Đan Vũ Càn Khôn

Chương 495: Chương 495: Đoạt. (2)




Vào lúc này, trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm. Hắn vừa mới cảm ngộ tuy còn không có tự mình học tập qua trù đạo, nhưng bởi vì hắn tinh thông luyện đan chi thuật, luyện đan chi thuật này, cũng là thập phần chú ý hỏa hầu, cho nên cả hai cũng có một ít chỗ chung, cái này lại để cho hắn đối với Nhân Đao bên trong Trù Đao ba thức có được lý giải nhất định, chỉ là thiếu một lần thí nghiệm mà thôi.

Sau đó hắn chăm chú cầm chặt Vương Trù Đao trong tay, thanh Vương Trù Đao này vốn là nặng như ngàn cân, nhưng sau khi trải qua nhỏ máu tế luyện, lúc hắn cầm lại không có cảm giác quá mức trầm trọng nữa rồi.

Đem kình khí vận chuyển, quán thâu vào trong Vương Trù Đao, dẫn động lấy năng lượng bốn phía.

Sau đó chân của hắn ở dưới đáy hồ đạp một cái, cả người phóng lên trời!

PHỐC!

Thân thể Tần Phàm mang theo dòng nham thạch nóng rực liền trực tiếp chạy ra khỏi mặt hồ nham thạch nóng chảy!

Nhưng mà, ngay thời điểm hắn muốn chém ra một chiêu Nhân Đao vào trong nham thạch nóng chảy, lại đột nhiên phát hiện Tần Li vào lúc này chạy vội tới bên hồ!

Nếu như hắn tiếp tục thi triển xuống dưới, như vậy một chiêu này nhất định sẽ ảnh hưởng đến Tần Li! Thậm chí rất có thể để cho nàng bị thương!

- Không xong, quên mất mấy người tỷ tỷ vẫn còn ở trên bờ.

Vào lúc này Tần Phàm mới kịp phản ứng, vừa rồi bởi vì hắn lĩnh ngộ Trù Đao chi đạo này quá mức nhập thần, thậm chí quên mất việc mình cũng không phải là một mình một người.

Bành!

Cuối cùng nhất, Tần Phàm chỉ có thể đơn giản thu hồi đại bộ phận đao thế của Nhân Đao, kết quả bị cổ lực lượng cường hoành này cắn trả, để cho lục phủ ngũ tạng một hồi chấn động, cũng nhịn không được nữa, phun ra một búng máu ở giữa không trung.

Oanh!

Bởi vì uy lực Nhân Đao quá lớn, vào lúc này thậm chí Tần Phàm trong khoảng thời gian ngắn khống chế không nổi khí tức bản thân, cả người ngã xuống đến bên hồ, rơi vào bên người Tần Li.

Mà Vương Trù Đao vào lúc này ngược lại bởi vì khí lực của Tần Phàm quán chú nên hào quang lóng lánh, tựa như thần binh, sau khi Tần Phàm ngã rơi trên mặt đất, nó còn có thể ở trên mặt đất không an ổn mà nhúc nhích.

- Tiểu Phàm.

Tần Li thấy vậy vội vàng đở lấy Tần Phàm, nhưng lúc này độ ấm bên ngoài thân hắn nóng rực kinh người, làm cho nàng căn bản đụng không được.

Tần Phàm cũng bất chấp giải thích, vội vàng nuốt vào trong miệng một khỏa Điều nguyên đan, đây là hắn ở trong Linh Huyệt luyện chế đan dược chỉ có Ẩn Thế đan môn mới có, đối với nội thương cùng khí tức hỗn loạn có tác dụng điều hòa vô cùng tốt, có thể làm cho tình trạng của hắn ổn định lại rất nhanh.

- Cái kia chính là thanh vũ khí Viễn Cổ sao?

Lúc này, mọi người ở trên bờ nhìn thấy Vương Trù Đao kia, lộ ra ngoài ý muốn, bọn hắn thật không ngờ vũ khí kia lại có bộ dáng như thế.

- Tuy thanh đao này thoạt nhìn kì quái một ít, nhưng mà ta có thể cảm ứng được bên trong nó ẩn chứa năng lượng cự đại, đây tuyệt đối là một thanh tuyệt thế thần binh!

