- Tỷ tỷ, một hồi thời điểm giao thủ, có cơ hội nàng lập tức rời khỏi đây, ta đến trước ngăn trở bọn hắn.
Sau đó Tần Phàm chỉ phải hướng Tần Li truyền âm nói ra.
- Không, ta không thể để cho Tiểu Phàm một mình ở lại chỗ này, để cho ta tới ngăn trở bọn hắn, ngươi ly khai.
Nhưng Tần Li lại lắc đầu truyền âm nói ra.
- Tỷ tỷ, hiện tại thực lực của ta ngươi còn không tin được sao? Ta đối
với mình có lòng tin, chỉ cần tỷ tỷ ngươi có thể thuận lợi ly khai nơi
đây, ta cũng nhất định có thể bình an vô sự rời đi.
Tần Phàm lần nữa truyền âm nói ra.
- Nhưng mà...
Tần Li vẫn là không muốn đáp ứng.
- Tuy ảo mộng chi thuật của tỷ tỷ ngươi lợi hại, nhưng dù sao vẫn không
thể đối phó hết thảy mọi người ở đây, mà ta ngoại trừ Nhiếp Bá, công
kích của những người khác ta là không e ngại. Bất quá tỷ tỷ ngươi ở lại
chỗ này, ta ngược lại sẽ phân tâm.
Tần Phàm chỉ phải nói thẳng.
- Vậy một hồi ta trước khống chế Nhiếp Bá này, Tiểu Phàm ngươi cùng ta ly khai. Chúng ta đều không nên cậy mạnh, những người này ngày sau chúng
ta lại chậm rãi đối phó.
Nghe được Tần Phàm nói như vậy, Tần Li
trầm mặc một hồi, sau đó nói. Nàng có thể cảm nhận được trên người Tần
Phàm đè nén tức giận cùng sát khí nhàn nhạt, sợ Tần Phàm một hồi ham
chiến mà không muốn đơn giản ly khai.
- Vậy được rồi, bất quá tỷ tỷ ngươi nhất định phải lao ra thông đạo trước ta.
Vào lúc này Tần Phàm hoàn toàn chính xác là có ý niệm liều mạng bị thương
cũng phải giết chết nhóm người này, nhưng nghe Tần Li nói như vậy, hắn
cũng đành phải buông tha cho ý nghĩ này.
Mà hắn cũng có tự tin, chỉ cần tiếp qua nửa năm nữa, những người trước mắt này đều không còn là đối thủ của hắn.
Coi như là Nhiếp Bá cũng không phải.
- Đã như vầy, coi bọn chúng với tư cách đá đặt chân để ta đột phá đến Võ
Tôn chi cảnh a, đặc biệt là ngươi, Nhiếp Bá, hi vọng ngươi có thể trở
thành một khối đá cứng rắn nhất ở dưới chân ta.
Vào lúc này Tần Phàm như có thâm ý liếc nhìn Nhiếp Bá.
- Động thủ!
Mà vào lúc này, Nhiếp Bá tựa hồ bị cái nhìn này của Tần Phàm làm mình
không thoải mái, liền trầm giọng nói ra, sau đó trường đao trong tay
vung lên, một đạo Liệt Diễm màu đỏ thẫm bổ tới Tần Phàm.
Những người khác cũng ra tay.
"Vèo!" "Vèo!" "Vèo!"
Cũng đồng thời, ba con Thất Thải Mộng Điệp ở ống tay áo của Tần Li vung vẩy
bay ra, trong đó hai cái vây quanh Nhiếp Bá dạo qua một vòng, còn có một con thì là bỗng nhiên nổ tung ra, một hồi sương mù bao quanh năm người ở trong đó.
PHỐC.
Sau khi Tần Li thả ra ba con Mộng Điệp này, rốt cục nhịn không được, phun ra một ngụm máu tươi.
- Đi.
Nhưng sau đó nàng lại cắn răng nói một chữ, thân ảnh nhanh chóng, toàn lực
thi triển thân pháp, như là một con Hồ Điệp phiêu dật, lập tức xuyên qua mấy người vây quanh còn lại, về tới trong thông đạo kia.
Vào lúc này hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, hắn nhìn ra được Nhiếp Bá đã bị lôi vào
trong mộng huyễn ngắn ngủi rồi, những người khác với hắn mà nói căn bản
không phải trở ngại quá lớn!
Hắn vốn muốn trực tiếp động thủ với
Nhiếp Bá, nhưng mà thực lực cùng xúc giác võ đạo của Nhiếp Bá đều không
phải chuyện đùa, hắn sợ như vậy ngược lại sẽ sớm đánh thức hắn.
- Tần Tinh Hà!
Sau đó, Tần Phàm liếc mắt liền thấy được một đạo nhân ảnh, ánh mắt thoáng chốc lạnh lẽo!
Tuy đã đáp ứng Tần Li không muốn ham chiến, nhưng cho dù phải đi, cũng phải trước giết chết người này!
Dưới chân hắn đạp mạnh trên mặt đất, cả người phóng về phía Tần Tinh Hà!
