Mà hôm nay bởi vì tăng thêm tinh thần công kích, tuy còn không cách nào
giải quyết vấn đề bình cảnh này, nhưng cuối cùng cũng là gia tăng lên
một lần uy lực.
- Nếu như hiện tại ta cùng Thường Huyễn và Lữ Khanh của Tân Nhân lan tiệt đội kia đối chiến, ta nhất định có thể thắng bọn hắn!
Hơn nữa Tần Phàm phát hiện kình khí trong thể nội đã lộ ra vô cùng ngưng
thực, thực lực của hắn so với lúc trước càng là đề cao thật lớn! Ba
tháng trước hắn có thể tiếp được một kích cường lực của Lữ Khanh, hiện
tại tự nhiên càng không nói chơi rồi.
- Về phần bọn người Đại Ly
quốc linh hoàn cấp Luyện dược sư Hướng Vũ cùng Tần Tinh Hà kia, cho dù
lúc này lọt vào toàn bộ nhóm người bọn hắn vây công như lần trước, ta
cũng có thể đánh chết từng cái bọn chúng!
Hắn chậm rãi mở to mắt, hai tay nắm chặt, tràn đầy tự tin.
Bất quá hắn cũng biết theo thực lực bản thân hắn đề cao, nếu như Tam Trọng
Man Ngưu Trùng này không thể lại cải tiến mà đột phá bình cảnh, như vậy
sẽ bị loại bỏ, sử dụng vũ kỹ lợi hại hơn.
- Có thể lúc trước lão
đầu hắn cũng không nghĩ tới trong Chân Vũ thánh địa này sẽ để cho khí
lực của người trở nên ngưng thực như thế, vốn Tam Trọng Man Ngưu Trùng
này có thể thừa nhận trình độ kình khí của Võ Tôn bình thường, nhưng với ta mà nói, ở giai đoạn Linh Vũ sư liền đến bình cảnh rồi.
Tần
Phàm thầm nghĩ trong lòng, nhưng hôm nay Cổ Mặc đã không ở bên cạnh của
hắn, dùng tu vi hiện tại của hắn, trừ khi là cơ duyên xảo hợp, nếu không muốn tự mình cải tiến vũ kỹ là thập phần khó khăn.
Dù sao như
trước đó hắn sáng tạo Bá Vương đao, lúc ấy là vì vừa mới ở trong thạch
bích cảm ngộ đến đao ý Bá Đạo, nói là hắn sáng tạo, kỳ thật mà nói hắn
chỉ là căn cứ ý chí chỉ dẫn của Đao vương, ở dưới một trạng thái vô ý
thức đem nó dung nhập vào bên trong Phá Nguyệt Trục Vân Đao của Cổ Mặc
dạy cho mà thôi.
Cho nên, hắn đối với mình có thể cải tiến Tam
Ngưu Man Ngưu Trùng căn bản không có tin tưởng gì, chỉ là ý định đợi trở về tìm Cổ Mặc, lại để cho lão nhân gia giải quyết vấn đề này.
-
Theo kim trụ ở tầng thứ nhất của Thần Điện kia biểu hiện, Nam Hoang khai quật Viễn Cổ vũ khí kia không phải đao mà là kiếm, bất quá cụ thể còn
đợi tới chỗ đó mới biết được.
- Kế tiếp một tháng, chính là thời
gian Viễn Cổ vũ khí xuất thế, tuy ngày cụ thể còn không rõ ràng lắm,
nhưng ta vẫn là sớm chút đuổi tới đó mới được.
Sau đó Tần Phàm
lắc đầu, không đi nghĩ vấn đề Tam Trọng Man Ngưu Trùng kia nữa, chỉ là
nghĩ đến tin tức mà ba tháng trước mình đã chứng kiến.
Từ khi Hỏa Vân đao bị hủy hoại, hắn đã minh bạch tác dụng trọng yếu của một thanh
vũ khí tốt đối với chính mình, cơ hội lần này hắn là không thể bỏ qua.
Hơn nữa bởi vì Tam Trọng Man Ngưu Trùng đã không thể phát huy thực lực mạnh nhất của hắn, ngày sau có thể sẽ càng thêm nữa, mà sử dụng vũ kỹ Bá
Vương đao đến đối địch, thì trước hết phải có một thanh đao đã, như vậy
lúc này đây đạt được một thanh hảo đao càng là cấp bách.
Nghĩ đến tận đây, hắn đứng lên, mở vách tường Kim Liên ra, trở lại đến bên ngoài Linh Huyệt.
- Ồ? Chuyện gì xảy ra?
Mà thời điểm Tần Phàm vừa mới trở lại bên ngoài Linh Huyệt, chợt phát hiện Linh Huyệt này vốn là nồng độ 1500 lần, vậy mà vào lúc này trở nên mỏng hơn!
- Đây chẳng lẽ là bởi vì ta rút đại lượng linh khí vào
không gian Kim Liên sao? Khiến cho linh khí trong Linh Huyệt này giảm
bớt, cho nên không đủ để duy trì một năm thời gian mà Thần Điện đoán
chừng?
