Vòng xoáy màu đen theo thời gian dần qua ở trên ngọn núi biến mất. Ngọn
núi này cách Bạch Ngân Thành rất xa, ở bốn phía đều là hoang sơn dã
lĩnh, rất ít có dấu vết người, hơn nữa chỗ Tần Phàm dừng lại chính là
điểm cao trên trăm trượng, tựa hồ cũng không dễ dàng bị người phát hiện.
Nhưng mà, ngay khi Tần Phàm vừa bước vào vòng xoáy màu đen không lâu, vòng
xoáy màu đen kia cũng còn thừa lại một tia khí tức ở trên ngọn núi chưa
tán đi toàn bộ, ở phía trên đỉnh núi hắn vừa biến mất kia, bỗng nhiên
thổi qua một hồi gió lớn.
Mà sau khi gió ngừng lại, một bóng người xuất hiện ở chỗ thân ảnh Tần Phàm biến mất cách đó không xa.
Bóng người này không phải người khác, đúng là cha của Phong Bạch Vũ, con của Phong Thái Thương, Lục cấp Võ Thánh Phong Vô Cực! Hắn thấy Tần Phàm ở
Luyện Đan Đại Hội đi ra liền một mực theo dõi, nhưng mà kỹ thuật theo
dõi của hắn thập phần cao minh, cho nên Tần Phàm một mực không có phát
hiện hắn.
Lúc này tổn thương trên người hắn giống như đã hoàn
toàn khỏi hẳn, thậm chí thực lực còn có tăng tiến, lộ ra tinh thần sáng
láng, nhưng ánh mắt lại lộ ra hung quang.
Hắn có một phụ thân là Luyện Đan Tông Sư!
Trong đoạn thời gian này, Phong Thái Thương không chỉ trị liệu thương thế của Phong Vô Cực bởi vì giao thủ cùng Tần Phàm mà lưu lại, hơn nữa bởi vì
Luyện Đan Đại Hội cử hành, người hướng hắn cầu đan rất nhiều, lấy được
tài liệu trân quý liền giúp con của mình luyện chế ra đan dược có thể
tăng cường thực lực.
Trên thực tế Phong Thái Thương cũng không
cho phép hắn đến tìm Tần Phàm báo thù, nhưng mà thù hận trong lòng của
hắn một mực không có buông tha, mối thù giết con, để cho hắn căn bản
không có cách nào quên!
Hắn mỗi thời mỗi khắc đều muốn giết chết
Tần Phàm! Không có cách nào vận dụng lực lượng gia tộc, hơn nữa sau khi
biết rõ mời Cầu Bách Hải ám sát Tần Phàm cũng thất bại, hắn liền nghĩ
tận phương pháp tăng lực lượng của mình lên.
Hiện tại Phong Vô
Cực đã là Lục cấp Võ Thánh đỉnh phong, cách Thất cấp Võ Thánh đã không
xa, thậm chí bắt đầu ẩn ẩn muốn ngưng tụ ra quy tắc Tiểu Thế Giới cá
nhân rồi, cũng bởi vì thực lực tăng lên, lúc này hắn mới nắm chắc lần
nữa đi ra truy tìm Tần Phàm.
- Như thế nào lại đột nhiên không thấy rồi hả? Thậm chí ngay cả khí tức cũng cảm ứng không đến?
Sau khi Phong Vô Cực rơi xuống trên đỉnh núi, kinh ngạc và khó hiểu lẩm
bẩm, nghe được ra ngữ khí của hắn còn mang theo một loại oán hận sâu
đậm, sau đó hai mắt còn không ngừng hướng về bốn phía sưu tầm lấy, tựa
hồ y nguyên không chịu buông tha cho.
- Không có khả năng đấy!
Nhất định còn ở nơi này! Tại đây hoàn toàn không có mật đạo hay sơn
động, tiểu tạp chủng này có thể chạy trốn đi nơi nào?
Sưu tầm trong chốc lát cũng không có kết quả, Phong Vô Cực cắn răng, oán hận nói.
Vừa rồi hắn tựa hồ ẩn ẩn trông thấy Tần Phàm đi vào một vòng xoáy màu đen,
nhưng mà vì sợ Tần Phàm phát hiện, hắn cũng không dám tới quá thân cận,
cho nên cũng không có nhìn rõ ràng là vật gì. Khi hắn muốn tới nhìn rõ
ràng, Tần Phàm đã không thấy rồi.
- Hừ, khí tức của tiểu tạp
chủng kia biến mất ngay ở chỗ này, đoán chừng là có Truyền Tống Trận đặc thù gì đó tồn tại, như vậy ta liền ở chỗ này bố trí xuống Thất Tuyệt
Phong Sát Trận chờ hắn, nếu như hắn trở lại, nhất định sẽ cho hắn chết
vạn lần!
Trên mặt hắn chợt lóe lên ác độc chi sắc, sau đó Phong Vô Cực gằn từng chữ nói.
