Đan Vũ Càn Khôn

Chương 867: Chương 867: Đến Cửu Long Cốc.




Nguyên lai hộp sắt này không chỉ có thể báo trước biến hóa mới nhất của Cửu Long tháp kia, còn có thể cho ta xem đến cấu tạo trong Cửu Long tháp này, có thể chỉ rõ con đường cho ta!

Lúc này Tần Phàm không khỏi là hai mắt tỏa sáng, lộ ra kinh hỉ. Có thể nói, đã có thiết tảng không quá thu hút này, hắn nhất định là so với những người khác nhiều hơn rất nhiều ưu thế.

- Đáng tiếc vẫn là nhìn không tới chút ít nguy hiểm ở bên trong mỗi một tầng Cửu Long tháp này, còn có viên ma chủng thứ tư kia đến tột cùng là ở tầng thứ mấy.

Hi vọng đến lúc đó sau khi tiến nhập Cửu Long tháp sẽ có biến hóa mới a.

Sau đó Tần Phàm lại có chút tiếc hận thở dài, cái hộp sắt này mấy lần xuất hiện đều có biến hóa mới, ngược lại là đáng giá chờ mong thoáng một phát.

Sau một lát, sau khi hộp sắt kia hướng Tần Phàm thể hiện ra biến hóa mới, lúc này liền chậm rãi thu hồi hư ảnh Cửu Long tháp kia, lần nữa khôi phục bộ dáng thiết tảng không ai chú ý rồi.

Rất nhanh, trong phòng khách sạn lập tức phai nhạt xuống.

- Mây mù trong Cửu Long Cốc này quả nhiên thật sự trở nên thập phần mỏng manh rồi, xem ra thông đạo tiến vào sơn cốc cũng rất nhanh sẽ xuất hiện rồi, ta cũng phải nhanh mau đi tới, chậm thì sinh biến.

Tần Phàm thả cái hộp sắt này lại trong trữ vật giới chỉ, trong miệng thì thào nói.

Hiện tại hắn biết rõ lời đồn đãi mà Vân Phi Hồng nói kia thực sự không phải là không có căn cứ, thật sự có người đại năng lực phỏng đoán đến Cửu Long Cốc này hư thật.

Lúc trước hắn đã điều tra tinh tường, hắn xuyên qua yêu thú bình nguyên, kỳ thật đã đi thẳng tới biên cảnh giữa Đại Ly Quốc tới gần Đại Chấn Quốc rồi, hiện tại Đại Sở Thành mà hắn dừng chân, cách địa phương của Cửu Long Cốc đã không xa.

Tần Phàm đoán chừng dùng tốc độ của hắn bây giờ, trực tiếp thi triển Chu Tước Chi Dực bay qua dãy núi, chỉ là lộ trình một hai ngày mà thôi.

Mà viên ma chủng thứ tư này đối với Tần Phàm mà nói thật sự là quá trọng yếu, tuy hắn không biết người khác phải chăng biết rõ sự hiện hữu của nó, nhưng hắn phải mau chóng nắm bắt tới tay mới có thể an tâm.

Hiện tại nếu như đã biết rõ viên ma chủng thứ tư này nương theo Cửu Long tháp sắp khai quật, hắn tự nhiên không dám dừng lại ở Đại Sở Thành, thu thập thoáng một phát, lập tức liền hướng về phương hướng Cửu Long Cốc tiến đến.

Kỳ thật trong khoảng thời gian ở Đại Sở Thành tu dưỡng này, thương thế của Tần Phàm đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa là thực lực cũng có chút ít tăng tiến.

Bởi vì cùng Lôi Thần đọ sức một phen, thần hồn của hắn lớn mạnh, cùng Tần Thiên Hoành một cuộc chiến sinh tử, thể năng của hắn cơ hồ đã đến một tình trạng khô kiệt, sau đó phá rồi lại lập, làm cho hắn cảm giác sau khi thân thể khôi phục, khí lực cũng trở nên cường đại hơn một ít rồi.

Đặc biệt là huyết mạch Huyết Kỳ Lân, sau khi lần trước cưỡng ép thi triển, tựa hồ là kích phát cấp độ càng sâu.

- Nếu tiếp theo gặp lại Tần Thiên Hoành, ta nghĩ ta chưa chắc sẽ lại thua hắn đi à nha.

Một bên chạy đi, Tần Phàm vừa âm thầm ước định thực lực của mình bây giờ. Chỉ cần lần nữa kích phát huyết mạch Huyết Kỳ Lân, hắn có tự tin Bạo Huyết Kỳ Lân có thể phát huy ra lực công kích càng mạnh hơn nữa, thậm chí cũng có lòng tin có thể chống cự một kiếm kia khi Tần Thiên Hoành sử dụng trọng kiếm màu đen.

