Hư Thần, chính là nhân vật thực lực cùng uy vọng có thể
xếp hạng Top 3 trong bảy mươi hai đảo chủ của Tân Thế Giới, cho dù ở bên trong đảo chủ cũng không có bao nhiêu người có thể cùng hắn ngang hàng
nói chuyện.
Hiện tại để cho hắn xin lỗi một Bát kiếp Bán Thần?
Hơn nữa nghe ngữ khí của Yêu Thần, cái xin lỗi này còn là một cái xin lỗi chính thức.
- Xin lỗi?
Nghe được Yêu Thần nói, bản thân Hư Thần thì khẽ chau mày.
Hắn là thân phận gì, hiện tại Yêu Thần vậy mà để cho hắn hướng Tần Phàm xin lỗi.
- Hư Thần, trước đây ngươi luôn miệng nói Tần Phàm là Thiên Thần dư
nghiệt, hơn nữa trước đây bởi vì ngươi hoài nghi, ngươi còn xém chút nữa muốn tìm tòi trí nhớ của hắn, hiện tại sự thật không chỉ đã chứng minh
hắn không phải Thiên Thần dư nghiệt, hơn nữa còn là hắn cứu chúng ta,
một lời xin lỗi, cũng không quá phận.
Yêu Thần không thuận theo nói, hoàn toàn không để cho Hư Thần mặt mũi, trực tiếp nhàn nhạt nói.
Những đảo chủ khác đều nhìn xem Hư Thần.
Đúng vậy, lúc trước Hư Thần một mực nhằm vào Tần Phàm không phóng, cơ hồ còn muốn cường hoành động võ, nhưng kết quả phát hiện Thiên Thần dư
nghiệt cũng không phải Tần Phàm, mà là con của hắn là thứ nhất!
Kết quả như vậy thật có chút châm chọc, mà đối với Tần Phàm mà nói, cái
kia càng là thiên đại oan uổng. Nếu như lúc ấy không phải lão Yêu thần
lực bảo vệ, có lẽ Hư Thần đã tiến hành tìm tòi trí nhớ của Tần Phàm, tạo thành tổn thương khó có thể phai mờ đối với hắn.
Đại bộ phận đảo chủ đều cảm thấy Hư Thần cho Tần Phàm một lời xin lỗi, coi như là hợp tình hợp lý.
Bất quá nhóm đảo chủ cũng biết, loại đảo chủ danh xưng Thần cấp giống
như Hư Thần này, sẽ không dễ dàng xin lỗi như vậy, hơn nữa bởi vì con
của hắn là Thiên Thần dư nghiệt, cái này làm cho trên mặt hắn không nhịn được.
Có thể xin lỗi hay không?
Ở dưới một đôi ánh mắt nhìn chăm chú, lúc này Hư Thần cảm giác được như
đứng đống lửa, như ngồi đống than, trên mặt dần dần trở nên âm trầm bất
định. Hắn hiện tại đã gặp phải tang tử chi thống, còn muốn hắn xin lỗi?
Mặc dù biết lúc này đây sai hoàn toàn chính xác là con của hắn Bạch
Trường Thiên, cùng Tần Phàm trước mắt không có quan hệ, nhưng hắn nhìn
xem Tần Phàm vẫn là trong nội tâm nhịn không được chán ghét cùng bài
xích.
Hiện tại muốn hắn xin lỗi, hắn làm sao có thể nói được ra.
- Hôm nay thân thể Bạch mỗ bệnh nhẹ, đi trước một bước rồi, ngày sau có cơ hội, tất tự mình lên Yêu Thần Đảo nói xin lỗi Tần Phàm tiểu hữu.
Sắc mặt Hư Thần âm trầm, nội tâm vùng vẫy một hồi, cuối cùng nhất là trầm giọng nói ra.
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua thi hài của nhi tử Bạch Trường Thiên đã
hoàn toàn không còn hình người, trên mặt có chút run rẩy thoáng một
phát. Sau đó rất nhanh khóa nhập hư không, biến mất ngay tại chỗ.
Không có xin lỗi.
Tựa hồ cũng nằm trong dự liệu.
- Hừ, rõ ràng là chính mình lầm rồi, nhưng cuối cùng lại một lời xin lỗi cũng không nói, thật sự là không có phong độ.
Nhìn xem Hư Thần rời đi, Yêu Thần hừ lạnh một tiếng bất mãn nói.
Những đảo chủ khác không ai lên tiếng.
- Mà thôi, dù sao hiện tại ta cũng không có việc gì.
Tần Phàm chỉ là lắc đầu nói ra, hắn cũng tinh tường, loại thân phận cùng cách làm người như Hư Thần này, là không thể nào xin lỗi hắn đấy. Huống chi mình còn giết chết nhi tử của đối phương, tuy con hắn là Thiên Thần dư nghiệt, nhưng máu mủ tình thâm, không thể nói bỏ là bỏ được.
