Tần Phàm, như vậy gia tộc của bọn hắn coi như là táng gia bại sản cũng đáng được.

- 1100 vạn.

- 1500 vạn.



- 5000 vạn.

Cuối cùng giá tiền đấu giá Cửu Chuyển Chân Vũ đan lên tới hai mươi lăm lần, giá cả này để cho Tần Nguyên mừng rỡ như điên.

Nhưng Lý Hóa một mực chú ý lại không khỏi thay đổi sắc mặt, lúc trước hắn là đáp ứng dùng nhân đôi giá cả mua sắm, đây chẳng phải là đạt đến hơn trăm triệu Kim nguyên sao.

- Tốt rồi, lúc này Nam Phong Tần gia chúng ta cử hành đan dược đấu giá hội đến đây xem như kết thúc, rất cảm tạ các vị tiến đến, nếu như có đan dược mới, đến lúc đó sẽ trước tiên xuất hiện ở Xuân Hòa Đường. Hi vọng mọi người ủng hộ, cám ơn mọi người.

Cuối cùng Tần Nguyên nói ra lời kết thúc, lại nhân cơ hội quảng cáo danh tự của Nam Phong Tần gia Xuân Hòa Đường.

- Không phải còn có một loại đan dược tên là Băng Linh Đan sao? Tại sao không có nghe thấy đấu giá?

Mà thời điểm mọi người chuẩn bị đứng dậy, trong phòng đấu giá có người mở miệng kêu lên.

- Không có ý tứ, lúc này bởi vì có chút nguyên nhân đặc biệt, Băng Linh Đan không tham gia đấu giá, hi vọng các vị thứ lỗi.

Lúc này Tần Phàm đi đến trước bàn đấu giá, sắc mặt bình tĩnh mà nhàn nhạt nói ra. Nghe Tần Phàm nói như vậy, những người còn lại cũng không cảm thấy gì, rất nhanh người còn lại trong tràng đã không nhiều, trong đó có bọn người Càn Kinh Tần gia Tần Hạo Dương.

- Tần Phàm, ngươi đây là ý gì?

Tần Hạo Dương đi đến trước mặt Tần Phàm, sắc mặt âm trầm hỏi thăm. Tần Phàm biết rõ hắn cần Băng Linh Đan lại cố ý hủy bỏ.

- Thật có lỗi, lúc này thật sự là có nguyên nhân, Băng Linh Đan không thể tham gia đấu giá, kính xin Tần Hạo Dương thiếu gia thứ lỗi.

Tần Phàm chỉ là thoải mái cười nói. Đã cùng Càn Kinh Tần gia đến trình độ này, hắn tự nhiên sẽ không cho Tần Hạo Dương này Băng Linh Đan.

- Tần Phàm, xem như ngươi lợi hại. Kỳ thật lần này tới, tại hạ còn thay gia tộc mang đi một ít lời nói, cái kia chính là hợp tác thì hỉ, phân tắc thì lo, mong Tần Phàm huynh đệ truyền đạt cho quý tộc trưởng.

Tần Hạo Dương nghe thấy Tần Phàm nói, tuy lòng dạ của hắn sâu hơn, lúc này trên mặt cũng không khỏi có chút lạnh lẽo, lập tức lạnh lùng nói ra.

- Kỳ thật ta cũng có một câu muốn nhờ Tần Hạo Dương thiếu gia mang cho tộc trưởng quý tộc, cái kia chính là muốn người không biết trừ khi mình đừng làm.

Tần Phàm nghe thấy Tần Hạo Dương nói, chỉ là bình tĩnh nói ra.

- Ha ha… Tốt, đã như vầy, Tần Phàm huynh đệ hảo hảo bảo trọng, chờ mong cùng ngươi tương kiến lần nữa.

Lẫn nhau xé rách da mặt, Tần Hạo Dương khí cực phản cười, bất quá hai chữ bảo trọng cố ý tăng thêm ngữ khí.

- Phản hồi Càn Kinh đường xá xa xôi, Tần Hạo Dương thiếu gia cũng bảo trọng.

