Đó là một
chiếc hộp sắt thoạt nhìn không hề có chút thu hút, nhưng bởi Tần Phàm có được lực cảm giác hơn người, có thể mơ hồ cảm nhận được bên trong có
chút bất phàm.
Nhưng hắn cũng không vội vã đi qua, chỉ đứng cách đó không xa nhìn Điền
Mông giao dịch cùng người kia, dù sao vật kia thoạt nhìn cực kỳ không
chớp mắt, nếu như không có được lực cảm giác cường đại tuyệt đối không
biết có gì khác thường, cho nên hắn cũng không sợ có người giành trước
trao đổi.
Nghe thấy Điền Mông nói như thế, kỳ thật người bán đã bắt đầu có chút
động tâm, nhưng vẫn còn có chút do dự, nhìn ra được trong lòng hắn muốn
tiếp tục đổi thêm càng nhiều luyện dược.
Thấy người kia đã động tâm, trong lòng Điền Mông mừng thầm, vội vàng bỏ thêm nắm lửa:
- Cây gậy này dù sao hiện tại ngươi không cần dùng đến, mà lần này thí
luyện trọng yếu bao nhiêu, gian nan bao nhiêu ngươi còn rõ ràng hơn ta.
Dù sao hiện tại ngươi cũng không dùng nó, ngươi ngẫm lại, trong lúc thí
luyện giữ lại vật kia không giúp ích gì cho chiến lực của ngươi hay là
giữ đồ vật có ích cho chiến lực của ngươi mới tốt hơn đây? Ngươi có thể
tưởng tượng một chút, khi cùng người tranh đấu đối phương sử dụng Hồi
Khí Tán hay Hồi Khí Lộ gì đó, mà ngươi sử dụng Hồi Khí Hoàn, có thể hồi
phục được võ khí nhanh hơn bọn hắn gấp mấy lần. Như vậy ngươi không phải thắng chắc rồi sao!
- Được rồi, ngươi cho thêm một viên thì ta sẽ đem cây gậy này bán cho ngươi.
Người kia cũng là một người thành thật, rốt cục bị Điền Mông ba hoa
thuyết phục, nhưng vẫn còn có chút muốn đạt được lợi ích lớn hơn nữa.
- Nhìn xem ngươi kìa, còn tính toán chi li.
Trên mặt Điền Mông lộ ra tia đau lòng, ánh mắt híp lại, rồi nói:
- Bất quá con người ta luôn hào sảng, cầm! Đưa ngươi mười sáu viên Hồi Khí Hoàn, ta lấy cây gậy này.
Nói xong liền hưng phấn xoay người lại, vừa lúc chứng kiến Tần Phàm đang đứng mỉm cười, vội vàng vui vẻ đi nhanh tới.
- Di? Tiểu Phàm, vừa rồi ngươi đi đâu vậy? Xem, ta vừa đổi được đồ tốt,
cây gậy này là do Huyền Thiết Tinh đúc thành, chất lượng tốt hơn vũ khí
của ta trước kia nhiều, thay đổi nó thì uy lực Đả Long Côn của ta có thể đề cao hơn không ít.
Thịt béo trên mặt Điền Mông run rẩy lên, lộ ra dáng tươi cười vui vẻ, sau đó hạ giọng đắc ý nói:
- Hơn nữa ta cảm giác được bên trong còn có chút Hỏa Thạch Tinh, có thể
gia tăng uy lực hỏa hệ vũ kỹ, ta phỏng chừng chính bản thân người nọ
cũng không hề phát hiện.
- Ha ha, không thể tưởng được ánh mắt của tiểu Mông tử ngươi còn rất
tốt, ngươi đợi ta một chút, ta cũng có chút hứng thú đối với hộp sắt nhỏ kia, ta xem có thể đổi về hay không đã.
Tần Phàm khẽ cười, sau đó đi tới chỗ than chủ kia, ngồi xổm xuống cầm lấy hộp sắt nhỏ quan sát.
Than chủ kia kỳ thật đã muốn thu quán, hắn để hộp sắt nhỏ lâu như vậy
cũng không có người hỏi qua, không thể tưởng được lúc này lại có người
cảm thấy hứng thú, vì vậy ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tần Phàm.
- Đây là vật gì ngươi biết không?
Tần Phàm hỏi.
Than chủ thành thật lắc đầu, trong miệng nói:
- Hộp sắt này là do gia tộc chúng ta thu mua về, nguyên bản tổ tiên nhà
của ta có kỹ thuật luyện khí không tệ, thấy chất liệu hộp sắt cứng rắn
muốn đem luyện thành vũ khí, nhưng đốt thế nào cũng không thể hòa tan
được.
- Ta có hứng thú muốn đem nó về nghiên cứu một chút, ngươi có đổi hay không?
Tần Phàm thản nhiên hỏi, hắn nhìn ra được than chủ này xuất thân từ một
chân võ thế gia đã xuống dốc, cây gậy màu đen của Điền Mông cùng hộp sắt nhỏ này đều do tổ tiên của hắn truyền xuống tới.
- Đổi!
Than chủ trả lời, thứ này mặc dù có chút kỳ dị nhưng gia tộc của hắn đã
nghiên cứu hơn trăm năm, suốt mấy thế hệ đều không có phát hiện, hiện
tại ngày triêu thánh tới gần, đi tới một đời này của hắn gia tộc đã
xuống dốc tới mức thậm chí không bảo hộ nổi danh hiệu cửu phẩm chân võ
thế gia, còn không bằng dùng nó đổi thêm đồ vật có thể sử dụng trong
ngày thí luyện.
- Vậy ngươi muốn đổi thứ gì? Vẫn là luyện dược sao?
Tần Phàm tiếp tục hỏi.
