Tiếp theo hắn cũng không giấu diếm, Thanh Long Tâm nhảy lên, hư ảnh
Thanh Long ma tôn thật lớn chậm rãi hiện ra ngay sau lưng hắn, quay tròn bên trong Võ Tông thất.
- Đây chính là đầu viễn cổ mãnh thú kia sao? Không ngờ ngươi đã đem nó luyện hóa?
Thần sắc Kim Dương võ thánh không khỏi dao động, có vẻ kinh ngạc.
- Có thể nói như vậy!
Tần Phàm cũng không giải thích rõ ràng, chỉ có chút giữ lại, gật đầu nói:
- Lúc ấy dưới cơ duyên xảo hợp ta đem thú linh Thanh Long luyện hóa, sau
đó liền phát hiện bên trong ma chủng ẩn chứa lực lượng sinh mệnh vô cùng phong phú, vì vậy mới giúp ta thoát khỏi cái chết!
Việc về ma
chủng đối với Tần Phàm mà nói thật sự là quá trọng yếu, cho dù hắn tin
tưởng Kim Dương võ thánh nhưng theo bản năng vẫn có chút giấu diếm, chỉ
đem sự tình trải qua đơn giản thuật lại.
- Thì ra là thế!
Kim Dương võ thánh gật đầu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Tần Phàm nói:
- Ta nhìn ra được lần này sau khi ngươi gặp phải đại nạn không chết, cảnh giới võ đạo đã tăng cường lên không ít đi?
- Không sai, hiện tại vãn bối đã đạt tới bát cấp võ tôn, hơn nữa đã có thể miễn cưỡng nắm giữ được bốn hệ nguyên khí bất đồng.
Lần này Tần Phàm cũng không giấu diếm, chỉ gật đầu hồi đáp.
- Bát cấp võ tôn, bốn loại nguyên khí?
Kim Dương võ thánh co rút con ngươi, tuy với tu vi cảnh giới của hắn hiện
tại nghe vậy trong lòng vẫn không khỏi chấn động, một thanh niên hai
mươi tuổi có thể đạt tới bát cấp võ tôn đã đủ kinh thế hãi tục, có thể
nói là nghịch thiên, đã thế còn nắm giữ được bốn loại nguyên khí!
- Phải, vãn bối đã có chút thành tựu tứ nguyên hợp nhất.
Tần Phàm gật đầu nói.
- Tốt! Tốt! Tốt! Tần Phàm ngươi quả nhiên tiềm lực vô cùng, hơn nữa số
mệnh phúc trạch thịnh vượng, với tốc độ tăng trưởng này của ngươi, ta
nghĩ ngươi muốn đột phá cảnh giới võ thánh cũng không còn bao lâu! Hơn
nữa với tình huống ngươi nắm giữ nguyên khí hiện tại mà xem, một khi
ngươi đột phá tới cảnh giới võ thánh, thực lực nhất định tăng lên thật
lớn! Xem ra lựa chọn ngươi làm người kế thừa của ta thật không sai…khụ
khụ…
Tiếp theo Kim Dương võ thánh liên tục nói ba từ “tốt”, thoạt nhìn có chút hưng phấn, nhưng sau đó bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, biến
thành có chút khó xem, còn ho khan hai tiếng.
- Tiền bối…
Trong lòng Tần Phàm không khỏi căng thẳng, hắn nhìn ra được Kim Dương võ thánh tựa hồ có chút không ổn.
- Ha ha…đúng vậy, ngày đó ngươi thay ta cản một kiếp, ta không chết,
nhưng vẫn trọng thương, vẫn còn lưu lại thương thế chưa thể lành…Ha ha,
nếu ngươi đã trở lại thì tốt lắm, ta cũng có thể yên tâm…
Sắc mặt Kim Dương võ thánh có chút tái nhợt, lộ vẻ sầu thảm cười nói.
Kim Dương võ thánh, đại lục đệ nhất võ thánh.
Lão võ thánh trở thành người thủ hộ đại lục đã nhiều năm, giờ này khắc này
tựa hồ đã hiện ra một ít già nua yếu ớt. Trên thực tế vẻ già nua này
cũng hẳn nên xuất hiện ở độ tuổi của hắn, nhưng lại cũng không nên xuất
hiện trong khoảng thời gian này.
- Tiền bối, ngài không sao chứ?
Tần Phàm nhìn thấy hình dáng này của Kim Dương võ thánh, không khỏi có chút dự cảm không hay.