Tần Phàm cũng nhàn nhạt trả lại.

- Chúng ta đi.

Tần Hạo Dương lần nữa lạnh lùng liếc nhìn Tần Phàm, cuối cùng nhất vẫn là nhịn xuống không có nói cái gì nữa, mang theo bọn người Tần Nguyệt Minh đi ra phòng đấu giá.

- Tần huynh, chúc mừng, chúc mừng, lúc này đấu giá hội của Nam Phong Tần gia tổ chức thành công trọn vẹn.

Tần Hạo Dương đi rồi, bọn người Thái Hiên, Lý Hóa đi tới nói ra.

- Ha ha, lần này cũng phải cám ơn mấy vị ủng hộ .

Tần Phàm ôn hòa cười nói, bộ dạng bình dị gần gũi kia cùng vừa rồi sát khí lẫm lẫm như là hai người.

- Tần huynh, vừa rồi ngươi đột nhiên hủy bỏ đấu giá Băng Linh Đan, là triệt để chọc giận Tần Hạo Dương này rồi. Về sau ngươi cẩn thận một chút, đoán chừng Tần Hạo Dương này sẽ không dễ dàng buông tha ngươi. Bất quá, trải qua hôm nay, ta tin tưởng chỉ cần Tần Hạo Dương này không thể giết chết Tần huynh, thì sẽ không dám động đến gia tộc của huynh nữa.

Lúc này Thái Hiên lại nói ra.

- Cảm ơn Thái huynh quan tâm.

Tần Phàm gật đầu nói, cái này cũng chính là dụng ý hắn cố ý hiển lộ thực lực Linh Vũ sư của mình.

Càn Kinh Tần gia đã biết thực lực của hắn, cố nhiên đối với hắn càng thêm kiêng kị, nhưng mà bởi vì vậy, càng sẽ không dám động thủ với Nam Phong Tần gia. Dù sao chỉ cần mình chưa chết, sẽ là ác mộng của Càn Kinh Tần gia bọn hắn.

- Lần này từ biệt, chúng ta ở Chân Vũ thánh địa gặp lại.

Rất nhanh liền tới thời khắc nói lời từ biệt, Tần Phàm tiễn huynh muội Thái Hiên cùng Lý Hóa đến bên ngoài Nam Phong thành, chắp tay nói ra.

Lúc này hắn chỉ dùng 5000 vạn bán Cửu Chuyển Chân Vũ đan cho Lý Hóa, coi như kết giao với hắn.

- Hẹn gặp lại.

Lúc rời đi, Thái Ngọc rõ ràng có chút không bỏ mà quay đầu mấy lần. Nhìn mấy người kia ly khai, nụ cười ôn hòa trên mặt Tần Phàm dần dần biến lạnh, rất nhanh bốn đầu Thiên Sí Hổ từ bốn phương tám hướng bên ngoài Nam Phong thành bay lên.

- Tần Hạo Dương, không phải chỉ Càn Kinh Tần gia ngươi có thể ám sát ta, ta cũng có thể ám sát ngươi. Ta cũng rất muốn biết khi Càn Kinh Tần gia tổn thất thiên tài như ngươi, sau đó sẽ phản ứng gì.

Tần Phàm lạnh lùng thầm nghĩ, sau đó tâm linh khống chế bốn đầu Thiên Sí Hổ, đuổi theo phương hướng Tần Hạo Dương ly khai.

Trên đường lớn từ Nam Phong thành đi thông Càn Kinh, một đoàn người Tần Hạo Dương từ từ tiến lên, dùng thân phận Nhất phẩm Chân Vũ thế gia của bọn hắn, hơn nữa trong đội ngũ còn có ba gã Linh Vũ sư, coi như là Huyết Đường Lang bang cũng không dám đánh chủ ý bọn hắn.

Nhưng lúc này phản hồi, tâm tình cả đám người đều không phải rất tốt, nhớ tới Nam Phong Tần gia sinh ra siêu cấp thiên tài như Tần Phàm, trong lòng của bọn hắn thậm chí có chút ít trầm trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.