Ý của ngươi là nói, Tần Phàm cũng rất có thể có được loại đan dược tạm thời tăng lên thực lực như Nguyên Tinh Đan sao?
Có người liền tỉnh ngộ, lập tức toàn trường liền có chút hưng phấn.
- Bất quá đan dược cấp võ tôn sử dụng luyện chế cực kỳ khó khăn, cũng
không phải là đan dược bình thường, Tần Phàm thật sự có thể cung cấp ra
loại đan dược cao cấp như Nguyên Tinh Đan sao?
Nhưng có chút
người vẫn còn hoài nghi, dù sao ngày ấy Tần Phàm trao đổi đều dùng đan
dược cấp bậc linh võ sư, đan dược cấp võ tôn có vẻ trân quý hơn rất
nhiều.
- Tần Phàm, ngươi không cần ở trước mặt ta ra vẻ mê hoặc, vô dụng! Ngươi không có khả năng làm ảnh hưởng đến ta!
Phong Thiên Hùng chứng kiến Tần Phàm lúc này còn lộ ra ý cười, thần sắc hắn
không khỏi khẽ động, nhưng trong miệng vẫn trầm giọng nói.
Bởi vì mấy ngày nay hắn một mực bế quan ổn định cảnh giới, cũng không tận tâm
đi tìm hiểu chuyện kia, hơn nữa hắn thập phần rõ ràng trình độ trân quý
của Nguyên Tinh Đan, đan dược cấp võ tôn không giống như đan dược cấp
linh võ sư sử dụng, giá trị cao hơn không chỉ là gấp mười lần!
Nếu bản thân luyện đan sư không có được thực lực võ tôn, căn bản không có
khả năng luyện chế ra đan dược cấp võ tôn! Đan võ song tôn, cả Vũ Thiên
đại lục không có được mấy người, cho nên hắn cho rằng Tần Phàm chỉ muốn
mê hoặc chính mình, muốn phá hư tâm cảnh của mình hoặc là kéo dài thời
gian.
- Vậy sao?
Tần Phàm chỉ nhàn nhạt cười nói, vô cùng tự tin ung dung thản nhiên.
Lúc này hắn cũng không hề nhiều lời, ngón tay chậm rãi chuyển động ở mặt
ngoài trữ vật giới chỉ, sau một lát, trên bàn tay hắn liền xuất hiện một viên đan dược xích hồng sắc sáng bóng.
Đan dược vừa xuất hiện,
tựa hồ trên đấu võ đài bỗng nhiên truyền ra tanh âm tiếng long ngâm hổ
gầm, thậm chí còn có một đạo hư ảnh như long như hổ xoay quanh trên đan
dược, làm không gian cũng hơi hơi chấn động.
- Tên của đan dược này là Tôn Long Đan, có thể tạm thời tăng lên phạm vi nắm giữ nguyên khí của ta trong trăm thước…
Tiếp theo khóe môi Tần Phàm chợt nhếch lên, ngẩng đầu nhìn Phong Thiên Hùng đối diện.
Tôn Long Đan là do hắn luyện chế sau khi giao dịch trao đổi Băng Tâm Bạch
Ngọc với Cổ gia, tuy rằng luyện chế cực kỳ gian nan, bị thất bại ba
lượt, khi tài liệu sắp hao hết hắn đã luyện chế ra được đan dược trân
quý này.
Tôn Long Đan trân quý thế nào đương nhiên là Nguyên Tinh Đan của Phong Thiên Hùng không thể so sánh, nếu không phải đối phương
sử dụng đan dược hắn cũng không muốn sử dụng. Dù sao hắn chỉ luyện chế
được một viên Tôn Long Đan, nếu ngày sau gặp phải cửu cấp võ tôn mới sử
dụng, rất có thể cứu được hắn một mạng cũng nói không chừng.
- Không có khả năng! Ngươi làm sao có được Tôn Long Đan! Đây nhất định không phải thực sự!
Phong Thiên Hùng không thể tin được gầm lên, hắn nhìn viên đan dược kia,
chẳng khác gì bị sấm sét đánh trúng, cả người giống như biến thành điên
cuồng.
Hắn cũng từng nghe nói qua về Tôn Long Đan, đó là loại đan dược trân quý hơn Nguyên Tinh Đan của hắn rất nhiều, nhưng hắn làm sao
cũng không nghĩ ra đan dược trân quý như vậy lại xuất hiện trên tay đối
thủ của hắn.
- Có phải thật hay không, thử xem chẳng phải sẽ biết!
Tần Phàm thản nhiên nói, ngay lập tức cầm viên đan dược trong tay bỏ vào
trong miệng, khi hắn vừa nuốt vào Tôn Long Đan thật giống như có một
tiếng long ngâm từ trong miệng hắn phát ra, ngay lập tức một đầu thanh
long hư ảnh hiện ra sau lưng hắn, trấn áp nguyên khí chung quanh.