- Hừ, lão gia hỏa này, thật sự là không có lễ phép, nếu như không phải
có lão Đại ta, hiện tại các ngươi có khả năng đã chết hết ở chỗ này
rồi.
Lúc này Tiểu Chiến tựa hồ cũng đại khái minh bạch sự tình từ đầu đến cuối, trong miệng tùy tiện mắng.
Những đảo chủ khác trên mặt rất khó coi, nhưng Tiểu Chiến nói đều là sự thật, không có người có thể phản bác.
- Tiểu Chiến, đừng nói nữa, lúc này đây chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.
Tần Phàm ngăn trở hắn, hắn tự nhiên không giống Tiểu Chiến không hiểu
đạo lí đối nhân xử thế như vậy, biết rõ lúc này cần lưu chút mặt mũi
cho nhóm đảo chủ.
- Tần Chiến hắn nói cũng không phải sai, lúc này đây thật đúng là may
mắn mà có Tần Phàm ngươi, ngày sau có rảnh rỗi hoan nghênh đến Đao Thần
Đảo ta làm khách, ta nhất định sẽ hảo hảo tiếp đãi.
Lúc này Đao Thần cười khổ lắc đầu nói ra, lộ ra có chút hào sảng.
Thần cấp danh xưng đảo chủ đều bày tỏ thái độ rồi, những đảo chủ khác cũng nhao nhao tỏ vẻ cảm kích cùng hoan nghênh.
- Các vị đảo chủ khách khí.
Tần Phàm ứng phó từng cái.
- Tốt rồi, lúc này đây những đảo chủ chúng ta hoàn toàn chính xác là quá lơ là sơ suất rồi, không thể tưởng được lại bị tám Thiên Thần dư
nghiệt trà trộn vào Chư Thần chiến trường này, nếu như truyền đi, sợ là
sẽ để cho người chế nhạo.
Lúc này Yêu Thần còn nói thêm.
- Hiện tại thủ đoạn chuyển sinh của những Thiên Thần dư nghiệt này càng ngày càng ẩn nấp cùng lợi hại, đích thật là để cho người khó lòng phòng bị.
Những đảo chủ khác đều là bất đắc dĩ.
- Ân, dù sao bọn hắn đã chuẩn bị mấy trăm năm, nhất định là tiến hành
qua nhiều lần nếm thử, ở các phương diện an bài thân phận đã làm được
không chê vào đâu rồi. Các ngươi ngẫm lại xem, ngay cả quan hệ huyết
thống của Hư Thần, những dư nghiệt này cũng có thể ẩn núp đi vào, bọn
hắn còn có cái gì làm không được.
Nguyên một đám đảo chủ thở dài.
- Các vị, những Thiên Thần dư nghiệt này đích thật là càng ngày càng
giảo hoạt, bất quá nếu chỉ là Thiên Thần dư nghiệt thực lực tương đối
thấp thì không đáng để lo, bọn hắn phần lớn ẩn núp, nhưng nếu thực lực
đạt tới trình độ nhất định, bề ngoài của bọn hắn sẽ hiển lộ ra Trận Văn. Lúc này đây mọi người trở về, nhất định phải cảnh giác những dư nghiệt
này nhiều hơn, ở trong phạm vi toàn bộ đảo tiến hành đại điều tra một
lần, phàm là dư nghiệt đã hiện ra Trận Văn là không thể buông tha.
Lúc này Kiếm Thần trầm giọng nói ra.
- Đây là tự nhiên, những Thiên Thần dư nghiệt chuyển sinh này có lẽ
số lượng cũng không ít, chỉ là lúc trước cảm thấy bọn hắn nhấc lên không nổi sóng gió gì, cho nên thật lâu không có đi để ý tới mà thôi.
Lúc này Kiếm Thần từ biểu hiện trong Phong Thần đại trận, làm cho uy
vọng của hắn đại chấn, rất nhiều đảo chủ đều là âm thầm gật đầu.
- Các vị đảo chủ, lúc này đây tám Thiên Thần dư nghiệt này hành động
thoạt nhìn là mưu đồ đã lâu, tại hạ suy đoán bọn hắn ở bên ngoài nói
không chừng cũng có không ít đồng lõa, đang đợi bọn hắn thành công giết
chết chúng đảo chủ sẽ bắt đầu cử hành phục hồi Thiên Thần. Hiện tại chư
vị đảo chủ có thể lặng lẽ trở về đảo tọa trấn, chờ đợi những dư nghiệt này ngoi đầu lên, liền một mẻ hốt gọn bọn chúng.
Tần Phàm trầm ngâm nói.
Hắn đến qua chỗ thi thể của Đại Thiên Thần ở cung điện dưới mặt đất,
biết rõ dã tâm cùng quyết tâm của những Thiên Thần dư nghiệt này, hắn
trực giác cảm thấy những Thiên Thần dư nghiệt này sẽ không chỉ có tám
cái này, bởi vì một khi bọn họ bạo lộ hoặc là thất bại, còn cần có những người khác bổ sung.