Đan Vũ Càn Khôn

Chương 320: Chương 320: Chiến Trư Vương




Tần Phàm nhìn Hồng Mục Chiến Trư đã cải biến rất nhiều kia, khẽ cười nói, sau đó đem chuyện cũ năm đó nói cho Cổ Mặc.

- Lúc trước ta cũng chẳng qua là thấy nó hợp ý, cảm thấy nó có chút tiềm lực trở thành vương giả yêu thú, mới cho nó Long Tuyền hoàn, không thể tưởng được nó thật đúng là không chịu thua kém, mới hơn hai năm đã lăn lộn đến vòng trong, còn dám khiêu chiến Thiên Sí Hổ.

Tần Phàm trông thấy Hồng Mục Chiến Trư kia, ở trên bờ nhìn Thiên Sí Hổ liên tục gào thét, hắn đối với tiểu gia hỏa năm đó sợ hãi rụt rè kia có thể phát triển đến nước này cũng hết sức kinh ngạc.

- Thiên Sí Hổ được xưng tụng là vương giả của yêu thú vòng trong, ngươi nói tiểu gia hỏa này chọn khiêu chiến Thiên Sí Hổ, chẳng lẽ nó muốn làm bá chủ trong này rồi sao?

Cổ Mặc đối với cái này cũng có chút tò mò.

- Thân thể ngược lại s với năm đó lớn hơn vài lần, kim mao trên người cũng rõ ràng rất nhiều, thoạt nhìn bộ dạng rất lợi hại... Chỉ là một đầu Trư hệ yêu thú muốn trở thành hoàng giả bên trong yêu thú, như thế có chút thú vị...

Tần Phàm trông thấy bộ dạng uy vũ của Hồng Mục Chiến Trư, không khỏi có chút vui vẻ, tiểu gia hỏa năm đó là ngay cả Hồng Nguyệt Bạch Lang cũng đánh không lại.

- Ta ngược lại là nhìn xem hai năm qua ngươi tăng thêm bao nhiêu bổn sự, cũng dám khiêu chiến Thiên Sí Hổ?

Lập tức khóe miệng Tần Phàm lộ ra một dáng tươi cười nghiền ngẫm, bất quá trong nội tâm của hắn đối với Tiểu gia hỏa này dâng lên một cảm giác thân thiết, cách hơn hai năm, hắn còn nhớ rõ biểu lộ thập phần nhân tính hóa của Hồng Mục Chiến Trư khi đó.

- NGAO…

Hồng Mục Chiến Trư kia ngẩng đầu lên nhìn Thiên Sí Hổ trên bầu trời gầm kêu, tựa hồ là thị uy.

- Tiểu gia hỏa này không biết bay, làm sao đấu với Thiên Sí Hổ?

Tần Phàm rất nhanh phát hiện vấn đề này, khiêu chiến như vậy tựa hồ không công bình, Thiên Sí Hổ coi như là đánh không lại, bay lên không trung, Hồng Mục Chiến Trư này làm gì được nó?

- Rống…

Rất nhanh, vài đầu Thiên Sí Hổ kia cũng phát hiện Hồng Mục Chiến Trư khiêu khích mình, chúng là loài cao ngạo, có cảm giác Duy Ngã Độc Tôn trên trời dưới đất, ngay cả Giao Long một sừng cũng dám khiêu chiến, nơi nào sẽ sợ một đầu Hồng Mục Chiến Trư nho nhỏ?

Hơn nữa đối với một đầu Hồng Mục Chiến Trư nho nhỏ này, chúng còn khinh thường liên hợp hành động, con Thiên Sí Hổ cầm đầu kia chỉ phái ra một con Thiên Sí Hổ bình thường đi ứng chiến.

Đầu Thiên Sí Hổ kia tựa hồ cũng rất xem thường Hồng Mục Chiến Trư, tùy tiện lao xuống liền trực tiếp chộp tới Tiểu bất điểm trên mặt đất kia, muốn một móng vuốt trảo chết nó.

- NGAO….

Lúc này Hồng Mục Chiến Trư kia lại phát ra một tiếng gầm rú, sau đó kim mao toàn thân vào lúc này vậy mà thẳng tắp dựng thẳng lên, khiến nó gia tăng lên vài phần khí thế lợi hại.

Mà thời điểm Thiên Sí Hổ cách nó chưa đủ mười thước, Hồng Mục Chiến Trư kia đạp mạnh mặt đất, lập tức hai cây gai nhọn trên người nó phi sắc mà ra, tốc độ cực nhanh bắn tới Thiên Sí Hổ.

Vù vù…

Hai cây gai nhọn này tốc độ cực nhanh, cùng không khí ma sát đưa tới tiếng xé gió bén nhọn, lưu quang kim sắc kia thậm chí còn vượt xa tốc độ của Thiên Sí Hổ.

Vèo!

Trong đó một cây gai nhọn bị Thiên Sí Hổ hất bay.

PHỐC!

Nhưng một cây khác lại chuẩn xác chui vào trong bụng Thiên Sí Hổ, lực lượng cây gai nhọn kia tựa hồ cực kỳ khủng bố, vậy mà trực tiếp chui vào nửa thân thể Thiên Sí Hổ, lập tức máu tươi bão táp, Thiên Sí Hổ cũng thét chói tai rơi xuống.

