Đan Vũ Càn Khôn

Chương 211: Chương 211: Chém tận giết tuyệt






Mà hôm nay, một khắc vừa rồi này, hắn phát hiện mình cùng Tần Phàm chênh lệch, căn bản đã đến trình độ không cách nào vượt qua!

Hắn một trong Nam Phong Tứ công tử, Nam Phong thành ca tụng là thiên tài thiếu niên, ở trước mặt Tần Phàm, cái gì cũng không phải!

- Quả nhiên là Tiên Thiên!

Mà mọi người trong rừng rậm kia trong nội tâm rung mạnh, nhưng lập tức mỗi người gạt bỏ sợ hãi trong lòng, không dám lên tiếng loạn, sợ mình không cẩn thận chọc phải Tần Phàm.

Nếu như là người của Hầu Vũ Bạch, có lẽ bọn hắn còn không cần kiêng kị như vậy, nhưng đối mặt Tiên Thiên, hơn nữa vừa rồi Hầu Vũ Bạch cùng Tần Phàm chính diện giao phong, khách quan mà nói, bọn hắn cảm giác mình căn bản không có sức phản kháng.

Vốn bọn hắn đều cho rằng Tần Phàm là bị thương nặng mới tới kiếm tiện nghi, nhưng hiện tại bọn hắn đều hiểu được, Tần Phàm đâu phải là bị tổn thương, rõ ràng là từ vòng trong gấp trở về đột phá Tiên Thiên!

Bọn hắn cảm thấy may mắn vì mới vừa rồi mình không có xuất thủ, đồng thời đối với những người Hầu Vũ Bạch kia cũng nhìn có chút hả hê.

- Tuấn ca, tiểu Mông tử, các ngươi khổ cực rồi. Hiện tại các ngươi trước qua một bên nghỉ ngơi, còn lại giao cho ta là được.

Tần Phàm mỉm cười nói, biết rõ hai người vì mình mà cố gắng, trong nội tâm cảm động.

- Ân, Tiểu Phàm ngươi cẩn thận một chút.

Tần Phàm ở thời điểm không có đột phá đến Tiên Thiên cũng đã lợi hại như vậy, hôm nay đột phá đến Tiên Thiên, Tiết Tuấn tự nhiên đối với hắn càng thêm có lòng tin, cho nên chỉ nhẹ gật đầu, sau đó liền vịn Điền Mông thối lui đến một bên.

PHỐC!

Tần Phàm nhẹ nhàng về phía trước một bước.

- Tần Phàm, ngươi phải suy nghĩ kỹ càng, Nam Phong Tần gia của ngươi chỉ là Chân Vũ thế gia cửu phẩm, đắc tội chúng ta, Tần gia các ngươi sẽ chịu không nỗi!~Chào mừng đến với Webtruyen.Com~

Hầu Vũ Bạch lập tức bị sợ lui một bước, sau đó cắn răng một cái, cố gắng trấn định nói.

Tần Phàm cười lạnh.

- Ngươi... chúng ta có thể bất kể hiềm khích lúc trước, chỉ cần buông tha chúng ta, về đến gia tộc, chúng ta có thể bồi thường tổn thất cho các ngươi!

Hầu Vũ Bạch bị cái cười lạnh này làm sợ tới mức chảy một thân mồ hôi lạnh, ở dưới Tiên Thiên uy áp của Tần Phàm, trở nên có chút nói năng lộn xộn rồi.

Ở trước mặt Điền Mông cùng Tiết Tuấn, Hầu Vũ Bạch còn có thể bảo trì trấn định, nhưng ở trước mặt Tần Phàm, vừa mới một cái đối mặt, hắn bị đánh tan tâm lý, tâm cơ lúc trước hoàn toàn mất hết.

- Trách không được ngươi lâu như vậy vẫn không thể đột phá đến Tiên Thiên, nguyên lai là tâm cảnh của ngươi quá kém, hừ.

Trên mặt Tần Phàm thoáng hiện một tia khinh thường, tuy Hầu Vũ Bạch này đạt đến Võ sư cấp chín đỉnh phong đã lâu, thực lực vốn là không kém, nhưng tâm cảnh này, so với mình kém quá xa.

Cường giả chân chính chính là gặp mạnh càng mạnh, cho dù gặp phải sinh tử cũng có thể trấn định tự nhiên, Hầu Vũ Bạch này hiển nhiên là làm không được.

- Tần Phàm, chúng ta có thể cho ngươi điểm tích lũy!

Hầu Vũ Bạch vẫn đang làm giãy dụa cuối cùng.

- Tự nhiên sẽ ở trên thi thể của ngươi lấy về.

Thanh âm hờ hững của Tần Phàm truyền đến, sau đó thân hình của hắn lập tức kích xạ mà ra. Đạt tới Tiên Thiên, tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ là chứng kiến một đạo tàn ảnh.

Oanh!

Một quyền nặng nề trực tiếp khắc ở trên bụng Hầu Vũ Bạch, võ khí mang theo nguyên khí càn quét, lập tức trở nên đen kịt một mảnh, giống như là gỗ mục bị đại hỏa đốt qua.

