Đối với cường giả cấp độ như bọn hắn mà nói, khoảng cách trăm mét
thậm chí là lập tức liền đến, ngay cả một giây đồng hồ cũng không cần.
Đây đã là một khoảng cách thập phần nguy hiểm.
Bởi vậy có thể nhìn ra được thực lực của người này không kém.
- Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong, vậy mà cách ta gần như vậy mới bị ta
phát hiện. Thực lực của ngươi không tệ, vốn có thể lưu danh kim bia, bất quá trước đây ta tựa hồ không có trông thấy tên của ngươi ở trên Thiên
Tài Kim Bia.
Hai mắt của Tần Phàm đảo qua trên người hắn, đã biết thực lực đại khái cảu người tới.
- Hừ, ta tinh tường thực lực của chính ta, nhưng quá sớm bạo lộ mình
không có chỗ lợi gì, ngược lại sẽ bị mấy siêu cấp cường giả nhìn chằm
chằm vào, hoàn toàn không có cái tất yếu này, bất quá lúc này đây năm
cái danh ngạch đại biểu Mạc Lợi Đảo tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến,
tất có một cái cho Đỗ Sâm ta.
Đỗ Sâm kia thấy Tần Phàm lúc này vẫn lộ ra trấn định như thế, không khỏi có chút ngoài ý muốn, lập tức hừ lạnh một tiếng nói ra.
- Vậy ngươi nghĩ tới ta cho chút kinh hỉ gì đó sao?
Lúc này Tần Phàm ngẩng đầu lên, trong miệng hỏi.
- Phía trước ta đã giết mười bốn người rồi, nhưng trong bọn hắn chỉ có
ba cái có điểm tích lũy quang văn của người khác, cho nên khiến cho ta
hiện tại chỉ có mười điểm tích lũy tám quang văn mà thôi. Ta hi vọng
ngươi lúc trước cũng giết qua những người khác, như vậy ta mới có thể có được càng nhiều điểm tích lũy hơn nữa.
Đỗ Sâm kia lãnh mạc trả lời nói ra.
- Ngươi tựa hồ rất có tự tin, hơn nữa có mười tám điểm tích lũy quang
văn, tựa hồ cũng không tệ rồi, so với ta nhiều hơn rất nhiều.
Nghe vậy, Tần Phàm mỉm cười, khẽ nắm lại nắm đấm, hai mắt ngưng tụ nhìn tiền phương hỏi.
- Ngươi cũng rất tự tin, ở trước mặt Đỗ Sâm ta còn có thể bảo trì thong dong như thế. Ta ở chỗ này giết mười lăm người, ngươi vẫn là thứ nhất.
Chỉ là...
Hai con ngươi của Đỗ Sâm kia như là độc xà bắn ra một
loại hàn khí. Sát khí lẫm lẫm xé trời mà ra, âm điệu khàn khàn trong
miệng tiếp tục nói:
- Chỉ là ở trước mặt tự tin của ta, tự tin của ngươi nhất định không chịu nổi một kích.
Tiếng nói vừa rơi, Đỗ Sâm này không nói thêm lời. Dưới chân đạp mạnh, cả
người liền hóa thành một tàn ảnh huyết tinh màu đỏ sậm chảy về phía Tần
Phàm.
Tê…
Người chưa tới, mùi máu tươi kia đã là lộ ra
thập phần gay mũi, sát khí bàng bạc, như là sóng to gió lớn phô
thiên cái địa mà đến. Cái thân hình kia xẹt qua nổi lên gió lốc màu đỏ
liền cát liệt không gian, chói tai vô cùng.
Khí tức bạo ngược mà lạnh như băng, tốc độ nhanh như thiểm điện, còn có duệ khí không thể đỡ.
Đỗ Sâm này có thể ở trong một buổi liền giết chết mười bốn người, hơn nữa
lấy được mười tám điểm tích lũy, quả nhiên là có được thực lực không để
cho người khinh thường.
Quay mắt về phía thân ảnh đỏ sậm mãnh liệt mà đến kia, Tần Phàm cũng là dưới chân đạp mạnh, nghênh đón mà đi.
Oanh!
Hai đạo nhân ảnh ở trong u cốc dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng
nổi giao thoa cùng một chỗ, bắn ra ra một loại thanh thế làm cho cả sơn
cốc đều chấn động lên.
Phía trên nắm tay phải của Đỗ Sâm có gai
nhọn hoắt thật dài, bên trong mũi nhọn mang theo năng lượng Kim hệ
Nguyên Giới cực kỳ cường hãn sắc bén, tựa hồ lóe lên liền có thể đơn
giản cắt kim đoạn thiết. Bất quá lúc này lại bị bao tay chung cực Bán
Thần khí Đoạt Thần Linh Sáo của Tần Phàm gắt gao chống đỡ. Căn bản không có cách nào đâm đến trên người Tần Phàm.
