- Cái kia liền phiền toái Thái Tư Thần Tôn rồi.
Trầm ngâm một
hồi, Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, dùng giao tình của hắn và huynh muội
Thái Hiên, quấy rầy thoáng một phát có lẽ cũng không có vấn đề gì, hơn
nữa hôm nay hắn thật sự là quá hư nhược rồi, nếu có thể ở dưới sự bảo vệ của Lạc thành Thái gia, dĩ nhiên là tốt hơn.
Trong một gian
phòng u tĩnh, có mùi thơm nhàn nhạt quanh quẩn. Mà ở trên giường, một
thiếu niên nằm ở trên đó, khí tức như tơ, tựa hồ tùy thời đều có thể
chết .
Thời điểm mặt trời lặn ngày hôm sau, Tần Phàm mới thật
không dễ dàng mở mắt, có chút mơ hồ mà sờ lên đầu, ngồi dậy, bắt đầu
đánh giá gian phòng lịch sự tao nhã này.
- Đây là Lạc thành Thái gia?
Tần Phàm vỗ nhẹ đầu của mình hai cái, vẫn cảm thấy đau đầu như liệt, sau đó hắn liền nhớ tới trên đường, lúc Thái Tư đưa hắn đến Lạc thành Thái
gia, hắn đã từng bất tri bất giác mà hôn mê, có chút đánh giá cao năng
lực thừa nhận của mình cùng đánh giá thấp hậu quả nghiêm trọng của khi
thức tỉnh huyết mạch Huyết Kỳ Lân tạo thành.
Lần đầu hắn thức
tỉnh huyết mạch Kỳ Lân, là vì bị động tỉnh lại, là sử dụng một ít năng
lượng ẩn núp ở chỗ sâu trong Thủy Kỳ Lân ma chủng, cho nên tạo thành phá hư đối với thân thể được giảm xuống một bộ phận.
Còn lần này là
hắn chủ động tỉnh lại, vốn cần năng lượng càng nhiều hơn nữa, hơn nữa
lần đầu tạo thành tổn thương vẫn chưa hoàn toàn chữa trị, bị lần thứ hai phá hư trở nên càng thêm thảm người.
Theo tâm thần chìm vào
trong cơ thể, lập tức, Tần Phàm bị tình huống thân thể của bản thân bị
tàn phá không chịu nổi kia làm có chút cả kinh, trợn mắt há hốc mồm, hôm nay tiếp tế huyết dịch thân thể của hắn xem ra vẫn chưa khôi phục lại,
hơn nữa mặc dù lục phủ ngũ tạng có Hồi Xuân Đan trợ giúp, nhưng vẫn
không có hồi phục đến trạng thái bình thường.
Nhìn qua thân thể
giống như bị yêu thú khủng bố ở trong đó đùa giỡn qua một phen, Tần Phàm không khỏi trầm xuống, tuy hắn có thể đoán được mình bị thương không
nhẹ, nhưng không nghĩ lại tới trình độ này, nếu như không phải vì hắn
nhiều lần cải tạo thân thể cường đại, mà là thay đổi một người bình
thường khác, chỉ sợ không chết cũng đừng nghĩ tỉnh lại.
Hắn nhẹ nhàng giật giật tứ chi, lập tức cảm thấy muốn bị xé nứt, đau đến mức làm khuôn mặt hắn co rúm.
- Xem ra Bạo Huyết Kỳ Lân này tuy là uy lực kinh người, nhưng còn phải
hảo hảo cảm ngộ cải tiến thoáng một phát, nếu không thời điểm tái sử
dụng tiếp theo, nói không chừng chính là thời điểm ta chết rồi.
Tần Phàm lập tức bất đắc dĩ cười khổ nói.
C-K-Í-T..T...T
Nhưng vào lúc này, vốn là một hồi tiếng bước chân truyền đến, sau đó cửa
phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra, dương quang chiếu rọi, một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đi vào, sau khi trông thấy Tần Phàm tỉnh lại, trên mặt lộ ra
vui vẻ như là tiểu hài tử.
- Tần Phàm, ngươi đã tỉnh. . .
- Thái Ngọc tiểu thư, đã làm phiền nàng.
Tần Phàm cố gắng nặn ra nụ cười nói, hôm nay cơ bắp toàn thân hắn bắt đầu khôi phục, cảm giác đau đớn sẽ càng thêm mãnh liệt.
- Không thể tưởng được tiểu tặc ngươi, thật sự dám cùng Võ Tôn đánh nhau chết sống, ngươi không muốn sống nữa ư!
Thái Ngọc bước nhanh đến, tùy tiện bắt lấy cánh tay Tần Phàm nói.
- Ah híz-khà-zzz.
Tần Phàm không khỏi bị đau mà trên mặt co rúm, bất đắc dĩ nói:
- Khi đó ta không liều chết, mới là không muốn sống nữa.
- Ngươi... ngươi không có việc gì chứ?