- Đan sinh dị tượng, quả nhiên là đan dược cấp võ tôn!
Thấy đầu thanh long hư ảnh sau lưng Tần Phàm, tất cả mọi người liền sinh ra
cảm giác rung động, đối mặt với đầu hư ảnh thanh long, tựa hồ ai cũng có cảm giác muốn lạy chầu.
Ứng thiên địa nguyên khí mà sinh, trấn áp chu thiên nguyên khí!
Uy lực viên Tôn Long Đan quả nhiên rõ ràng!
- Không thể tưởng được tiểu Phàm thật sự có được đan dược tôn cấp!
Lúc này trên mặt Cổ Thanh Tuyết hiện lên vẻ mừng rỡ, nàng tự nhiên biết
được Tần Phàm có rất nhiều đan dược trữ hàng, nhưng Tôn Long Đan thực sự là quá mức trân quý khó được, nàng thật không ngờ Tần Phàm cũng sẽ có.
Mà người của Cổ gia thần sắc liền trở nên phấn chấn, trong khoảnh khắc khí thế lại dâng lên.
Bọn họ tin tưởng có được Tôn Long Đan trợ giúp Tần Phàm nhất định có thể
đánh bại Phong Thiên Hùng! Trong cuộc chiến thành chủ lúc này, trải qua
mấy lần xoay chuyển phập phồng, rốt cục đã tới lượt bên bọn họ xuất hiện đại ưu thế!
- Điều này sao có thể! Thế nhưng thật là Tôn Long
Đan! Hắn làm sao có được đan dược cao cấp như thế, so với Nguyên Tinh
Đan của ta còn cao hơn rất nhiều!
So sánh với sự hưng phấn của Cổ gia, sắc mặt Phong Thiên Hùng trong nháy mắt biến thành vô cùng khó
xem, hắn là võ tôn cường giả, hơn nữa hiện tại hắn cùng Tần Phàm đang bị vây trong cuộc chiến đấu, chân khí còn chưa kịp thu liễm, thật dễ dàng
có thể cảm nhận được thực lực đối phương đã biến hóa.
Tần Phàm thật sự tăng thêm thực lực thật lớn so với vừa rồi.
Vừa rồi thực lực giữa hắn cùng Tần Phàm không sai biệt bao nhiêu, hiện tại
hắn dùng Nguyên Tinh Đan, mà Tần Phàm lại dùng Tôn Long Đan càng cao cấp hơn, như vậy hiện tại thực lực của hắn nhất định là không bằng đối
phương.
Nếu còn tiếp tục so đấu đi xuống, cuối cùng hắn chỉ rơi
vào kết cục thảm bại mà thôi, cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng
nghĩ ra đối sách.
Cơ hồ chỉ trong vài lần hô hấp, Tần Phàm liền
cảm giác được chính mình có thể nắm giữ được nguyên khí trong phạm vi
lớn hơn rất nhiều, đạt được nguyên khí trong phạm vi lớn hơn bốn trăm
thước, tương đương với việc hắn tăng lên cảnh giới tứ cấp võ tôn.
- Phong Thiên Hùng, nếu như cuộc chiến giữa chúng ta còn chưa chấm dứt, như vậy chúng ta liền tiếp tục đi.
Ngay lập tức hắn thật tự tin ngẩng đầu nhìn sắc mặt khó xem của Phong Thiên
Hùng, hiện giờ với khả năng nắm giữ nguyên khí trong phạm vi lớn đã tạo
cho hắn tin tưởng tất thắng.
Lúc này sắc mặt Phong Thiên Hùng
liên tục biến đổi bất định, hắn là võ tôn cường giả, tu vi tâm cảnh phi
thường, cho nên tuy rằng trong lòng khiếp sợ nhưng hiện tại còn bị vây
trong trạng thái chiến đấu, tự nhiên không thể lộ ra vẻ hoảng loạn,
nhưng trong lòng đang nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
- Hừ, Tần Phàm ngươi chẳng lẽ nghĩ ngươi có được Tôn Long Đan thì đã thắng chắc rồi sao?
Một lát sau ánh mắt Phong Thiên Hùng nhìn hướng Tần Phàm, trên mặt hiện lên vẻ cười lạnh âm hiểm.
- Chẳng lẽ Phong Thiên Hùng ngươi cảm thấy được ta còn thất bại sao?
Thấy Phong Thiên Hùng bỗng nhiên biến thành trấn định trở lại, Tần Phàm
không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn, chẳng qua hiện tại hắn cũng có chút tự tin đối với thực lực của chính mình, chỉ thản nhiên cười nói.
Ngay lập tức hắn âm thầm chuẩn bị vận chuyển khí kình, tránh việc đêm dài
lắm mộng, hắn muốn nhanh chóng ra tay đánh chết Phong Thiên Hùng ngay
lập tức là tốt nhất.
- Ha ha, Tần Phàm ngươi đón tiếp ta một chiêu đi!