Nghe được thanh âm này, vừa rồi những khô lâu nhân phủ phục trên mặt
đất kia toàn bộ đều đứng lên, bắt đầu liều lĩnh hướng về nhân loại cường giả điên cuồng đánh tới.
Căn bản không có cho nhân loại cường giả cơ hội lui lại!
Mà một bên kia, quái vật bạch cốt ba đầu cực lớn kia, vào lúc này cũng
một lần nữa đánh tới Kim Dương Võ Thánh nhìn như khí tức trở nên uể oải
rất nhiều, thế tới hung mãnh, tựa hồ lúc này đây không giết chết nhân
loại trước mắt sẽ không bỏ qua!
Tiếp đó giả bắt đầu có nhân loại
cường bị giết chết, bạch cốt dưới mặt đất đều bị máu tươi hồng sắc nhuộm hồng cả một mảng lớn, những khô lâu nhân này không có máu tươi, đây đều là máu tươi của nhân loại!
Tần Phàm cũng tạm thời từ trong ảo
tưởng đối với ma chủng thanh tỉnh lại, nhìn xem khô lâu nhân cường đại
nhào đầu về phía trước kia, hắn biết rõ hiện tại không phải thời điểm đi đào ma chủng ra.
Hắn cũng bị thương, máu tươi nhuộm hồng cả quần áo, quần áo thanh sắc trên người cơ hồ cũng biến thành hồng sắc.
Một quyền oanh nát tan một đầu tam cấp Cốt Thánh, vào lúc này Tần Phàm lại
bỗng nhiên cảm giác trong nội tâm truyền đến một đạo lãnh ý, làm hắn lập tức cảm thấy khó thở. Sau đó hắn mãnh liệt ngẩng đầu đến, kế đến hắn
liền hoảng sợ phát hiện khô lâu đế vương kia vậy mà đang chăm chú nhìn lên hắn!
Bởi vì vừa rồi phong ấn ma chủng buông lỏng, khô lâu đế vương này chú ý tới khỏa ma chủng dưới mặt đất kia có liên hệ rất lớn
với Tần Phàm!
- Giết chết thiếu niên trên người có khí tức khác thường kia!
Sau một khắc, đôi mắt của khô lâu đế vương này ngưng tụ, bạch cốt quyền trượng trong tay lần nữa chỉ về phía trước.
- Không tốt!
Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi rùng mình, hắn rõ ràng thấy được khô lâu đế vương chỉ người kia là mình!
Quả nhiên, thanh âm của khô lâu đế vương kia vừa rơi xuống, lập tức liền có vô số khô lâu nhân hướng về hắn tuôn ra mà đến, chỉ là khô lâu binh sĩ hướng về hắn công kích đã có hơn một ngàn!
Trong đó còn có mười
Bách phu trưởng thực lực tứ cấp Cốt Thánh, ba Thiên phu trưởng thực lực
Cốt Thánh cấp năm! Thậm chí còn có một khô lâu cấp thống lĩnh thực lực
lục cấp Cốt Thánh!
Bạch cốt cuồn cuộn, giống như là một dòng sông hướng về Tần Phàm trùng kích mà đi, nhưng chỉ cần bị sông nước này hơi
dính ướt, lập tức là bị thương thậm chí mất mạng!
Thực lực một
mình Tần Phàm tối đa chỉ có thể đối phó Bách phu trưởng tứ cấp Cốt Thánh mà thôi! Tăng thêm khôi lỗi, bản thân muốn giết ngũ cấp Cốt Thánh cũng
là vô cùng gian nan! Nếu như ba cái đồng thời công kích đến, hắn sẽ
không có cách nào ngăn cản!
Huống chi còn có một khô lâu thống lĩnh lục cấp Cốt Thánh!
Đại quân khô lâu công kích hắn này quá mạnh mẽ! Mạnh đến nổi xa xa vượt ra khỏi phạm vi Tần Phàm có thể thừa nhận!
Nhưng hết lần này tới lần khác, những cường giả kia đều đang ứng phó lấy
những khô lâu nhân khác tấn công, đặc biệt là mấy Võ Thánh hậu kỳ cường
giả, đều đang đối phó với năm khô lâu tướng quân thực lực thất cấp Cốt
Thánh trở lên, căn bản không rảnh bận tâm tới Tần Phàm.
Trong nháy mắt này, như là có nhiều đóa hoa sen tử vong tách ra ở trước mắt, Tần Phàm đã đến một hoàn cảnh cơ hồ là tuyệt vọng.
- Tần Phàm, ta giúp ngươi ngăn cản thoáng một phát, ngươi đi mau!
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương ở cách Tần Phàm không xa vừa mới giải quyết
hết một đống khô lâu nhân trước mắt mình, muốn xông qua trợ giúp Tần
Phàm.
- Đáng giận nhân loại, trước hết giết ngươi!
