Lúc này, tâm tình của Tần Phàm rất không tồi.
- Đây là Đại Phong Thành, là thành trì của ta.
Hắn chỉ vào tòa thành trì cổ xưa mà rộng rãi phía trước, mỉm cười nhìn Cầu
Bách Hải ở bên cạnh nói ra, trong nội tâm kỳ thật ẩn ẩn cũng có chút
giống như chủ nhân giới thiệu cho khách nhân.
Lúc này Cầu Bách
Hải cũng mình ẩn tàng khí tức của, nghe được lời của Tần Phàm, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua tòa thành trì kia, chỉ là khẽ gật đầu. Trên thực
tế, đối với cấp độ cường giả như hắn mà nói, cái này cũng không có gì
đáng khoe cả.
Một gã Thất cấp Võ Thánh, đừng nói là muốn chiếm
một tòa thành trì, dù là tự mình thành lập một tòa thành trì cũng sẽ
không quá khó. Đương nhiên, Cầu Bách Hải hắn một lòng truy cầu võ đạo,
hơn nữa bởi vì trên người có tổn thương, nên không có cái tâm tư đi làm
những việc vặt vãnh kia.
- Đứng lại, muốn đi qua trước giao nạp phí vào thành.
Đến gần cửa thành, liền có hai gã thủ vệ ngăn cản bọn hắn lại.
- Dương Côn bây giờ còn có ở trong Đại Phong Thành không?
Hai gã thủ vệ này chỉ là Tiên Thiên cảnh giới, Tần Phàm cũng không muốn
nhiều lời cùng bọn họ, lúc trước hắn là đem cái thành trì này giao cho
Dương Côn tạm thời tiếp quản, hiện tại tự nhiên là tìm người này là được rồi.
- Tiểu tử, ngươi là ai, Dương phó thành chủ là ngươi muốn gặp là gặp sao?
Trong đó một gã thủ vệ liếc nhìn Tần Phàm, cười lạnh nói.
- Hiện tại Đại Phong Thành thành chủ là ai?
Tần Phàm chỉ nhàn nhạt hỏi thăm. Hắn hiện tại đã trở lại thành trì của
mình, cho nên cũng không sợ hiển lộ thoáng một phát thân phận của mình,
một mặt là để cho người biết rõ mình vẫn là Đại Phong Thành thành chủ,
đồng thời cũng tốt chấn nhiếp người muốn đánh chủ ý tòa thành trì này
của hắn thoáng một phát.
- Tiểu tử, ngươi ngay cả Đại Phong Thành thành chủ là ai cũng không biết, còn muốn gặp phó thành chủ của chúng ta?
Thủ vệ kia lần nữa liếc nhìn Tần Phàm, trên mặt mang một chút trêu tức nói:
- Không nên ở chỗ này loạn trèo giao tình, phí vào thành 50 Kim nguyên, muốn đi vào thì trả thù lao, nếu không cút ngay.
- Phí vào thành lại muốn 50 Kim nguyên?
Tần Phàm không khỏi khẽ chau mày, hắn nhớ rõ trước kia chỉ là mười Kim
nguyên mà thôi, trước khi hắn đi còn phân phó Dương Côn không nên định
thuế má của Đại Phong Thành lên quá cao.
- Hắc hắc, nghèo kiết
xác ngay cả 50 Kim nguyên cũng không có, vậy cũng đừng nghĩ tới Càn Khôn Đái này rồi, nếu không tiến đến cũng chỉ là muốn chết mà thôi.
Tên lính kia thấy Tần Phàm tựa hồ ngay cả 50 Kim nguyên cũng cầm không đi ra, không khỏi cười nói lần nữa.
Bởi vì lúc này phong bạo trong Đại Phong Thành vừa vặn là mùa điên cuồng
nhất, chỗ cửa thành của Đại Phong Thành ngược lại là lưu lượng người
không phải quá nhiều, cho nên binh sĩ này mới có công phu cùng Tần Phàm nói nhiều vài lời, nếu thay đổi là bình thường, chỉ sợ đã trực tiếp
đuổi người đi rồi.
- Cùng bọn họ nhiều lời làm gì, chúng ta trực tiếp đi vào là được.
Mà Cầu Bách Hải ở sau lưng Tần Phàm thấy Tần Phàm đang cùng hai binh sĩ
chỉ là Tiên Thiên cảnh giới nói nhiều, trên mặt có chút ít không kiên
nhẫn nói. Đối với hắn mà nói, hiện tại Tần Phàm đã là Võ Thánh cường
giả, lại chịu cùng những Võ Giả cảnh giới thấp này nói nhiều lời như
vậy, là hắn không cách nào lý giải đấy.
Sau đó hắn liền hơi lộ ra một ít khí tức cường giả, lập tức khiến hai gã thủ vệ phía trước đều sợ tới mức rút lui vào bước.
- Đợi một chút.
