Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1394: Chương 1394: Dẫn Kiếp Đan thành.




Nhưng không cần vạch nắp đỉnh, Tần Phàm liền có thể cảm ứng được đan dược trong dược đỉnh này đã biến thành phế đan rồi.

- Còn tưởng rằng luyện chế sẽ thuận lợi như vậy, nguyên lai là ta nghĩ quá đơn giản, xem ra Dẫn Kiếp Đan này khó khăn nhất là một bước Chú Linh cuối cùng.

Sau đó hắn bất đắc dĩ lắc đầu nói ra:

- Đến trình tự Chú Linh này, ta thậm chí cảm giác được mình căn bản không có cách nào khống chế những đan khí tụ tập đến kia, xem ra muốn khống chế, hoàn toàn chính xác còn cần nếm thử rất nhiều lần.

Hắn nhìn tài liệu còn thừa lại, mới vừa rồi còn thoải mái cho rằng đầy đủ hắn luyện chế ra một khỏa Dẫn Kiếp Đan, nhưng bây giờ lại ẩn ẩn có chút bận tâm rồi.

Bất quá hắn cũng không phải người dễ dàng nhụt chí như vậy, hơn nữa ở đan đạo hắn có được tự tin thật lớn, cũng không bị một lần thất bại như vậy liền đả kích, rất nhanh hắn liền thu thập thoáng một phát, lần nữa tiến hành luyện chế.

Trên thực tế, Tần Phàm hắn cũng không biết, luyện chế Dẫn Kiếp Đan này cũng không phải chỉ có một bước cuối cùng mới khó khăn, mấy trình tự phía trước đều đồng dạng không dễ dàng, rất nhiều người cũng cần thử vài chục lần mới tìm được cảm giác. Như hắn như vậy, mới lần thứ nhất luyện chế liền thuận lợi thông qua được nhiều trình tự như vậy, có thể nói cơ hồ là điên cuồng rồi.

Nếu bị Luyện Đan Sư khác biết rõ, tuyệt đối sẽ lần nữa sợ hãi thán phục thiên phú của hắn đấy.

Cứ như vậy, Tần Phàm thời gian dần qua vùi đầu vào bên trong luyện chế Dẫn Kiếp Đan, lần lượt thất bại, lần lượt hấp thu lấy kinh nghiệm.

Rất nhanh ban ngày thời gian liền trôi qua rồi, mặt trời bên ngoài cũng cơ hồ muốn bắt đầu lặn về phía tây. Trời chiều huy sái, khiến cho tòa Hoàng Hôn Thành này trở nên càng thêm mỹ lệ. Khí tức thành cổ này để cho con người sinh ra cảm giác sợ hãi thán phục.

Mà Tần Phàm tự nhiên là không có tâm tư đi thưởng thức cảnh đẹp như vậy, cũng ở trong thời gian một ngày này, hắn đã thất bại hơn bảy mươi lần. Ở trong đó có hơn sáu mươi lần đều là thất bại ở một bước Chú Linh cuối cùng, vẻn vẹn có mấy lần là ở trình tự phía trước thất bại.

Không thể không nói lần nữa, hắn nắm chắc ở độ ấm cùng các thời cơ chuyển đổi là làm được cực kỳ hoàn mỹ. Cho nên ở mấy trình tự phía trước mới có xác suất thành công cực cao. Thay đổi Luyện Đan Sư khác, sẽ rất khó đạt tới trình độ này.

Đáng tiếc, luyện chế đan dược Bán Thần cấp vốn chính là một bước phạm sai lầm là toàn bộ thất bại. Lãng phí hơn bảy mươi lần dược liệu trân quý, hắn đến bây giờ còn không có luyện chế ra một khỏa Dẫn Kiếp Đan thành công.

...

- Lần thứ tám mươi mốt.

Nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, lúc này Tần Phàm hơi than nhẹ một tiếng, thu thập tâm tình thoáng một phát, đem trạng thái điều chỉnh đến hoàn mỹ. Hắn lần nữa không nhanh không chậm đem tài liệu toàn bộ đều chuẩn bị nguyên vẹn, đầu nhập vào bên trong Đan Vũ Thần Đỉnh.

Các loại Linh Dược tài liệu, lần nữa ở dưới Đan Hỏa màu tím hóa thành linh dịch, cái linh dịch này ở trong Đan Vũ Thần Đỉnh chậm rãi bị đun sôi, trận trận dược hương nương theo một loại nhiệt độ cao phát ra, quanh quẩn trong cả gian phòng.

Hiện tại Tần Phàm sử dụng Đan Hỏa vẫn là Tử Uân Đan Hỏa.

Loại Đan Hỏa này ở trên Vũ Thiên đại lục đã được xưng là Thánh hỏa rồi, nhưng đi vào Tân Thế Giới đọc một ít điển tịch đan đạo trong thế giới này, hắn phát hiện Tử Uân Đan Hỏa này còn chưa tính là Đan Hỏa mạnh nhất. Thậm chí nói, Tử Uân Đan Hỏa này chỉ là thích hợp hắn sử dụng ở Sơ cấp cảnh giới, đến Tân Thế Giới này muốn thành Trung cấp cảnh giới Bán Thần Luyện Đan Sư, thời điểm sáng tạo ra đan mạch của mình, cái Đan Hỏa này sẽ có chút ít không đủ dùng.