- Khá lắm! Không thể tưởng được Tiểu gia hỏa này còn thật sự có vài phần bổn sự, vậy mà thoáng cái đánh rơi một đầu Thiên Sí Hổ, trách không được dám tới khiêu chiến.

Tần Phàm trông thấy một màn này cũng không khỏi hai mắt ngưng tụ, hơi có chút khiếp sợ, thực lực thật Hồng Mục Chiến Trư này có chút vượt qua ngoài ý liệu của hắn.

- Bên ngoài tình huống như thế nào rồi hả?

Cổ Mặc cũng có chút tò mò hỏi thăm.

- Ha ha, Tiểu gia hỏa kia vừa đối mặt, liền dùng kim mao trên người đánh một đầu Thiên Sí Hổ bị thương nặng.

Tần Phàm cười nói, sau đó hắn lại nhìn nhìn ra ngoài, nói tiếp:

- Bất quá thoạt nhìn ba đầu Thiên Sí Hổ khác lúc này lại thập phần phẫn nộ, xem ra rất nhanh nó sẽ không dễ chịu lắm.

- Lúc này ngươi không ra kiếm tiện nghi sao?

Cổ Mặc có chút nghiền ngẫm nói.

- Xem trước một chút, ta xem Tiểu gia hỏa này còn không biết một đầu Thiên Sí Hổ trong đó đã tiến hóa rồi, ta nghĩ lúc nó không đối phó được, ta lại đi ra ngoài.

Tần Phàm khẽ cười nói, thật sự là hắn có ý nghĩ này, nếu như có thể đánh năm đầu Thiên Sí Hổ đều trọng thương, sau đó nhốt hết vào Tạo Hóa Lim Liên, có lẽ thật đúng là có thể thuần phục hết năm con Thiên Sí Hổ! Đương nhiên, ta cũng sẽ thích hợp đền bù tổn thất cho Hồng Mục Chiến Trư kia một ít.

- Nếu như trong gia tộc thoáng một phát có năm đầu Thiên Sí Hổ tọa trấn, vậy thì tương đương với năm Linh Vũ sư! Thực lực như vậy, với tư cách Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia, ta nghĩ vậy là đủ rồi.

Tần Phàm là có tâm tư như vậy.

- Đã bắt đầu.

Tần Phàm nhìn lại bên ngoài, còn lại ba đầu Thiên Sí Hổ kia trông thấy Thiên Sí Hổ bị đánh rơi, quả nhiên đều giận lên, trong miệng phát ra gào thét phẫn nộ, sau đó cùng một chỗ lao về Hồng Mục Chiến Trư.

- NGAO…

Hồng Mục Chiến Trư kia thoạt nhìn như là lập lại chiêu cũ, nhìn xem bầu trời, đợi những Thiên Sí Hổ kia tới gần, gào thét một tiếng, trên người có hơn mười sợi kim mao đồng thời phát ra, phân biệt đánh tới ba đầu Thiên Sí Hổ trên bầu trời.

Vù vù vù vù vù vù hô…

Tiếng xé gió không dứt bên tai, lúc này Hồng Mục Chiến Trư kia đồng thời phát ra hơn mười kim mao, thanh thế cùng uy lực lại không có giảm xuống.

- Rống…

Nhưng vào lúc này, đầu đại Thiên Sí Hổ kia, phẫn nộ gào thét một tiếng, sau đó hai cánh lóe lên, lập tức phát ra gió lốc, hất những kim mao kia bay đến một bên, mà mấy cây còn lại, thì nó dùng móng vuốt trực tiếp đánh rơi.

- Con Thiên Sí Hổ này nuốt qua tinh hạch của Giao Long một sừng, quả nhiên lợi hại hơn rất nhiều, thực lực kia thậm chí còn vượt qua ba đầu khác cộng lại, xem ra Hồng Mục Chiến Trư này là đánh không lại rồi.

Tần Phàm trông thấy một màn này, thầm nghĩ trong lòng.

Vì vậy lòng hắn thần khẽ động, Tạo Hóa Lim Liên bắt đầu mở ra.

- Không biết Tiểu gia hỏa kia có còn nhận được ta hay không?

Tần Phàm mỉm cười, sau đó ở trên toà sen đạp một cái, cả người cao cao nhảy lên, sau lưng phun ra hai vầng sáng màu vàng, hai cánh vỗ mạnh một cái, bay về bên cạnh bờ kia.

Mà Thiên Sí Hổ phía dưới bởi vì đã bị trọng thương, tạm thời không thể động, hơn nữa có sương trắng che đậy, quy tắc của không gian kim liên y nguyên truyền đến, nó muốn bay ra cũng không được.

Mà bên kia, ba đầu Thiên Sí Hổ đã cách Hồng Mục Chiến Trư rất gần, mà Hồng Mục Chiến Trư kia có thể là bởi vì vừa mới phát ra hơn mười kim mao, trong khoảng thời gian ngắn không thể phát động đợt thứ hai, đối mặt Thiên Sí Hổ lao xuống kia, nó chỉ là ngẩn đầu đứng đấy, hai mắt hướng lên trời nộ trừng, không hề nhượng bộ chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.