Kỳ thật hiện tại Tần Phàm đã thập phần tự tin, ngoại trừ Tần Thiên Hoành, hắn tin tưởng mình ở dưới Võ Thánh chỉ sợ sẽ không có đối thủ thứ hai. Đặc biệt là sau khi luyện chế ra Thiên Nguyên Đan, hắn thậm chí cũng dám đi khiêu chiến sơ cấp Võ Thánh rồi!

Nói như vậy, Võ Thánh cùng Võ Tôn tầm đó, coi như là nửa bước Võ Thánh, đều cách một đầu khoảng cách cực lớn!

Nhưng Tần Phàm dựa vào thần hồn cùng khí lực không thua Võ Thánh của hắn, trảm Nghịch thành Tôn có lực điều khiển nguyên khí tuyệt đối, lại bằng vào Thiên Nguyên Đan ngạnh sanh tăng lên phạm vi khống chế nguyên khí của mình tới phương viên trên ngàn mét, nếu như còn dốc sức liều mạng thi triển bí kỹ Bạo Huyết Kỳ Lân, cũng chưa hẳn là vượt qua không được một đầu hào rộng này!

Cũng là nương theo những át chủ bài này, Tần Phàm mới dám đi cùng một đám Võ Thánh cường giả xông Cửu Long tháp.

- Chỉ là không biết Tần Thiên Hoành kia hiện tại ra sao.

Lập tức Tần Phàm cũng nhớ tới lúc ấy tinh thần của Tần Thiên Hoành thất thường ly khai, hình dáng như điên, trong nội tâm không khỏi âm thầm than nhẹ một tiếng.

Kỳ thật Tần Phàm cũng có chút đồng tình với thiên tài tuyệt diễm Kỳ Tích Chi Kiếm kia, hắn nhìn ra được Tần Thiên Hoành đã đến cảnh giới Võ Tôn đỉnh phong, hơn nữa cảm ngộ đối với kiếm đạo cũng đã đến một trình độ cực cao, khống chế cùng lợi dụng đối với nguyên khí, lý giải đối với Thiên Địa quy tắc đều có thể so sánh với Võ Thánh.

Thậm chí nói thực lực so với một ít sơ cấp Võ Thánh mà nói đều chưa hẳn sẽ kém!

Nhưng hắn bởi vì tình vây khốn, một mực không có cách nào đột phá Võ Thánh chi cảnh.

Hai mươi năm rồi!

Nghĩ đến Tần Thiên Hoành kia, trong nội tâm Tần Phàm cũng không khỏi ẩn ẩn có một cảm giác bất an yếu ớt, nếu như thay đổi là mình, tốc độ tu luyện một mực như ngồi xe chạy, sau đó nếu như bởi vì sự tình gì mà bị khốn ở quan khẩu đó thời gian lâu như vậy, còn có thể bảo trì một tâm bình tĩnh hay không?

Có lẽ biểu hiện so với Tần Thiên Hoành muốn càng thêm không chịu nổi a!

Tóm lại, nếu là đứng ở trên lập trường gia tộc, địch nhân khủng bố giống như Tần Thiên Hoành này, tự nhiên là chết càng nhanh càng tốt.

Nhưng đối với cá nhân Tần Phàm mà nói, Tần Thiên Hoành này lại là một đối thủ rất cao minh, hắn ngược lại là hy vọng có thể lần nữa tới đại chiến một hồi, dùng chém giết chấp niệm trong nội tâm bởi vì thua ở trên tay người này mà sinh ra.

Lúc đó, tuy cuối cùng Tần Phàm đánh lui Tần Thiên Hoành, nhưng hắn biết rõ mình kỳ thật xem như thất bại, nếu không có Lôi Thần kia nhúng tay, hắn rất có thể bởi vậy mà chết đi cũng không nhất định.

Đương nhiên, hắn cũng không vì vậy mà cảm kích Lôi Thần này, đó là bởi vì hắn vốn cũng có chủ ý lợi dụng mình, bất quá cuối cùng nhất là lật thuyền trong mương mà thôi.

Trong óc xẹt qua các loại ý niệm, Tần Phàm đã thi triển Chu Tước Chi Dực bay qua mấy ngọn núi, rất nhanh hướng về phương hướng tòa Cửu Long Cốc thần bí kia bay đi.

Hắn từ hư ảnh Cửu Long tháp ở bên trong hộp sắt kia lấy được chỉ thị, ngược lại là có thể một mực cảm giác được phương hướng Cửu Long Cốc kia, cho nên chỉ cần một mực hướng về hướng kia là được, cũng không lo lắng sẽ đi lầm đường.

Trọn vẹn đã bay một ngày một đêm.

Tần Phàm cũng không biết mình đã bay bao nhiêu khoảng cách, chỉ là khí lực vô cùng cường đại kia của hắn, vào lúc này cũng cảm nhận được một tia mỏi mệt. Cũng may hắn đã là Võ Tôn cường giả, hơn nữa trên người có rất nhiều đan dược, cho nên cung cấp nguyên khí liên tục không ngừng, ngược lại là có thể một mực ủng hộ hắn phi hành, ven đường không có nghỉ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.