Một lát sau, ánh mắt của Nhiếp Bá nóng rực nói.

- Lão Nhiếp, có phải ngươi muốn thanh đao này hay không?

Lúc này, bỗng nhiên Viên Cảnh Thiên nhìn Nhiếp Bá trầm giọng hỏi.

- Muốn,uối cùng cũng đều nhẹ gật đầu, kỳ thật trong nội tâm mấy người bọn họ đối với Tần Phàm đều có một ít hâm mộ, đố kỵ thậm chí thèm thuồng, phòng ngự áo giáp, phi hành vũ kỹ, còn có Hỏa Nguyên Tinh vân...vân, đều là đồ vật để cho bọn hắn động tâm. Hơn nữa bọn hắn đều nhìn ra được Tần Phàm đã bị trọng thương, lúc này đúng là cơ hội của bọn hắn.

- Ta muốn chính là áo giáp trên người Tần Phàm, những vật khác quy các ngươi.

Sau đó Viên Cảnh Thiên chuyển mắt nhìn qua Tần Phàm cùng Tần Li, trong miệng nhàn nhạt nói, hắn vẫn cho rằng Huyền Vũ chi khí trên người Tần Phàm là một kiện áo giáp Thổ thuộc tính.

- Nguyên lai hắn nhìn trúng chính là thứ này.

Mọi người lúc này mới hiểu rõ ra, trách không được Viên Cảnh Thiên gần đây trầm mặc ít nói lại đột nhiên đưa ra đề nghị này, phòng ngự của Viên Cảnh Thiên này vốn đã hết sức lợi hại, nếu quả thật để cho hắn bắt được áo giáp kia, như vậy thực lực của hắn nhất định có thể cao hơn một tầng.

- Vậy được rồi, vũ khí này đến lúc đó người có bản lĩnh thì được.

Nhiếp Bá cũng gật đầu nói, một phương diện hắn là không chống được lực hấp dẫn của Vương Trù Đao, một phương diện khác là vì trên người Tần Phàm có Hỏa nguyên lực khắc chế để cho hắn hết sức kiêng kỵ!

Hắn sợ hãi nếu như để Tần Phàm phát triển xuống như vậy, ngày sau hắn ở trước mặt Tần Phàm thậm chí không dám có bất luận phản kháng gì!

Đây đối với hắn trường kỳ được xưng thánh địa công kích đệ nhất nhân mà nói là một sự kiện thập phần đáng sợ.

- Vậy động thủ đi.

Sau đó Viên Cảnh Thiên lạnh giọng nói ra.

Lúc này Tần Phàm còn y nguyên ngồi xếp bằng ở chỗ kia, khôi phục lấy thương thế, mà Tần Li thì khẩn trương mà thủ ở một bên.

- Tỷ tỷ, những người này nổi lên ý đồ xấu rồi, nàng giúp ta kéo dài nửa phút thời gian, nếu như kéo dài không được, nàng cũng đừng có lý ta, nhanh chóng ly khai nơi đây.

Bỗng nhiên Tần Phàm truyền âm cho Tần Li nói ra.

Thời điểm hắn vừa bị thương, tuy một bên điều tức, nhưng bên kia kỳ thật hắn lại suy nghĩ, một mực lưu ý mọi người đối thoại trong thông đạo, thính lực của hắn rất mạnh, cho nên hôm nay tự nhiên đã biết cách nghĩ của những người này.

Nghe được thanh âm của Tần Phàm, Tần Li khẽ giật mình, sau đó nàng hướng về bên thông đạo kia nhìn lại, quả nhiên thấy bọn người Viên Cảnh Thiên cùng Nhiếp Bá ở lúc này đang tới gần, lai giả bất thiện.

- Các ngươi muốn làm gì?

Tần Li vội vàng đứng lên, chắn trước mặt Tần Phàm, nhìn hằm hằm mấy người tới.

- Tần Li tiểu thư, ngươi là đệ tử của Tử Hà trưởng lão, chúng ta không muốn cùng ngươi khó xử, ngươi ly khai đi.

Thời điểm cách nhau 10m, vào lúc này Viên Cảnh Thiên mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.