Hai người cận thân
chiến đấu, lúc này đều đem lực lượng Nguyên Giới trong cơ thể áp súc
ngưng kết, nhưng vẫn không ngừng có kình khí ở chỗ năng lượng của hai
người giao đụng bộc phát ra. Bốn phía không ngừng có Thạch Đầu cùng cây
cối bị kình khí tràn ra nổ thành phấn vụn.
Gần kề chỉ là từ cường độ kình khí tràn ra kia mà nói, chỉ sợ có thể đơn giản giết chết một
Tam kiếp Bán Thần cường giả bình thường.
- Ngươi không phải Tứ kiếp Bán Thần bình thường, trách không được có thể bảo trì trấn định ở trước mặt của ta như vậy.
Ở dưới khoảng cách gần, ánh mắt âm trầm kia của Đỗ Sâm nhìn xem Tần Phàm, trong miệng lạnh như băng mở lời nói ra.
- Ngươi cũng không phải Ngũ kiếp Bán Thần bình thường a.
Bốn mắt nhìn nhau, Tần Phàm đáp lại nói ra.
Từ lực lượng của đối phương truyền đến mà xem, hắn có thể cảm giác được Đỗ Sâm này có Nguyên Giới cực kỳ mênh mông cường đại, so với Hồ Sở còn
mạnh hơn rất nhiều.
- Hừ, cho dù ngươi cường thịnh trở lại, cũng không quá đáng là một Tứ kiếp Bán Thần mà thôi. Chết đi cho ta!
Nghe vậy Đỗ sâm hừ một tiếng, toàn thân mạnh mẽ bộc phát ra một cổ năng
lượng Nguyên Giới cường đại trước nay chưa có, kình khí quanh thân như
là một viên cầu, trực tiếp đem Tần Phàm bắn đi ra.
- Ngũ kiếp Bán Thần cũng không ngoài như vậy mà thôi.
Tần Phàm một cước ổn định thân thể, lạnh lùng nói ra.
Sau đó dưới chân đạp mạnh, lúc này xông giết đi qua.
Hai người lại kịch chiến lại với nhau, cả sơn cốc chấn động kịch liệt, một số gần như sụp đổ.
...
Bên ngoài Sát Lục Bí Cảnh, trong quảng trường Mạc Lợi chủ thành.
Một đôi con mắt đều chăm chú nhìn chằm chằm vào phía trên Thiên Tài Kim Bia ở trung ương, ngẫu nhiên sẽ phát ra các loại thanh âm nghị luận.
- Lợi hại, Mộ Thanh Thanh kia mặc dù là thế hệ nữ lưu, lại có thể xếp thứ bảy.
- Các ngươi đừng xem thường nữ tử này, kiếm pháp của nàng rất mạnh, đoán chừng ở bên trong Ngũ kiếp Bán Thần ít có đối thủ.
- Ồ? Mọi người mau nhìn, danh tự Đỗ Sâm bài danh thứ hai mươi kia phát ra ánh sáng màu đỏ rồi, điều này nói rõ hắn lại phát sinh chiến đấu.
- Đúng vậy, chỉ là không biết lúc này đây hắn có thể càng tiến một vị hay là sẽ rớt xuống thứ hạng trên bảng.
- Đỗ Sâm này ta thấy hắn ra tay ở thời điểm khảo thí, là một thiên tài
Ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong, rất cường, đoán chừng ngoại trừ những
người trên Thiên Tài Kim Bia hiện tại kia, không có bao nhiêu người có
thể đánh bại hắn rồi, ta nghĩ hắn nhất định có thể tái tiến một bước.
Bởi vì danh tự bài vị trên Thiên Tài Kim Bia đã có một đoạn thời gian rất
dài không có phát sinh biến hóa, cho nên trên kim bia vừa sinh ra biến
hóa gì, lập tức sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh mắt người xem. Đỗ Sâm kia với
tư cách bài danh vị trí thứ hai mươi trong đó, cũng bị rất nhiều chú ý.
Mà ở phía trên một tòa kiến trúc cao lớn bên cạnh quảng trường trung ương.
Lúc này Mạc Lợi Đảo chủ kia từ trên cao nhìn xuống Thiên Tài Kim Bia phía
dưới, trên mặt có một tia vui vẻ khó lường. Ở phía sau của hắn, là ba
Hoa phục lão giả tất cung tất kính đứng đấy.
Tuy Mạc Lợi cũng là Mạc gia chi nhân, nhưng là nhất đảo chi chủ, một mực đều bảo trì uy nghiêm vô thượng.
- Lúc này đây tuyển bạt thi đấu cuối cùng là có chút ý tứ rồi, có mấy
người là ngoài bản đảo chủ đoán trước. Bản đảo chủ ngược lại muốn nhìn
xem bọn hắn cuối cùng có thể đi đến mức nào.