- Ân, thật sự là lần đầu tiên ta nhìn thấy nhân loại có hình dạng đặc biệt như ngươi, hi vọng ngươi bỏ qua cho.
Tần Phàm gật đầu đáp, kỳ thật mấy ngày nay ở lại trong Hoàng Hôn Thành hắn
cũng phát hiện bên trong thành có một ít nhân loại bất đồng, cũng có yêu thú biến hóa sinh sống. Chỉ cần yêu thú không chủ động gây chuyện, nhân loại cũng sẽ không làm gì họ. Đương nhiên yêu thú chưa biến hóa trừ phi là được nhân loại thuần hóa, nếu không sẽ không cho phép tiến vào thành thị của nhân loại sinh sống.
Hải Hằng là người thích nói chuyện, hơn nữa đối với chuyện của Tần Phàm lại biểu lộ vẻ vô cùng hứng thú.
Đội ngũ vẫn một mực đi tới, rất nhanh đã rời khỏi Hoàng Hôn Thành được
vài ngày, mà hai người họ vẫn nói chuyện vui vẻ không ngừng.
-
Tần Phàm, ngươi mới đi tới Hoàng Hôn Thành nên có thể chưa biết, Nhạc
Đăng kết thù kết oán với ngươi ở mặt ngoài giống như là một người thô
lỗ, nhưng trên thực tế con người của hắn thật âm tàn…Ta nghe nói qua,
người này từng giết chết nhị kiếp bán thần.
Sau khi quen thuộc, Hải Hằng hạ giọng nói với Tần Phàm.
- Nghe nói trên người hắn có một món vũ khí phẩm cấp không tệ, giết người vô hình vô sắc, ngươi nhất định phải chú ý.
- Đa tạ Hải huynh nhắc nhở!
Tần Phàm đáp, đối với việc này cũng lưu tâm. Nhưng hắn cũng không hề sợ
Nhạc Đăng, hắn phỏng chừng với thực lực hiện tại của mình tuy rằng chưa
chắc giết chết được nhị kiếp bán thần, nhưng cho dù Nhạc Đăng có được
thực lực tam kiếp bán thần cũng rất khó thể giết chết được hắn.
Ưu thế lớn nhất của Tần Phàm là lực phòng ngự cùng khí lực, sinh mệnh lực
cùng khả năng khôi phục của hắn. Không phải là bán thần, nhưng hắn lại
mạnh hơn bán thần bình thường!
- Nhưng mà trên người ngươi ta lại cảm giác được một cỗ lực lượng vô cùng cường đại…loại lực lượng này tựa hồ có chút quen thuộc với ta, đó là thủy nguyên lực lượng, thậm chí
thật giống như lực lượng thần linh ở thế giới của ta…loại lực lượng này
thập phần viễn cổ xa xôi, ta từng cảm thụ qua trong một lần đi qua di
tích rừng rậm, hơn nữa ta cũng đã nhận được một ít kỳ ngộ bên trong.
Hải Hằng dừng một chút, sau đó vô cùng tò mò đánh giá Tần Phàm thấp giọng nói, nhưng vẫn có điều giấu diếm không nói thẳng ra.
- Cái gì?
Nghe được lời nói của Hải Hằng, trong lòng Tần Phàm chợt động, có chút kinh ngạc hỏi:
- Ngươi muốn nói trên người ta có lực lượng của thần linh Thủy Nguyên đại lục?
Trong lòng hắn rõ ràng lực lượng mà Hải Hằng cảm thấy quen thuộc hẳn là lực
lượng của ma chủng Thủy Kỳ Lân. Nghe ý tứ của Hải Hăng, Thủy Kỳ Lân ma
tôn thế nhưng chính là thần linh của Thủy Nguyên đại lục!
Cho tới nay hắn từ chỗ Cổ Mặc lấy được tin tức đều là viễn cổ ma tôn chiến đấu
lưu lại ngũ đại ma chủng, nhưng hắn chưa bao giờ biết được chiến trường
mà chư thần đại chiến nằm tại nơi nào, càng không nghĩ qua ma tôn từng
nắm giữ một thế giới trong tay.
Toàn bộ tri thức đều do Cổ Mặc nói cho hắn biết.
Lúc này Tần Phàm cảm nhận được có chút manh mối rải rác, muốn kết hợp lại
nhưng khoảnh khắc vẫn không nghĩ ra. Nhưng hắn mơ hồ cảm giác được, Hắc
Hỏa võ thánh Cổ Mặc mà hắn quen thuộc như thầy như cha tựa hồ có chút
liên hệ nào đó đối với ma chủng.
Nhưng cho tới hiện tại không
biết Cổ Mặc còn sống hay đã chết, càng khỏi nói tới biết được hắn đang ở địa phương nào. Đầu mối duy nhất là Tần Phàm cảm giác được một tia khí
tức đặc thù viễn cổ của Cổ Mặc ngay trong Tân Thế Giới này.
Hắn cho rằng là ảo giác, nhưng hiện tại tựa hồ đột nhiên cảm thấy không chỉ đơn giản như vậy.
- Cẩn thận, có địch tập kích!
