Theo chúng ta biết, thông
đạo từ Vũ Thiên đại lục đi thông dị thế giới sở dĩ không được ổn định
cũng bởi vì ngụy thần đứng sau lưng Cửu U Ngân Giao muốn công hãm Vũ
Thiên đại lục chúng ta, muốn đả kích tín ngưỡng Chân Võ Thần. Cho nên
Chân Võ Thần tự ban xuống thần chỉ, cho chúng ta chọn một người đi đem
ngụy thần giải quyết, khôi phục an bình của Vũ Thiên đại lục.
Tử Hà trưởng lão nhìn Tần Phàm, chính thức nói:
- Sau đó chúng ta lựa chọn ngươi!
- Đây chính là sứ mạng của ta?
Tần Phàm lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó hiểu ra. Tới lúc này hắn rốt cục hiểu
ra lúc trước mấy thánh tôn Chân Võ thánh điện đã nói hắn thông qua khảo
nghiệm, có tư cách nhận quang vinh của Chân Võ Thần, cống hiến lực lượng cho Chân Võ Thần.
Chỉ sợ ở khi đó mấy thánh tôn đã chuẩn bị cho hắn đi làm chuyện này.
- Đây là vinh quang của ngươi!
Tử Hà trưởng lão gật đầu nói.
- Vậy thê tử của ta đâu? Rốt cục nàng đang ở nơi nào?
Tần Phàm biết mình không có cách nào khác cự tuyệt, liền hỏi tới chuyện mà bản thân đang quan tâm.
- Ngày đó Tần Li sử dụng cấm kỵ lực lượng giết chết Cửu U Ngân Giao, mà
trước khi yêu thú kia chết đã đem tin tức trọng yếu thông tri cho ngụy
thần sau lưng nó, kết quả ngụy thần đã mạnh mẽ đột phá phòng ngự của
chúng ta, huyễn hóa thành bàn tay bắt đi Tần Li!
Tử Hà trưởng lão trả lời:
- Cho nên lần này vô luận là vì Chân Võ Thần hay vì thê tử của ngươi, ngươi đều phải hết sức hoàn thành nhiệm vụ này.
- Là tin tức gì? Việc đó có quan hệ gì tới thê tử của ta?
Tần Phàm lại nhíu mày, trực giác của hắn cảm thấy trong đó tựa hồ có chút không tầm thường.
- Hiện tại ngươi chưa cần biết.
Lúc này Tử Hà trưởng lão không trả lời, chỉ vào thông đạo phía trước nói:
- Ta sẽ tạm thời mở ra không gian thông đạo này, bởi vì cần phòng ngừa
nghịch thần giả tiến vào, cho nên thời gian chỉ là nháy mắt, ngươi phải
cấp tốc đi qua nơi đó. Tới nơi đó ngươi trước tiên có thể tăng lên thực
lực của chính mình, sau đó tìm tới ngụy thần sau lưng Cửu U Ngân Giao,
đem thế lực của hắn hoàn toàn phá hủy!
Nàng vừa dứt lời, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện trong
thông đạo, đem Tần Phàm, Kỷ Huyên Nhi cùng hồng mục chiến trư chỉ trong
nháy mắt đã hút đi qua…
- Tần Phàm, các ngươi sắp tiến vào thông đạo liên kết giữa Vũ Thiên đại
lục cùng thế giới kia, thông đạo nơi đó không được ổn định, cũng không
có ánh sáng, tiến vào ngươi chỉ cần đi theo ánh sáng hiện phía trước là
được. Nhớ kỹ, thời gian không nhiều lắm, có lẽ chỉ mở ra trong nháy mắt, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất đi xuyên qua!
- Phải nhắc nhở ngươi, thế giới mà các ngươi sắp tiến vào sẽ thập phần
nguy hiểm, cho dù ngươi ở tại Vũ Thiên đại lục được xem là thực lực đứng đầu, nhưng tới bên kia có lẽ không tính là gì, ngươi nhất định phải
luôn cẩn thận, phải tránh không cần tham công liều lĩnh!
- Chúc ngươi may mắn!
Thanh âm Tử Hà trưởng lão lại truyền đến, sau đó Tần Phàm cùng Kỷ Huyên
Nhi chợt cảm giác bị hút vào trong một thông đạo màu đen, thất thải
quang mang biến mất, thế giới biến thành bóng tối vô tận, hoàn toàn yên
tĩnh, không có chút âm thanh, thậm chí hai người cũng không biết bị vây
trong địa phương nào.
Trong mơ hồ có thể cảm giác được khắp bốn phía có dao động quỷ dị trấn
áp xuống, hình thành một loại cảm giác áp bách, làm cho người ta khó thể thở.