Thái Ngọc thấy Tần Phàm lộ ra thần sắc đau đớn, liền vội vàng buông tay ra, lo lắng hỏi:
- Lúc ngươi hôn mê, ta là cho ngươi ăn hết Đại Hoàn đan trân quý nhất của Lạc thành Thái gia ta, công hiệu của Đại Hoàn đan này so với Hồi Xuân
Đan thì tốt hơn nhiều lắm, ngươi còn chưa khỏe sao?
- Cảm ơn Thái Ngọc tiểu thư, Đại Hoàn đan này ta sẽ trả lại cho các ngươi a, nhưng
hôm nay ta vẫn còn phải nghỉ ngơi thật tốt thoáng một phát. . .
Tần Phàm lắc đầu nói ra.
- Ngươi... ngươi như thế nào nói như vậy, chẳng lẽ Lạc thành Thái gia ta còn so đo một khỏa Đại Hoàn đan với ngươi sao?
Nghe thấy Tần Phàm cái gì cũng cùng mình chia rành mạch, trong nội tâm Thái Ngọc cũng có một loại tư vị không dễ chịu.
- Tại hạ không phải ý tứ này...
Tần Phàm chỉ phải cười khổ nói, là vì Đại Hoàn đan này thập phần trân quý,
hắn có chút băn khoăn mà thôi, bất quá hắn biết rõ càng giải thích càng
hiểu lầm, dứt khoát liền cười cười cho qua, ngược lại hỏi:
- Không biết ta hôn mê đã bao lâu?
- Một ngày một đêm rồi.
Thái Ngọc đáp.
- Ta còn cần nghỉ ngơi một ngày mới có thể điều dưỡng tốt, không biết
trong khoảng thời gian này, Thái Ngọc tiểu thư có thể không cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy ta hay không?
Tần Phàm trầm ngâm một hồi nói ra, hôm nay tình huống thân thể của hắn cũng là biết rõ, phải trở lại
trong không gian Tạo Hóa Kim Liên điều dưỡng một phen.
- Ta cũng không thể?
Thái Ngọc vểnh miệng lên, có chút oán trách nói.
- Tốt nhất là không có ai. . .
Tần Phàm nhún vai, có chút cứng rắn nói.
- Vậy được rồi, ta không quấy rầy ngươi nữa.
Thái Ngọc chỉ phải đứng lên, thần sắc có chút ảm đạm rời khỏi gian phòng của Tần Phàm, đối với mình một lòng nhiệt tình trả giá, chỉ lấy được đáp
lại lãnh đạm như vậy, trong nội tâm thập phần khổ sở.
- Xin lỗi.
Tần Phàm nhìn thân ảnh Thái Ngọc ly khai, trong miệng có chút đắng chát nói nhỏ, thanh âm cũng không có để cho Thái Ngọc nghe được.
Hắn cố ý biểu hiện lãnh đạm đối với Thái Ngọc, vì biết rõ nếu như mình biểu hiện ra quá nhiều nhiệt tình, cuối cùng nhất chỉ sẽ bị thương nữ hài đáng
yêu thiện lương này mà thôi.
Điều chỉnh tâm tình thoáng một phát, hắn rất nhanh liền tiến nhập bên trong Tạo Hóa Kim Liên.
Một ngày sau, cũng là trong không gian kim liên điều dưỡng 10 ngày, lúc này Tần Phàm mới cảm giác tốt hơn một chút, thân thể cũng khôi phục công
năng tạo huyết, vì vậy liền từ bên trong Tạo Hóa Kim Liên đi ra bên
ngoài, cũng thu Tạo Hóa Kim Liên vào lần nữa.
Trong ngày này,
Thái Ngọc quả nhiên không để cho bất luận kẻ nào tới gần gian phòng,
thậm chí ngay cả bản thân nàng cũng không có, bất quá Tần Phàm lại ngầm
trộm nghe đến có tiếng bước chân đã từng một hai lần tới gần, chỉ là
không có đẩy cửa tiến vào.
Đứng lên, Tần Phàm dùng sức nắm chặt
lại nắm đấm, cảm thấy cánh tay phải của mình y nguyên truyền đến một tia đau nhức, nhớ tới thời điểm sử dụng Bạo Huyết Kỳ Lân, tình cảnh cả đầu
cánh tay khủng bố tựa hồ muốn nổ tung, hắn vẫn là lòng còn sợ hãi.
- Hôm nay cách khảo hạch gia tộc thăng phẩm cũng chỉ còn lại có mấy ngày a?
Ước chừng tính toán thời gian một chút, Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, lại
nghĩ tới đã từng đáp ứng Thái Tư sẽ ở ngày hôm sau đi gặp các vị Thần
Tôn khác, nhưng bây giờ đã chậm trễ một ngày.
- Lúc này Thánh chủ kia lại chú ý đến ta?
Sau đó Tần Phàm lại không khỏi nhướng mày, đối với năng lực của Thánh chủ
kia, trong nội tâm âm thầm rung động, người này hình như là thông thiên
triệt địa, không chỉ có thể phát hiện Cổ Mặc giấu ở trong dược đỉnh, hôm nay mình gặp phải Tần Húc tập kích, địa phương cách Thánh điện thậm chí có vài ngàn dặm, lại vẫn có thể biết mình gặp nạn?