Thấy vậy, Tần Phàm vội vàng ngăn lại, bởi vì Võ Thánh hậu kỳ giống như Cầu
Bách Hải này, một khi khí tức hoàn toàn phát ra. Ở dưới khoảng cách gần
như vậy, chỉ sợ hai gã Tiên Thiên Vũ Sư này sẽ hít thở không thông mà
chết.
- Các ngươi... các ngươi muốn làm gì, chẳng lẽ muốn cường
xông cửa thành hay sao? Đại Phong Thành chúng ta là có Võ Tôn cường giả
tọa trấn!
Hai gã thủ vệ kia cảm giác được một cổ khí tức làm cho
lòng người lạnh mình, trên mặt không khỏi xuất hiện vẻ kinh hãi, hơn nữa liên tiếp lui về phía sau, cảnh giác nhìn xem hai người Tần Phàm.
- Không thể tưởng được lúc này đây trở lại đã không có người nhận được ta rồi.
Lúc này Tần Phàm lắc đầu, có chút tự giễu nói. Vừa rồi hắn mới cùng Cầu
Bách Hải nói mình là Đại Phong Thành thành chủ, nhưng bây giờ ngay cả
thủ vệ cũng nhận thức không ra bản thân.
Kỳ thật cái này cũng khó trách, lúc trước thời điểm Tần Phàm trở thành Đại Phong Thành thành chủ còn chưa đủ hai mươi tuổi, hiện tại hắn đã hai mươi mốt tuổi, không chỉ dung mạo có chỗ cải biến. Hơn nữa bởi vì thành Võ Thánh cường giả, các
loại khí chất cũng cùng lúc trước là khác khá xa.
Những thủ vệ này lúc trước khả năng cũng chỉ thấy qua mặt Tần Phàm một lần, nhận không ra cũng là bình thường đấy.
- Ngươi... chẳng lẽ là Tần... Thành chủ?
Nghe được những lời này của Tần Phàm, một gã thủ vệ trong đó lúc này mới chú ý tới cách ăn mặc của Tần Phàm, sau đó lại cùng các loại nghe đồn hợp
hai làm một, trên mặt động dung mở miệng hỏi.
- Cái gì... Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm?
Nghe vậy, một tên thủ vệ khác thì lập tức lại càng hoảng sợ, vô cùng kinh hãi nhìn về phía Tần Phàm.
- Cũng thế, xem ra Đại Phong Thành này chỉ sợ là đổi chủ rồi.
Vào lúc này đột nhiên Tần Phàm ngẩng đầu nhìn phương hướng nội thành phủ
thành chủ, sau đó đem 100 Kim nguyên vứt cho hai gã thủ vệ kia, âm thanh nhàn nhạt nói:
- 100 Kim nguyên này các ngươi trước giúp ta giữ lại đi.
Nói xong, cũng không để ý tới phản ứng của hai gã thủ vệ, chỉ là bộ pháp
thong dong chậm rãi hướng về nội thành đi đến. Tốc độ của hai người bọn
họ xem như không nhanh, nhưng đảo mắt đã biến mất ở trong bể người.
- Cái này...
Đã qua hồi lâu, hai gã thủ vệ kia mới từ bên trong trợn mắt há hốc mồm hồi phục lại, trong nội tâm ẩn ẩn có chút hối hận vừa rồi trì độn, nhưng
lúc này đã là nhìn không tới hai người Tần Phàm rồi.
Hai người Tần Phàm cùng Cầu Bách Hải tiến vào Đại Phong Thành, liền trực tiếp hướng về phủ thành chủ đi đến.
Lưu lượng người trong Đại Phong Thành so với lúc trước Tần Phàm rời đi có
chỗ giảm bớt, cái này một mặt là cùng mùa Phong Bạo có quan hệ, một
phương diện khác cũng là cùng thuế má cực cao của Đại Phong Thành có
quan hệ.
Mà sở dĩ Tần Phàm biết rõ Đại Phong Thành đã đổi chủ,
một mặt là bởi vì phí vào thành này đề cao rất nhiều, một mặt khác hắn
cảm giác được ở trong thành chủ phủ tựa hồ có một khí tức cường giả thực lực so với Dương Côn còn mạnh hơn không ít.
- Người phương nào tự tiện xông vào phủ thành chủ!
Đi vào Đại Phong Thành phủ thành chủ, Tần Phàm lần nữa bị ngăn lại.
- Hôm nay Đại Phong Thành thành chủ là người phương nào?
Lúc này đây Tần Phàm không có khách khí nữa, trực tiếp thò tay ra. Đem một
gã thủ vệ phủ thành chủ thực lực Linh Vũ Sư trảo trong tay, trong miệng lạnh lùng hỏi.
- Ngươi...
Tên Linh Vũ Sư kia không thể
tưởng được nam tử trẻ tuổi trước mắt này lại có được thực lực đáng sợ
như vậy, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi. Mà vài tên thủ vệ khác, chỉ cảm
thấy một cổ khí thế cường hoành áp bách lấy, căn bản không thể tiến lên
đây.