Tần Phàm biết họ đã tiến vào thông đạo liên kết mà Tử Hà trưởng lão đã
nói, nhất thời trong lòng căng thẳng, ngưng tụ tinh thần, tiếp tục nhìn
ra phía trước, có thể mơ hồ chứng kiến điểm sáng mỏng manh, giống như
viên lưu tinh chỉ dẫn bọn họ đi tới.
Đó hẳn là cửa ra vào thông đạo đi thông thế giới khác.
Nhưng điểm sáng vẫn còn cách chỗ bọn họ chừng một khoảng cách.
- Cẩn thận một chút, phi hành theo sát sau lưng ta.
Tần Phàm lập tức vẫy ra chu sắc quang hoa, Chu Tước Dực bộc phát hỏa
diễm chiếu sáng bốn phía, nhanh chóng vẫy cánh bay về phía trước.
Kỷ Huyên Nhi không nói tiếng nào, thi triển lãnh nhiệt khí dực yên lặng bay theo phía sau.
Lúc này hồng mục chiến trư lui thành một đoàn nhỏ xíu, trốn trong lòng
Tần Phàm, nó còn chưa thể phi hành, ở trên bầu trời có loại cảm giác
không an toàn, mà bản năng cho nó biết Tần Phàm là chỗ dựa duy nhất của
nó.
Đi thẳng tới điểm sáng phía trước, lúc này trong lòng Tần Phàm nhiều ít
có chút bất an. Đối với thế giới mới không biết, hắn cảm thấy có một
loại áp lực cực lớn. Hơn nữa bên trên còn có một Chân Võ Thần thần bí đè nặng, hắn cảm giác mình luôn bị trói buộc, không thể giải thoát.
Cho dù hắn hoàn thành xong nhiệm vụ mà thần điện giao cho, vậy sau này lại tiếp tục thế nào?
Ngay cả việc ma chủng thứ năm tồn tại cũng bị thần điện hay biết, hơn
nữa đối phương còn chỉ dẫn cho hắn đi lấy viên ma chủng cuối cùng, Tần
Phàm có thể nghĩ ra được thần điện hoặc là Chân Võ Thần có thể yên tâm
cho hắn trở nên càng mạnh mẽ, nhất định là có điều dựa vào, ngày sau chỉ sợ còn bị quản chế thời gian rất lâu.
- Chờ sau khi ta đem năm viên ma chủng đều hoàn toàn luyện hóa, ta sẽ trở nên mạnh bao nhiêu?
Đồng thời Tần Phàm cũng mơ hồ có chút chờ mong, dù sao lực lượng của bốn viên ma chủng trước đã làm cho hắn không sao tưởng tượng nổi. Hắn cũng
hi vọng là do Chân Võ thánh điện quá khinh thị mình, không hiểu rõ lực
lượng của ma chủng, nếu như mình có thể tái hiện thực lực của viễn cổ ma tôn, cho dù Chân Võ Thần thân lâm hắn cũng không cần tiếp tục sợ hãi.
Người khác có lẽ không biết, nhưng khi hắn luyện hóa ma chủng cảm nhận
được uy lực của viễn cổ ma tôn, tuyệt đối có thể nói là kinh thiên động
địa, có thể chém giết được thần linh! Một ma tôn đã có uy lực như thế,
huống chi hiện tại hắn ngưng hợp uy lực của năm đại ma tôn?
Lúc này tư tưởng của Tần Phàm cũng giống như hoàn cảnh hiện tại của hắn, tuy rằng bốn phía khôn cùng hắc ám, nhưng vẫn nhìn thấy được tia ánh
sáng phía trước, tuy rằng không biết tia sáng kia đi thông địa phương
nào, nhưng hắn vẫn cố dốc hết sức của mình đi tới.
Trong lòng có đủ loại ý tưởng, có những lời nói của Tử Hà trưởng lão
trước đó, Tần Phàm cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng vẫy mạnh Chu
Tước Dực cùng Kỷ Huyên Nhi vội vàng phi hành thật nhanh, muốn an toàn
vượt qua quãng đường này.
Với tốc độ của hai người, đã rất nhanh vượt qua hơn nửa khoảng cách.
- Hô hô hô hô…
Nhưng ngay lúc này đột nhiên nghe được trong khu vực tối đen khôn cùng
truyền tới từng trận tiếng động gào thét của gió lốc, thanh âm thập phần bén nhọn cùng khủng bố, giống như từ xa xa đang tiến đến.
- Không tốt!
Nghe thanh âm kia truyền đến, Tần Phàm không khỏi biến sắc, ngay sau đó
cảm giác mẫn tuệ khiến cho hắn cảm thấy áp lực trong không gian thông
đạo dần dần tăng lên.
Đưa mắt nhìn quanh bốn phía, hắn có thể chứng kiến bên trong bóng tối vô tận có rất nhiều không gian ba động, thậm chí có vài địa phương hiện
lên mảnh nhỏ màu trắng trong suốt, thật giống như tấm gương bị phá nát,
thoạt nhìn phi thường sắc bén.