Tần Phàm nghĩ nghĩ quan hệ trong đó, không khỏi nhướng mày.
Kể từ đó, hắn đoán chừng sau khi mình từ Nam Hoang trở về, cái Linh Huyệt
này liền muốn báo hỏng rồi, như vậy linh khí trong không gian Kim Liên
cũng sẽ tùy theo không thể bổ sung.
- Xem ra chỉ có thể ở lần này tiến về Nam Hoang, thuận đường săn bắt yêu thú đến hối đoái điểm cống
hiến rồi. Đã muốn hối đoái vũ kỹ còn phải hối đoái Linh Huyệt. Ai, tựa
hồ cần rất nhiều điểm cống hiến a, xem ra sau khi trở về ta còn phải
phiền toái một phen!
Tần Phàm bất đắc dĩ thở dài một tiếng, bởi
như vậy hắn liền phải ở bên ngoài tốn hao càng nhiều thời gian, đối với
hắn mà nói, vốn đã không có nhiều thời giờ, liền lộ ra càng thêm gấp gáp rồi.
Thu hồi Tạo Hóa Kim Liên, Tần Phàm nhìn lướt qua ở trong
Linh Huyệt, thấy không có gì còn sót lại, trong lòng hơi trầm ngâm, trực tiếp nhắm lấy ngoài cửa đi đến.
Hắn là ý định lập tức xuất phát.
Lúc này, bên ngoài vừa lúc là mặt trời mới mọc, sương mù dần dần mỏng đi, ánh sáng mặt trời mỹ hảo chiếu vào phía trên đại địa.
- Tỷ tỷ, tại sao nàng lại ở chỗ này?
Mở Linh Huyệt chi môn ra, Tần Phàm lại ngoài ý muốn chứng kiến tuyệt sắc
giai nhân một thân mặc quần áo xanh nhạt, đang đứng ở cách đó không xa, ở trong nắng sớm, giống như là Thanh bên trong Liên hồ sen.
- Ngươi cứ nói đi?
Tần Li ở dưới ánh ban mai, thanh lệ vô song, vẻ xinh đẹp này để cho người
ta chói mắt, trông thấy Tần Phàm đi ra, liền nhìn đối phương cười nói,
vui vẻ đến không gì sánh được.
Nhìn xem tràng cảnh này, Tần Phàm
cũng không khỏi kinh ngạc mà đứng tại nguyên chỗ một hồi, nhìn xem nữ
nhân trước mắt kia, trong nội tâm vi diệu mà xúc động.
Tình cảnh
này, hắn tựa hồ là về tới Nam Phong Tần gia, thời điểm lần thứ nhất hắn
và Tần Li phân biệt, khi đó hắn đang muốn lần nữa đi ra ngoài tiến về
trước tìm kiếm viên Ma chủng thứ ba, vừa mở cửa phòng, cũng là chứng
kiến Tần Li đợi ở ngoài cửa.
- Ha ha, chẳng lẽ tỷ tỷ cùng ta tâm linh cảm ứng?
Một lát sau, Tần Phàm mới đi tới, nhẹ nhàng cầm chặt bàn tay mềm mại như
ngọc trắng của Tần Li vào trong tay, trong miệng cũng cười nói.
- Ba hoa.
Tần Li rất có phong tình mà liếc mắt nhìn Tần Phàm, tức giận hỏi thăm:
- Hôm nay ngươi là muốn đi Nam Hoang phải không?
- Ân, bên trong Nam Hoang kia có Viễn Cổ vũ khí xuất thế, hôm nay ta vừa vặn thiếu một vũ khí, cho nên ý định đi xem một chút.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, trong ba tháng này hắn cùng với Tần Li đã từng gặp mặt, cũng nhắc qua vấn đề này với nàng, bất quá hắn lại thật không
ngờ Tần Li sẽ nhớ kỹ, cũng vào hôm nay tới sớm mà chờ ở bên ngoài.
- Cho nên lúc này chỉ sợ là ta cùng tỷ tỷ phải phân biệt một thời gian ngắn rồi.
Nhìn thấy Tần Li lộ ra tình cảm thiếu nữ ôm ấp như vậy, Tần Phàm nhịn không
được ôm đối phương vào trong ngực, trong miệng có chút không nỡ nói.
- Ai nói vậy?
Tần Li lại là mỉm cười, thanh tú động lòng người mà hỏi thăm:
- Chẳng lẽ ta không thể cùng ngươi đi hay sao?
- Tỷ tỷ, ngươi muốn cùng đi với ta tới Nam Hoang.
Tần Phàm không khỏi sững sờ, không khỏi ngoài ý muốn.
- Ân, ta đã xin chỉ thị qua sư phụ rồi, lão nhân gia nàng cũng cho phép ta đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện thoáng một phát.
Tần Li nói ra.
- Nhưng mà lúc này đây tiến về Nam Hoang, là hung hiểm khôn cùng, ta lại không muốn tỷ tỷ đi đến địa phương như vậy.