Nhưng ngay khi Tần Phàm vừa định lên tiếng hỏi thăm chuyện của Thủy Nguyên
đại lục, nhưng ngay lúc này từ phía trước truyền tới thanh âm ồn ào.
Thời điểm Tần Phàm nghĩ đến chuyện giữa Cổ Mặc cùng Ma chủng, bỗng nhiên
nghe được phía trước truyền đến một tiếng dị nổ, tuy hắn cũng rất muốn
biết hiện tại Cổ Mặc ở chỗ nào, còn có qua lại của năm đại Viễn Cổ Ma
Tôn hóa thành Ma chủng, nhưng ở thời điểm này cũng không khỏi không
gián đoạn liên tưởng.
Hắn không có quên nhiệm vụ lần này của mình.
- Hẳn là thật sự có chuyện gì đã xảy ra?
Nghe được thanh âm cảnh cáo địch tập kích, hai mắt của Tần Phàm có chút
ngưng tụ, sau đó ánh mắt quăng hướng tiền phương. Thân thể của hắn trải
qua bốn khỏa Ma chủng cải tạo, ngũ giác viễn siêu thường nhân. Cho dù là một ít một kiếp hai kiếp Bán Thần cường giả, ở phương diện thị lực,
thính lực cũng chưa chắc bì kịp được hắn.
Xuyên thấu qua đội ngũ
hộ vệ thật dài, Tần Phàm thấy được ở phía trước trong một cái sơn cốc,
lúc này đây đội dò xét trong đội ngũ hộ tống ngừng lại, hơn nữa có một
người trên bờ vai trúng một mũi tên, sắc mặt tái nhợt, bản thân bị trọng thương. Hắn nhìn lại hai bên sơn cốc kia, tựa hồ ẩn ẩn có cất dấu bóng
đen ở trong núi rừng.
Những bóng đen cất này dấu khí tức đều tương đối ẩn nấp, tựa hồ là cố ý mai phục ở đây đấy.
Chứng kiến tình huống như vậy, Tần Phàm suy đoán vốn những người đối diện kia tính toán đợi thương đội lần này hoàn toàn tiến nhập mới động thủ,
nhưng bởi vì một người trong đội dò đường phía trước cảnh giác phát hiện ra mai phục, đối phương không thể không sớm phát tiễn, muốn là diệt
khẩu người này. Kết quả cũng không có giết chết người này, ngược lại làm cho hắn kinh kêu ra tiếng, thông tri toàn bộ đội ngũ.
- Chuyện gì phát sinh rồi hả? Chúng ta đi qua xem.
Một bên Hải Hằng lại không có thị lực cách xa giống như Tần Phàm, có thể
chứng kiến tình huống phát sinh phía trước, nghe được thanh âm cảnh cáo, hắn muốn đến phía trước đi thăm dò xem tình huống.
- Đừng nhúc nhích, nguyên một đám lưu tại nguyên chỗ chờ lệnh!
Nhưng tên Nhị kiếp Bán Thần với tư cách phân đội trưởng đội bọc hậu kia, vào
lúc đó lại ngăn trở hắn và mấy cái khác muốn đến phía trước tìm hiểu,
hơn nữa đối với bọn họ trầm giọng nói ra:
- Hiện tại phía trước
chúng ta gặp tình huống, nhưng Lãnh đội trưởng hắn sẽ giải quyết. Chúng
ta phải ở chỗ này chờ lệnh, dự phòng còn có địch nhân từ sau phương đánh lén.
Nghe Nhị kiếp Bán Thần này nói, mấy người khác chỉ phải
thôi, bất quá cũng đều cố gắng ngắm nhìn tình huống phía trước. Đáng
tiếc ngoại trừ nhị kiếp Bán Thần kia, đoán chừng không có người nào có
thể có thấy tinh tường như Tần Phàm vậy.
- Tần Phàm, ngươi có thể chứng kiến phía trước là chuyện gì phát sinh hay không?
Hải Hằng ở bên cạnh Tần Phàm, chứng kiến Tần Phàm vào lúc đó tựa hồ có chút nhập thần nhìn về phía trước. Không khỏi nghi vấn hỏi thăm.
-
Phía trước có một cái sơn cốc, địch nhân mai phục ở trong rừng rậm hai
bên, muốn chờ thời điểm chúng ta thông qua sơn cốc đánh lén, nhưng bị
người của chúng ta sớm phát hiện. Bất quá tạm thời còn không có biện
pháp biết rõ địch nhân là người nào, cũng không biết số lượng bao nhiêu.
Tần Phàm nhìn nhìn, sau đó nói.
- Thực là thế này sao? Vậy Lãnh đội trưởng đâu?
Hải Hằng nghe được Tần Phàm trả lời, không khỏi khẽ giật mình. Hắn nghĩ mãi mà không rõ mình là một Cửu cấp Võ Thánh, ở bên trên ngũ giác lại so ra kém một Bát cấp Võ Thánh, hơn nữa rất rõ ràng những Nhất kiếp Bán Thần ở bên cạnh kia cũng là thấy không rõ lắm.