- Phải, nhưng ta đã có luyện dược hồi phục võ khí, phải là luyện dược cấp cao hữu dụng với ta một chút.
Than chủ nói.
- Đây là một bình Sinh Cơ Hoạt Huyết Hoàn, tổng cộng năm viên, ngoại
thương do võ sư cấp tạo thành cơ bản có thể khôi phục trong nửa giờ, đối với thân thể hao tổn hoặc bị mất máu quá nhiều đặc biệt hữu hiệu.
Tần Phàm lặng yên lấy trong giới chỉ ra một bình bạch ngọc đưa cho người kia nói.
- Vậy thương tổn do tiên thiên võ sư tạo thành đây?
Than chủ có chút ý động hỏi thăm.
Tần Phàm cười cười, nói:
- Bởi vì công kích của tiên thiên võ sư có chứa nguyên khí, cho nên sử
dụng Sinh Cơ Hoạt Huyết Hoàn hiệu quả không tốt như vậy, nhưng vẫn có
chút hiệu quả. Nhưng lần này trong những triêu thánh giả có mười mấy
tiên thiên, ngươi gặp bọn họ khả năng không lớn, mà nếu ngươi gặp phải
họ thì phỏng chừng ngươi cũng không cần dùng tới thứ này rồi.
Than chủ không khỏi lộ ra nụ cười xấu hổ, cũng biết Tần Phàm nói lời
thực tế, lấy thực lực tam cấp võ sư của hắn hiện tại chỉ có thể miễn
cưỡng đạt tới yêu cầu triêu thánh thí luyện, nếu quả thật tranh đấu cùng tiên thiên võ sư, phỏng chừng chỉ còn con đường chết, tự nhiên không
cần dùng tới thuốc chữa thương.
- Ha ha, chẳng qua nếu như thực lực của đối thủ không sai biệt với
ngươi, vậy ngươi thử tưởng tượng một chút, có Sinh Cơ Hoạt Huyết Hoàn,
phần thắng của ngươi cao hơn bao nhiêu?
Tần Phàm mỉm cười nói, học theo lời kích động của Điền Mông đàm phán.
- Vậy ngươi thêm một chút đi, một bình thật ít một chút.
Than chủ nhỏ giọng nói, có vẻ có chút đáng thương.
- Ngươi cũng biết hộp sắt này cùng cây gậy kia khác nhau, cây gậy kia
xem là vũ khí, mà hộp sắt này bên trong có thứ gì ta còn không biết, rất có thể mua về chỉ như đồ phế vật bỏ xó, cho nên một bình Sinh Cơ Hoạt
Huyết Hoàn giá cả đã công đạo rồi.
Tần Phàm lắc đầu nói.
- Vậy được rồi, ta đổi.
Than chủ cắn răng nói, hiện giờ thực lực của hắn thấp kém, luyện dược
cấp cao đối với hắn mới là đồ vật thực dụng nhất, so với chiếc hộp không biết là thứ gì thật tốt hơn nhiều lắm.
Tần Phàm gật gật đầu, vỗ vỗ hộp sắt bỏ vào trong giới chỉ, sau đó lấy ra một bình Sinh Cơ Hoạt Huyết Hoàn đưa cho đối phương, đồng thời truyền
âm nói với người kia:
- Bởi vì gia tộc của ta cũng từng xuống dốc chán nản qua, cho nên ta bỏ
thêm trong bình ngọc này một viên Trung Võ Hoàn, xem như đưa trợ cấp cho ngươi, nhưng thỉnh đừng phao tin, nếu không sẽ rước lấy không ít phiền
toái cho ta.
Than chủ là một thanh niên làn da ngăm đen chừng hai mươi tuổi, dáng
người chắc nịch, thoạt nhìn có vẻ thập phần giản dị, hơn nữa rõ ràng cho thấy cũng không quá hiểu biết giao dịch với người khác, cho nên Tần
Phàm cùng Điền Mông mới dễ dàng đổi được đồ vật mà mình muốn có. Nhưng
Tần Phàm xem hắn còn thuận mắt, hơn nữa bởi quá khứ của Nam Phong Tần
gia, đối với những gia tộc xuống dốc vẫn có chút đồng tình, vì thế liền
lặng lẽ giúp hắn một phen.
Dù sao một viên Trung Võ Hoàn đối với người khác có vẻ trân quý, nhưng
đối với người có thuật luyện dược siêu cường như Tần Phàm mà nói, thật
sự không tính là gì.
Thanh niên kia vừa nghe được Tần Phàm nhắc nhở, ánh mắt không khỏi sáng
lên, ngẩng đầu, ánh mắt nóng rực nhìn Tần Phàm, trong tim của hắn thập
phần kích động, cũng không nghĩ tới hai món đồ vật của mình lại có thể
đổi được một viên Trung Võ Hoàn tăng lên cảnh giới! Điều này đối với hắn hiện tại mà nói thật sự là rất đúng lúc, quá trân quý! Triêu thánh sắp
tới, chỉ cần tăng thêm chút thực lực lại có thêm một phần cơ hội!
- Tại hạ tên là Mã Lương, xin hỏi đại danh của ân công? Nếu lần này Mã
gia có thể bảo hộ được phẩm cấp thành công, nhất định ghi nhớ đại ân đại đức của ngài!
Thanh niên kích động tới sắc mặt đỏ lên, truyền âm nói, nghe ra thanh âm của hắn đã kích động tới mức run rẩy.
- Mã huynh nói quá lời, ta gọi là Tần Phàm, như vậy chúng ta hữu duyên tái kiến đi.
Tần Phàm thản nhiên đáp lại, sau đó gật đầu tạm biệt, tiếp theo liền cùng Điền Mông đi tìm Tiết Tuấn.