Hơn nữa vào lúc này hắn bỗng nhiên phát hiện quy tắc tiểu thế giới trên
người Kim Dương võ thánh tựa hồ đã ảm đạm hơn trước kia thật nhiều, thật giống như trước kia là mặt trời ban trưa, mà hiện tại đã biến thành
trời chiều.
- Ta cũng giống như ngươi, đều cố ý sử dụng thực lực
mà bản thân mình chưa đạt tới, ngươi thiêu đốt sinh mệnh lực, ta lại cạn kiệt tiềm năng của chính mình, trực tiếp tổn thương sinh mệnh căn
nguyên, thọ nguyên còn lại đã không nhiều lắm.
Lúc này Kim Dương võ thánh ảm đạm lắc đầu nói:
- Kỳ thật ban đầu lúc đánh nhau cùng đầu cửu cấp yêu thú tại Trấn Yêu
Thành, ta từng cạn kiệt qua tiềm năng của mình, hơn nữa lưu lại tai họa
ngầm, qua nhiều năm như vậy ta nghĩ đủ mọi biện pháp nhưng vẫn không
cách nào khôi phục!
Nói tới đây, Kim Dương võ thánh thoáng ngừng lại, than thở một tiếng tiếp tục nói:
- Cũng vì nguyên nhân này nên ta luôn luôn không cách nào tiếp tục tăng
lên thực lực, vẫn luôn kém một bước ở bán thần cảnh giới. Hơn nữa lần
này cùng đối chiến với khô lâu đế vương còn có đầu viễn cổ Thanh Long
kia, làm thân thể ta càng tăng thêm gánh nặng, cho nên hiện tại càng lúc càng suy yếu.
- Tiền bối, thực xin lỗi, là ta…
Nghe tới
đó, trong lòng Tần Phàm không khỏi chấn động, cảm thấy vô cùng áy náy tự trách, lần này là do bởi vì hắn nên Kim Dương võ thánh mới biến thành
như thế.
Đặc biệt hắn nhớ lại lúc thỉnh cầu Kim Dương võ thánh đi giết chết khô lâu đế vương, lão nhân hoàn toàn không hề suy nghĩ tới
tình huống của mình đã đáp ứng hắn, điều này làm trong lòng hắn càng
thêm xúc động, hốc mắt cũng có chút phiếm hồng.
Cộng thêm sự việc của Thanh Long ma chủng xảy ra, kỳ thật đều do một tay hắn thúc đẩy!
Lại nói tới, hiện tại Kim Dương võ thánh biến thành tình trạng này hắn phải chịu trách nhiệm rất lớn.
- Ha ha, Tần Phàm, ta biết trên người ngươi có rất nhiều bí mật, kỳ thật
chuyện của Thanh Long ma chủng kia cũng có quan hệ tới bí mật trên người ngươi phải không?
Lúc này Kim Dương võ thánh lại có chút tiêu sái cười nói:
- Nhưng ngươi cũng không cần tự trách, có thể lấy được thành tựu trác
tuyệt trong võ đạo trừ bỏ thiên phú cùng nghị lực bản thân ra, người nào không phải gặp được thật nhiều cơ duyên, vì cơ duyên xảy ra giao tranh
sinh tử là việc rất bình thường. Hơn nữa kỳ thật cho dù lần này không
xảy ra chuyện tại Cửu Long Tháp, ta cũng sẽ không còn chống đỡ thêm được bao lâu, cho nên mới phải vội vã tìm người kế thừa như vậy!
- Chỉ là…ta thật sự không muốn sau khi ta chết rồi, đại lục liền lâm vào hỗn loạn, trăm họ lầm than…
Nói tới đây, lão võ thánh cũng có xúc động, thở dài nói.
Chứng kiến dáng tươi cười tiêu sái của Kim Dương võ thánh, lại nghe được lời
nói của lão nhân gia, trong lòng Tần Phàm cảm giác càng thêm khó chịu.
Tính tình của hắn cố chấp, lại không thích thiếu nhân tình, đồng thời
còn cảm thấy xúc động với lòng dạ của Kim Dương võ thánh.
Hắn cũng là nhân loại, cũng sẽ không nhẫn tâm trơ mắt nhìn đồng tộc của mình bị hủy diệt bởi kẻ khác.
- Có thể cho phép vãn bối xem xét thân thể của tiền bối một chút được không?
Tần Phàm chợt ngẩng đầu lên, nhìn Kim Dương võ thánh hỏi, hắn rất muốn tận
hết năng lực của mình đi giúp vị lão nhân vĩ đại kia kéo dài sinh mệnh:
- Không dối gạt tiền bối, ta cũng là một gã luyện đan sư. Tình huống của tiền bối có lẽ còn có được biện pháp giải quyết!