- Ha ha, ngài là đèn soi sáng của tiểu tử ta, ngày sau đương nhiên còn cần lão nhân gia tiếp tục chỉ đường rồi.
Tần Phàm không khỏi cười cười.
Bất quá Cổ Mặc vô luận ở kinh nghiệm nhân sinh hay là kinh nghiệm võ đạo
đều vô cùng phong phú, trợ giúp đối với hắn mà nói hoàn toàn chính xác
là thập phần to lớn.
Thật giống như luyện hóa Tạo Hóa Lim Liên, nếu như không có Cổ Mặc trợ giúp, hắn khẳng định là không thể nào thành công.
Đối với Cổ Mặc, Tần Phàm ngoài miệng tuy không nói, nhưng trong nội tâm kỳ
thật đã sớm coi là ân sư của mình, cho nên hắn mới có thể tận hết sức
lực trợ giúp Cổ Mặc khôi phục thực lực.
- Kỳ thật khi ngươi đột
phá đến Linh Vũ sư, thực lực của lão đầu ta cũng không sai biệt lắm khôi phục đến cảnh giới Võ Tôn, hơn nữa linh hồn thể cũng ngưng thực hơn rất nhiều.
- Cho nên theo ta đoán chừng, ta khả năng khôi phục đến
tu vi Võ Tôn là có thể thoát ly khỏi dược đỉnh này rồi, mà không phải
như lúc đầu ta đoán phải khôi phục đến Võ Thánh mới được.
Lúc này Cổ Mặc đột nhiên nói ra.
- Lão đầu, ý của ngươi là?
Tần Phàm không khỏi chau mày, trong nội tâm tựa hồ có một cảm giác mất mác.
- Ta cũng không gạt ngươi, kỳ thật mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, nhưng trong nội tâm bản Võ Thánh y nguyên còn có một ít chuyện không bỏ xuống được, cho nên đợi ta khôi phục đến Võ Tôn lần nữa, đến lúc đó nói không chừng bản Võ Thánh sẽ rời đi.
Cổ Mặc tiếp tục nói, sau đó hắn cười hắc hắc:
- Kỳ thật chỉ cần tiểu tử ngươi giúp ta luyện chế một ít đan dược cao
cấp, đoán chừng bản Võ Thánh có thể lần nữa đột phá cảnh giới Võ Tôn,
xem ngươi chừng nào thì mới nguyện ý luyện chế cho bản Võ Thánh.
Nghe Cổ Mặc nói, Tần Phàm trầm mặc.
Hắn sớm thành thói quen có Cổ Mặc ở bên người phụ trợ, nghe Cổ Mặc đột
nhiên đưa ra phải ly khai, hắn trong khoảng thời gian ngắn vẫn là không
tiếp thụ được.
Đã qua một hồi lâu, lúc này Tần Phàm mới có chút thở dài nói ra:
- Lão đầu, ngươi cho ta một ít thời gian được chứ? Bởi vì hôm nay ta còn rất cần lão nhân gia người ở bên cạnh của ta chỉ điểm.
- Hắc hắc, kỳ thật bản Võ Thánh cũng chỉ là tùy tiện nói với ngươi thoáng một phát, tạm thời ta còn không có ý rời đi, hơn nữa chỉ cần tiểu tử
ngươi không luyện chế đan dược, lão đầu ta không thể đột phá trở lại
cảnh giới Võ Tôn, cũng không có biện pháp ly khai.
Cổ Mặc cười khan hai tiếng nói.
- Cái sự tình này sau này hãy nói, hôm nay ta vẫn còn muốn trước tiên
hoàn toàn luyện hóa Tạo Hóa Lim Liên, như vậy về sau ta mới có thể mang
theo nó bên người.
Nghe Cổ Mặc nói như vậy, Tần Phàm liền cố ý
chuyển chủ đề, lúc này thật sự là hắn có một ít tư tâm, hi vọng Cổ Mặc
có thể phụ trợ mình thêm một thời gian ngắn.
Nói thật, thói quen có Cổ Mặc ở bên người chỉ điểm, nếu như Cổ Mặc đi, hắn thật đúng là sẽ có chút không nỡ.
- Hắc hắc, Tạo Hóa Lim Liên này được thiên địa tạo hóa, vốn không rễ
không thân, chỉ có toà sen cực lớn này, hơn nữa Tạo Hóa Lim Liên này tự
thành không gian, có thể lớn có thể nhỏ.
- Ngươi đã hoàn toàn
khống chế nó, thậm chí tương đương với một bộ phận của thân thể ngươi,
ngươi lại luyện hóa thoáng một phát, thì có thể thu nó vào trong cơ thể
ngươi rồi.
Cổ Mặc thấy Tần Phàm không muốn nhắc lại việc này,
cũng không có tiếp tục nói hết, chỉ là cùng Tần Phàm nói phương pháp
luyện hóa Tạo Hóa Lim Liên cụ thể.