Thất Tuyệt Phong Sát Trận này chính là một trận pháp cường đại Phong gia tổ
truyền, vốn chỉ có tộc trưởng mới có thể nắm giữ, còn cần dùng đến trận
khí mà tộc trưởng tự mình đảm bảo, chỉ là Phong Vô Cực báo thù sốt ruột, nghĩ biện pháp lấy trận pháp cùng trận khí tới tay.
Sau đó hắn bắt đầu bố trí sát trận Phong gia bí truyền của hắn.
- Thất Tuyệt Phong Sát Trận này ngay cả Bát cấp Võ Thánh cũng khó ngăn
cản được, ta cũng không tin ngươi một nhất cấp Võ Thánh nho nhỏ còn có
thể chạy thoát được!
Phong Vô Cực một bên bố trí trận pháp, một bên ác độc nói ra.
Cái thanh âm ác độc kia, tựa hồ là xuyên thấu qua một tia khí tức mà vòng
xoáy màu đen lưu lại trên ngọn núi kia, vượt qua không gian, một mực đến bên trong Cửu Long Tháp ẩn sâu dưới mặt đất.
- Như thế nào lại đột nhiên có loại cảm giác không ổn nhỉ?
Mà lúc này ở bên trong Cửu Long Tháp, Tần Phàm vừa mới truyền tống đến
tầng thứ sáu, hắn cảm giác Thanh Long Chi Tâm của mình vào lúc này mạnh
mẽ nhảy dựng, một loại dự cảm bất tường vào lúc này truyền khắp toàn
thân, làm cho hắn thậm chí có một loại cảm giác không rét mà run.
Trên thực tế, hắn cũng không có phát giác được Phong Vô Cực theo ở phía sau, sau khi hắn rời khỏi hội trường Luyện Đan Đại Hội, cũng phát hiện có
một ít người cầu đan muốn theo dõi hắn, nhưng hắn một mực cẩn thận cắt
đuôi đám người theo dõi đằng sau mới dám triệu hoán thông đạo, tiến vào
Cửu Long Tháp.
Nhưng hắn không thể tưởng được vẫn để cho Phong Vô Cực phát hiện hành tung của hắn.
Cái này một mặt là bởi vì Phong Vô Cực cách rất xa, hơn nữa cố tình che dấu khí tức của mình, một mặt khác là bởi vì Phong gia này tu luyện Phong
hệ Nguyên lực, phong qua vô tung vô ảnh, lại không chỗ nào không có, tu
luyện Phong hệ Nguyên lực, vốn là am hiểu truy tung cùng ẩn nấp thân
hình.
Năng lực Phong hệ này rất đặc thù, lúc trước Tần Phàm ở yêu thú bình nguyên cùng con của Phong Vô Cực là Phong Bạch Vũ giao thủ, đã từng cảm thụ qua, Phong Bạch Vũ từng tiếp cận cách Tần Phàm mấy chục
thước mà không có bị phát hiện.
Thực lực Phong Vô Cực này càng
mạnh, lực khống chế đối với Phong hệ Nguyên cũng cường đại, năng lực ẩn
nấp truy tung càng không cần phải nói, Tần Phàm không có phát hiện hắn
cũng là bình thường.
- Chẳng lẽ trong tầng thứ sáu Cửu Long Tháp này còn có thể cất dấu nguy hiểm gì?
Bất quá lúc này Tần Phàm cũng thật không ngờ nguy hiểm này là đến từ bên
ngoài thông đạo kia, lúc này hắn chỉ nhìn về hoàn cảnh phía trước mắt,
hai mắt ngưng lại, lộ ra hết sức cẩn thận.
Lúc trước hắn đã từng
thông qua Cửu Long Tháp chi linh dò xét qua tình huống tầng thứ sáu này, biết rõ bên trong tầng thứ sáu này sẽ có rất nhiều Bát cấp hậu kỳ yêu
thú cường đại, còn có tồn tại vượt qua Lục cấp Cốt Thánh!
Về phần cốt linh thủ hộ Huyền Kim không gian kia, hắn thông qua Cửu Long Tháp
chi linh nhưng không thể dò xét điều tra ra, nhưng hắn đoán chừng thực
lực ít nhất cũng là Thất cấp Cốt Thánh trở lên!
Lúc này, ở trước mắt Tần Phàm là một mảng lớn sa mạc cùng núi cao, hoàn toàn nhìn không tới có một tia màu xanh lá.
Những núi cao kia không có một ngọn cỏ, một tòa một tòa không khí trầm lặng,
thượng diện toàn bộ là một loại Thạch Đầu cứng rắn. Mà trên mặt đất thì
là cát vàng, mỗi một hạt đều lộ ra thập phần bén nhọn, giống như là cái
đinh, nếu trực tiếp đạp xuống, khẳng định sẽ phá da máu chảy.