Mà muốn luyện chế đan dược thích hợp cho cảnh giới Ngũ kiếp Bán Thần cường giả trở lên sử dụng, nhất định phải đạt tới Trung cấp cảnh giới Bán Thần Luyện Đan Sư.

Nói cách khác, hắn cần đề thăng Đan Hỏa của mình rồi.

- Ta trước kia một mực đều có nghĩ qua dung hợp Hắc Hỏa của lão đầu cùng Tử Uân Đan Hỏa của ta, nhưng không biết làm sao về sau cùng lão đầu tách ra, một mực không có cơ hội hảo hảo nghiên cứu Hắc Hỏa. Hiện tại Sư huynh hắn đã nhận được lão đầu chân truyền. Ở bên trên lực khống chế Hắc Hỏa cực cao, ta rảnh rỗi ngược lại có thể hảo hảo thỉnh giáo một phen.

Tần Phàm nhìn xem Đan Hỏa trong tay luyện hóa toàn bộ Linh Dược, trong lòng âm thầm thầm nghĩ.

Hắn đoán chừng một chút, nếu như có thể thành công dung hợp Hắc Hỏa cùng Tử Uân Đan Hỏa, Đan Hỏa của hắn có lẽ có thể thăng cấp làm Trung cấp Đan Hỏa rồi. Đã có được Trung cấp Đan Hỏa, như vậy hắn có thể nếm thử đi sáng tạo đan mạch của mình, tiến tới trở thành Trung cấp Luyện Đan Sư trong Tân Thế Giới.

Hiện tại tuy cảnh giới của hắn vẫn còn là nhất kiếp Bán Thần, nhưng thực lực đã có thể so với Ngũ kiếp Bán Thần, cho nên hắn luyện chế đan dược tự nhiên cũng phải nhanh theo kịp một chút.

Về phần muốn đạt tới cảnh giới cao nhất của đan đạo là Thiên Địa Vi Lô. Đan Hỏa loại trình độ này càng là xa xa không đủ, nghe nói loại Đan Hỏa nầy cần kết hợp quy tắc cùng thiên lý vận hành, thập phần khó có thể đạt được. Dùng cảnh giới bây giờ của Tần Phàm, căn bản còn không có bất kỳ đầu mối.

Trước mắt, lúc này độ ấm Đan Hỏa ở dưới Tần Phàm điều khiển cũng đang dần dần cải biến, linh dịch trong đỉnh cũng bắt đầu ngưng kết thành linh lộ.

Sau khi đi vào Tân Thế Giới, hắn mới biết được luyện chế đan dược càng Cao cấp, yêu cầu đối với dược đỉnh càng cao. Bởi vì ở bên trong Tân Thế Giới này, đan mạch giăng khắp nơi, nhiều loại đan mạch quán chú cùng một chỗ, rất dễ dàng sẽ phát sinh đan khí xung đột, như vậy nếu như phẩm chất dược đỉnh theo không kịp, nhẹ thì tạo thành đan khí câu thông không cân đối, làm cho luyện chế đan dược thất bại, nặng thì sẽ là lò đan không cách nào thừa nhận mà phát sinh bạo tạc.

May mắn, phẩm chất cái Đan Vũ Thần Đỉnh trước mắt này để cho Tần Phàm thập phần thoả mãn. Có thể nói, càng là luyện chế đan dược Cao cấp, hắn càng cảm giác được cái dược đỉnh này phát huy hiệu quả rõ rệt, thậm chí nói, hắn và cái Đan Vũ Thần Đỉnh này ở giữa phù hợp cũng theo hắn luyện chế đan dược càng Cao cấp mà trở nên càng khăn khít.

Đối với bí mật của cái Đan Vũ Thần Đỉnh này, Tần Phàm bây giờ là lộ ra càng thêm hiếu kỳ. Đáng tiếc trước đó Cổ Mặc đối với hắn nói không tỉ mỉ, trong đó còn có rất nhiều bí mật hắn còn không có khai quật đi ra.

- Lần sau gặp lại lão đầu, nhất định không thể để cho hắn đơn giản chạy thoát rồi.

Lúc này trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, trên thực tế trong lòng của hắn còn có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi Cổ Mặc. Thí dụ như sự tình Mộ Chấn, thí dụ như sự tình Tiểu Chiến, thí dụ như về Tân Thế Giới này tồn tại.

Trọng yếu nhất là sự tình về Ma chủng, theo thời gian muốn tập hợp đủ năm khỏa Ma chủng, hắn ẩn ẩn cảm thấy lai lịch Ma chủng này cũng không phải như lúc trước Cổ Mặc nói đơn giản như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.