Kỳ thật hắn biết rõ Tần Phàm
có chút tư tâm, đồng thời hắn cũng thập phần hiểu rõ Tần Phàm làm
người, nếu như hắn quyết tâm ly khai, Tần Phàm nhất định sẽ không ngăn
trở, bất quá hắn cũng biết bây giờ còn không phải lúc rời đi.
Hắn và Tần Phàm bình thường tuy không giữ lễ tiết, không biết lớn nhỏ,
tiểu tử lão đầu gọi loạn, nhưng trong lòng của hắn đã coi Tần Phàm là
truyền nhân y bát duy nhất của mình rồi.
Trên đường lớn từ Thanh
Thạch trấn đi thông Yêu Thú sơn mạch, một thiếu niên áo xanh từ từ đi
tới. Thân ảnh của hắn có chút đơn bạc, nhưng trên lưng có một thanh
trường đao, lại lộ ra vài phần hung hãn.
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, lộ ra khuôn mặt hơi có vẻ mỏi mệt của thiếu niên.
- Hô… rốt cục cũng đi ra khỏi Yêu Thú hoang nguyên rồi.
Tần Phàm có chút thở ra một hơi, cảm giác được không khí ở đây không giống trong kia.
Mọi việc giải quyết, sau khi luyện hóa được Tạo Hóa Lim Liên, Tần Phàm chạy đi mấy ngày liền, nhưng mà cũng phải bỏ ra hơn một tháng thời gian mới
từ trong Yêu Thú hoang nguyên bao la khôn cùng đi ra, lúc này từ khi hắn rời nhà cũng đã qua hơn 6 tháng thời gian.
Hơn 6 tháng thời
gian, hắn từ Tam cấp Tiên thiên Võ sư trực tiếp đột phá đến Tam cấp Linh Vũ sư, đây đối với người bình thường mà nói là chuyện tình bất khả tư
nghị.
Tuy trên đường đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, mấy lần lâm vào thời khắc sinh tử, nhưng Tần Phàm vẫn vượt qua được!
Thời điểm rời vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên, Hồng Mục Chiến Trư tựa hồ đối với hắn rất lưu luyến, Tần Phàm vốn cũng có ý niệm mang nó đi ra
trong đầu, dù sao thực lực của tiểu gia hỏa này cũng tương đương với
Linh Vũ.
Bất quá nghĩ đến ngày sau tiểu gia hỏa này có khả năng trở thành thú vương biến dị yêu thú, hắn cuối cùng vẫn là buông tha cho ý nghĩ nàêu Thú hoang nguyên này mới là địa phương nó có thể một mực
phát triển.
Về phần Trấn Yêu thành kia, Tần Phàm vốn cũng nghĩ
qua trở lại tìm tòi đến tột cùng, bất quá nghĩ đến chỗ kia xuất hiện rất nhiều sự tình quỷ dị, còn che dấu rất nhiều cao thủ, hắn vẫn là buông
tha cho ý nghĩ này.
Tuy hiện tại hắn đã là Linh Vũ sư, coi như là một phương cường giả, nhưng thực so sánh với chủ nhân của Trấn Yêu
thành kia, thì căn bản là không đủ xem! Hắn tinh tường nhớ rõ, lúc ấy
thời điểm mới vừa tiến vào hào quang kỳ dị kia, mình thiếu chút nữa biến thành khôi lỗi.
Chỉ là một đạo thần niệm đã lợi hại như thế,
thực lực của chủ nhân Trấn Yêu thành này không thể đoán chừng.
- Đã qua thời gian lâu như vậy,
đoán chừng một ít tin tức có quan hệ tới Trấn Yêu thành này cũng truyền
tới đi à nha, không biết Ẩn Thế mạo hiểm đoàn có thu thập được tin tức
có quan hệ hay không?
Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, lần này
trở lại Thanh Thạch trấn, hắn là muốn đi nơi trú quân của Ẩn Thế mạo
hiểm đoàn nhìn một chút.
Thấy sắc trời cũng đã không còn sớm, Tần Phàm không muốn dừng lại quá nhiều thời gian ở trên đường, liền triển
khai thân pháp, chạy về phương hướng Thanh Thạch trấn.
Hôm nay
Tần Phàm đã đột phá đến Linh Vũ sư, hơn nữa Lưu tinh bộ trải qua tôi
luyện, tốc độ của hắn đã đến một trình độ tương đối cao, tuy còn không
có đạt tới cảnh giới cuối cùng của Lưu tinh bộ là Hoàn Mỹ cấp, nhưng
toàn lực chạy trốn, trên đường lớn cũng chỉ có thể chứng kiến một đạo
tàn ảnh mà thôi.
Thời điểm ánh chiều tà trụy lạc, thân ảnh của Tần Phàm rốt cục hiện ra ở lối vào Thanh Thạch trấn.