Nhưng
mà rất nhanh lại bị vài khô lâu thống lĩnh thực lực lục cấp Cốt Thánh
triền trụ, căn bản không có cách nào khác phân thân đi ra.
Đại
quân khô lâu kia y nguyên hướng về Tần Phàm trùng kích mà tới, khí tức
tử vong cuồn cuộn, thao thao bất tuyệt, một mảnh Bạch Cốt Đao khí dài
hẹp tung hoành, như là tử thần ở trong hư không tiến hành triệu hoán đối với sinh mạng.
Trong đó, lợi hại nhất chính là ba Thiên phu trưởng thực lực ngũ cấp Cốt Thánh kia!
Hô! Hô! Hô! Hô!
Trận trận khí tức tử vong xẹt qua hư không, tiếng phá hủy truyền đến, giờ
khắc này, Tần Phàm cảm giác được mình như là ngã xuống địa ngục tử vong, sinh cơ toàn thân ở thời khắc này tựa hồ cũng bị những khí tức tử vong
kia thôn phệ sạch sẽ.
Lúc này Tần Phàm cắn đầu lưỡi một cái, tận
lực để cho mình thanh tỉnh lại, sau đó hắn lập tức khống chế khôi lỗi
bản thân xuất kiếm, trực tiếp công về một ngũ cấp Cốt Thánh trong đó,
sau đó xé mở bùa hộ mệnh trên người mà trước kia Kim Dương Võ Thánh giao cho hắn.
Một màn sáng kim sắc bao phủ toàn bộ thân mình hắn, sau trên lưng hắn hiện ra hai vầng sáng đỏ thẫm, Chu Tước chi dực xuất hiện!
Hắn ý định là trước lợi dụng Chu Tước chi dực này cùng đại quân kia kéo ra
một khoảng cách, cho dù không thể đi đến khu vực an toàn, ít nhất cũng
có thể thối lui đến một địa phương không có nhiều khô lâu nhân như vậy.
Oanh!
Bán thần khôi lỗi đánh ra một kích toàn lực, miễn cưỡng đánh lui một ngũ
cấp Cốt Thánh trong đó, hơn nữa bởi vì thời cơ xuất kiếm thập phần tốt,
xuất kỳ bất ý, trực tiếp đánh trúng vào đầu lâu của khô lâu nhân kia,
xem như vượt xa người thường phát huy, giết chết được đối thủ.
Nhưng mà còn có hai ngũ cấp Cốt Thánh và mười tứ cấp Cốt Thánh đang lao tới, chưa tính mấy trăm, hơn một ngàn tam cấp Cốt Thánh!
Vèo! Vèo! Vèo!
Một cổ khí tức tử vong tới gần Tần Phàm, bán thần khôi lỗi kia căn bản
không kịp trở lại cứu chủ, Tần Phàm cũng không kịp bay lên cao mười
thước, bên tai truyền đến trận trận tiếng xé gió, sau đó màn sáng kim
sắc bao phủ thân thể của hắn kia không có ủng hộ bao lâu đã bị đánh vỡ!
Này dù sao cũng chỉ là một cái võ phù do Kim Dương Võ Thánh chế tạo, có
được lực lượng pháp tắc tiểu thế giới của hắn, nhưng cũng không phải
pháp tắc tiểu thế giới thật sự. Có thể ngăn cản được cơ hồ tám phần công kích hẳn là không tệ rồi.
- Ah!
Sau khi màn sáng kim sắc
vỡ vụn, công kích khủng bố trực tiếp rơi ở trên thân thể, một loại đau
nhức kịch liệt từ trên sống lưng truyền đến, làm cho trong miệng Tần
Phàm không khỏi phát ra một thanh âm gầm nhẹ thống khổ, hắn cảm giác
được Chu Tước chi dực của mình đã bị đâm trúng!
Máu rơi ở giữa
không trung, trong nháy mắt này Tần Phàm cảm giác mình cách tử vong là
gần như thế, phảng phất như đã chứng kiến tử thần đang triệu hoán mình.
Tốc độ thời gian ở trong nháy mắt này trở nên thập phần chậm chạp, thanh âm phức tạp bốn phía cũng thời gian dần qua biến mất, ở giữa thiên địa,
hai con ngươi Tần Phàm nhìn lên trời không, có chút u ám, cách hắn tựa
hồ là khí tức tử vong càng ngày càng vô tận, miệng vết thương trên Chu
Tước chi dực xâm lấn, khiến cho cảm giác của Tần Phàm cũng lộ ra càng
ngày càng chết lặng.
Tần Phàm cảm giác đã qua thật lâu, nhưng trên thực tế chỉ là trong chớp mắt!
- Tê…
Thẳng đến khi cảm giác đau đớn trở về với hắn, trong miệng Tần Phàm bỗng
nhiên phát ra một tiếng phượng gáy như thời viễn cổ xa xưa, trong nháy
mắt, toàn bộ bầu trời đã xảy ra chấn động cực lớn, hư không trong lúc
đó tầng tầng đứt gãy.