Tần Phàm biết rõ, lúc này mọi người ở đây là quyết định muốn động thủ với
hắn và Tần Li, tuy vốn là Viên Cảnh Thiên kia đưa ra, nhưng Tần Tinh Hà
này ở trong đó cũng nổi lên được tác dụng nhất định!
Tần Tinh Hà
này là người Càn Kinh Tần gia, không chỉ đối với sự tình của Tần Phàm
biết được tối đa, cùng Tần Phàm có thù hận không chết không thôi! Hơn
nữa khi Tần Phàm mới vào Chân Vũ Thánh Địa phát sinh những chuyện kia,
Tần Tinh Hà này cùng Tần Phàm oán hận càng để lâu càng sâu.
Hôm nay bọn người Hướng Vũ đã chết!
Cũng là thời điểm đến phiên Tần Tinh Hà này rồi!
Tốc độ của Tần Phàm bay nhanh, vào lúc này hai con ngươi của hắn lộ ra thập phần lạnh lùng, như là tử thần tuyên án nhìn Tần Tinh Hà, hắn cũng
không có bị Huyễn Mộng Chi Thuật của Tần Li ảnh hưởng, nhưng hôm nay ở
thời điểm thanh tỉnh, hắn chứng kiến Tần Phàm vọt tới mình, lại để cho
hắn lộ ra càng thêm hoảng sợ!
Được chứng kiến thủ đoạn của Tần Phàm, hắn cũng không nhận ra mình sẽ là đối thủ của yêu nghiệt này!
- Minh chủ, cứu ta!
Vào lúc này, hắn một bên trốn, một bên hướng Triệu Khang cầu cứu kêu lên.
Triệu Khang cũng vừa vặn không có bị Huyễn Mộng Chi Thuật ảnh hưởng đến, hắn
cũng nhìn thấy lúc này Tần Phàm đang hướng về Tần Tinh Hà phóng đi!
Đồng thời, tốc độ cùng thực lực kia đều làm hắn kinh hãi không thôi! Dù là hắn, cũng không có tin tưởng là đối thủ.
Bất quá vào lúc này, bọn hắn vốn chính là muốn vây giết Tần Phàm, không thể nào bỏ mặc đồng bọn bị giết! Hơn nữa hắn đã đáp ứng Tần Tinh Hà sẽ bảo
hộ hắn, với tư cách Càn Minh Minh chủ, ở trước mặt nhiều Minh chủ như
vậy, hắn cũng không thể cứ như vậy trơ mắt nhìn thành viên trong liên
minh cứ như vậy chết đi, nếu không ngày sau hắn ở Chân Vũ Thánh Địa sẽ
rất khó dừng chân.
Thời điểm Tần Phàm cách Tần Tinh Hà chưa đủ 10m, hắn cũng một cái lướt ngang, chắn ở trước mặt Tần Tinh Hà.
- Tần Phàm, ngươi cũng đừng vùng vẫy vô vị trước khi chết, hôm nay ngươi là mọc cánh khó bay rồi!
Lúc này Triệu Khang kia giả ra trấn tĩnh mà nhìn Tần Phàm, trong miệng trầm giọng nói ra, lúc này hắn lập tức ở trước người của mình ngưng hóa ra
một nguyên khí thuẫn màu vàng.
Triệu Khang này tu luyện chính là
Kim hệ nguyên lực, loại Kim hệ nguyên lực này có đặc điểm công kích bén
nhọn, phòng ngự cứng rắn, Triệu Khang ngưng tụ ra nguyên khí thuẫn màu
vàng, lúc này thoạt nhìn giống như là tường đồng vách sắt, ngăn cản hắn
cùng Tần Tinh Hà ở phía sau.
- Hừ, thật không?
Nhưng Tần
Phàm khinh thường khẽ hừ một tiếng, tốc độ không giảm chút nào, thời
điểm vọt tới trước nguyên khí thuẫn màu vàng kia, Vương Trù Đao trong
tay hắn phát ra vầng sáng màu đỏ thẫm chướng mắt, chém ra một đao nhìn
như là hời hợt!
Một đạo hỏa quang xẹt qua, giống như là một vì
sao rơi trên bầu trời đêm, tốc độ bay nhanh. Tuy cảnh ban đêm đen kịt,
nhưng nó lại lộ ra thập phần chói mắt!
Oanh!
Vầng sáng qua đi, nguyên khí thuẫn màu vàng lại bị một đao kia trực tiếp phá vỡ thành hai nửa, sau đó vầng sáng màu vàng tiêu tán đi, lộ ra hai người Triệu
Khang cùng Tần Tinh Hà ở đằng sau nguyên khí thuẫn đang kinh ngạc và sợ
hãi.
Chỉ một đao!
Triệu Khang cũng biết thực lực Tần Phàm
cường hãn, cũng không có ý nghĩ nguyên khí thuẫn màu vàng này có thể
ngăn cản hắn thật lâu, chỉ là muốn dùng để kéo dài thời gian đợi viện
thủ đến mà thôi.
Nhưng hắn thật không ngờ, chỉ là một đao mà thôi!