- Ah…

Hầu Vũ Bạch phát ra tiếng kêu thê lương, hắn có thể chịu đựng được Tiên Thiên võ phù công kích mà bình yên vô sự, nhưng ở trước mặt Tần Phàm, lại trở nên không chịu nổi một kích như thế!

Bành!

Hai mắt Hầu Vũ Bạch lồi ra phía ngoài, thân thể rất nhanh bay ngược ra sau.

Đồng thời, thân hình Tần Phàm lóe lên lần nữa!

Như Sói nhập bầy cừu, hóa thân thành cỗ máy giết người vô cùng hung hãn.

- Tần Phàm, chúng ta đều là gia tộc Nam Phong thành...

Ngô Phong cuối cùng không cam lòng kêu lên, nhưng mà công kích của Tần Phàm không có bởi vậy mà đình trệ một cái chớp mắt.

Sau một lát, trên đất trống chỉ để lại thi thể.

- Híz-khà-zzz…

Chút ít Triêu Thánh giả trong rừng rậm kia trợn mắt, há hốc mồm mà nhìn một màn này, bị công kích lôi lệ phong hành kia của Tần Phàm chấn sợ tới mức ngây dại, nhưng nguyên một đám bụm lấy miệng của mình, sợ mình phát ra âm thanh kinh động đến sát tinh kia.

- Ai.

Tần Phàm đứng ở tại chỗ, đột nhiên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, sau đó liền thấy hắn chậm rãi từ trong giới chỉ lấy ra một thanh trường đao màu đen.

Cũng vào lúc này, Triêu Thánh giả trong rừng rậm kia trong nội tâm bỗng nhiên dâng lên một tia bất an.

- Phá Nguyệt trục vân!

Một tiếng quát nhẹ, công kích cuồng bạo khiến cho bùn đất trước mặt Tần Phàm nhấc lên cao hơn 10m, mà ở dưới lực trùng kích vô cùng cường đại này, cây cối trong rừng rậm kia đều ngã gục.

Rầm rầm rầm!

- Không nên…

Trong rừng rậm truyền đến trận trận bi thiết.

Thanh thế qua đi, một mảng lớn cây cối ngổn ngang lộn xộn ngã trên mặt đất, cháy đen một mảng, giống như là rừng rậm vừa mới cháy. Mà những Triêu Thánh giả bị đao thế công kích kia, tất cả đều biến thành thi thể nám đen.

Nhìn uy thế một đao kia tạo thành, Tần Phàm đoán chừng một đao kia của mình, mơ hồ đã đuổi kịp Cổ Mặc thi triển một đao ở trên sa mạc kia rồi.

Cái này là lực lượng của Tiên Thiên, lại phối hợp năng lượng hỏa chủng của bản thân hắn, uy lực càng lớn.

- Ah…

Còn thừa lại mấy Triêu Thánh giả kinh hồn chưa định, vào lúc này muốn chạy trốn, nhưng thân ảnh Tần Phàm lóe lên, mấy hơi thở về sau, trong một mảng lớn rừng rậm này, lần nữa trở nên lặng yên không một tiếng động.

Chém tận giết tuyệt!

Triêu Thánh này vốn là rất tàn khốc. Những người này đã ôm tâm may mắn, tất nhiên phải thừa nhận tai họa ngoài ý muốn.

Tần Phàm đứng ở trong một đống thi thể, mặt không biểu tình.

Thật lâu, Tần hơi than thở nhẹ một tiếng, xoay người lại.

Hắn đã giết chết toàn bộ Triêu Thánh giả, kể cả Hầu Vũ Bạch là đệ tử Chân Vũ thế gia Ngũ phẩm, chuyện này tự nhiên không thể tùy tiện truyền đi, cho dù hắn không sợ phiền toái, nhưng như thế nào cũng không thể lưu lại phiền toái cho gia tộc của mình cùng bọn người Tiết Tuấn Điền Mông, cho nên những người chứng kiến này đều phải chết.

Những người chứng kiến này lúc trước đi theo mình trở về vốn không có hảo tâm, cho nên Tần Phàm cũng không có tâm lý gánh nặng gì, hắn không phải kẻ lạm sát, nhưng cũng không phải người nhân từ nương tay gì đó.

Tần Phàm nhìn thoáng qua trường đao trong tay, phát hiện thanh trường đao chất lượng rất tốt này, vẫn là xuất hiện khe hở.

- Xem ra đao bình thường, thật đúng là không thể chịu đựng được Tiên Thiên Nguyên khí quán chú đánh ra đao pháp Phá Nguyệt trục vân.

Tần Phàm hơi trầm ngâm, bất quá nghĩ đến mình có Hỏa Vân Thiết, cũng hơi yên lòng. Theo như lời của Cổ Mặc, vũ khí làm bằng Hỏa Vân Thiết, cho dù là Hỏa nguyên khí thập phần cuồng bạo cũng có thể chịu đựng được, hơn nữa còn có thể gia tăng lực công kích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.