Đan Vũ Càn Khôn

Chương 332: Chương 332: Giao phong. (2)




Hắn từng từ chỗ Cổ Mặc lấy được một bộ công pháp liên thủ giao cho Trần Kỳ, để cho hắn mở rộng trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, mà phương pháp này thích hợp nhất là nhiều người phối hợp tác chiến, nếu như tu luyện được tốt, năm Võ sư đã có thể đối phó một Tam cấp Tiên Thiên Võ sư trở xuống rồi.

Cho nên tuy Tiên Thiên Võ sư trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn ít, nhưng Tần Phàm cũng không có quá lo lắng vấn đề chiến lực đối phương, dù sao bên trong những mạo hiểm giả này, có thể đạt tới Tiên Thiên Võ sư vốn rất ít, Tam cấp Tiên Thiên trở lên thì càng ít.

Chỉ cần mình chém giết Linh Vũ sư này, như vậy lúc đó đại chiến, phần thắng sẽ cực cao.

Đương nhiên, kỳ thật Tần Phàm một mực đều đang lưu ý một gã Linh Vũ sư khác của đối phương, người này vẫn dấu kín, Tần Phàm lo lắng Tiên Thiên Võ sư bên mình sẽ bị hắn giết chết.

Lúc này Tần Phàm cùng lão giả âm trầm kia cách xa nhau ước chừng 10m, lúc này Tần Phàm có thể chứng kiến sát ý nồng đậm trên mặt đối phương, bất quá hắn không sợ chút nào, chỉ lạnh lùng nói:

- Lần này Càn Kinh Tần gia các ngươi cũng coi như hao hết khổ tâm rồi, vậy mà không xa ngàn dặm, không từ khổ cực, thư tôn hàng quý đi cấu kết với một ít mạo hiểm đoàn không nhập lưu đến chặn giết ta, chẳng lẽ các ngươi thực cho rằng người khác nhìn không ra sao?

Lão giả âm trầm kia thật là người Càn Kinh Tần gia, nghe Tần Phàm một ngụm nói toạc thân phận của mình, trong lòng của hắn không khỏi cả kinh, nhưng dù sao hắn cũng là kinh nghiệm lão đạo, biết rõ nhiều người khẩu tạp, không thể tùy tiện thừa nhận, nếu không để cho Chân Vũ Thánh điện biết rõ việc này là Càn Kinh Tần gia làm, sẽ có không ít phiền toái.

- Ta không biết tiểu tử ngươi đang nói cái gì, bất quá lão phu chỉ biết là hôm nay ngươi cùng Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, nhất định sẽ không còn tồn tại, ngươi vẫn là sớm một chút ngoan ngoãn nạp mạng đi! Miễn cho chịu nhiều khổ một chút!

Cho nên hắn vẫn là sắc mặt không thay đổi nói.

- A, cái này chính là cái gọi là tác phong đại thế gia của các ngươi sao? Thật sự là chết cũng cần thể diện, ta đây coi như xé da mặt, nhìn ngươi còn có cái gì không dám!

Tần Phàm cười lạnh một tiếng, biết rõ lão giả này sẽ không dễ dàng thừa nhận thân phận của mình, dứt khoát không hề dong dài, Hỏa Vân đao trong tay giơ lên, nhảy lên trước hai bước, một đao trực tiếp chém tới đối phương.

- Khẩu khí thật lớn, lão phu ngược lại muốn nhìn ngươi có bao nhiêu bổn sự!

Lão giả âm trầm kia cũng lạnh lung nói ra, trong tay hắn xuất hiện một cây trường côn lục sắc, thoạt nhìn phía trên lưu quang xoay chuyển, ngược lại không giống như là bình thường.

Xuất ra vũ khí, lão giả này cũng lập tức nghênh đón về phía Tần Phàm, khí thế hung hãn. Tuy vừa rồi được chứng kiến một đao Bá Đạo kia của Tần Phàm, mặc dù trong nội tâm có chút kiêng kị, nhưng cũng sẽ không sợ Tần Phàm.

Dù sao hắn cũng sống gần trăm tuổi, chống lại một thiếu niên chưa tới hai mươi, vô luận kinh nghiệm hay vũ kỹ hắn đều tự cho là mình rất cao, không có khả năng ngay cả chút tự tin ấy cũng không có!

BOANG...!

Hỏa Vân đao của Tần Phàm ầm ầm rơi xuống, nặng nề nện lên phía trên trường côn của lão giả, kình lực lập tức bạo tiết ra, ở dưới công kích mạnh mẽ như vậy, tay của lão giả âm trầm kia lập tức tê rần, trường côn cũng thiếu chút nữa rời tay mà bay. Lúc này hắn mới thay đổi sắc mặt, thật không ngờ kình lực của Tần Phàm này đáng sợ như thế.

Bành!

Lão giả âm trầm thấy mình so đấu lực lượng không chiếm được tiện nghi chút nào, lập tức rút trường côn lại. Thân hình lướt ngang hai bước, lần này nắm giữ chủ động, giơ trường côn lên, xu thế như Thái Sơn đập tới Tần Phàm!

Kỳ thật vừa rồi đánh giáp lá cà kia, Tần Phàm cũng cảm thấy không dễ chịu, hắn biết rõ trường côn trong tay lão giả này không phải bình thường, không chỉ vô cùng cứng rắn, hơn nữa trên mặt còn truyền đến một cổ dẻo dai quỷ dị, cái phản lực kia cũng là tương đối lợi hại.

Mà trông thấy lần này lão giả chủ động công kích, Tần Phàm cũng không dám khinh thường, trường đao quét ngang, gắt gao chống đỡ trường côn này công kích, lúc này hai người đều đang giúp nhau phân cao thấp.

Bởi vì lần này là trường côn của lão giả kia ở trên, cho nên hắn tưởng rằng mình sẽ chiếm một tí tiện nghi, cho nên trên mặt lộ ra nụ cười âm trầm, hung hăng dùng sức áp về phía Tần Phàm.

- A, vui vẻ vậy sao?

Tần Phàm cũng trêu tức cười lạnh một tiếng, lập tức cánh tay Kỳ Lân hiện ra trạng thái mạnh nhất, lực lượng đột nhiên tăng lên, trực tiếp đỡ lão giả kia lên, để cho cả người hắn đều lay động thoáng một phát.

Mà thời điểm lão giả này còn không có đứng vững, Tần Phàm bay lên, trực tiếp đạp ở trên ngực hắn.

Bành!

Đột nhiên bộc phát lực lượng bạo tạc nổ tung, trực tiếp đá lão giả kia bay hơn 10m, cuối cùng nện trên mặt đất, kéo ra một rãnh sâu mấy thước mới chậm rãi ngừng lại.

Một đao, một cước, ở trong hai chiêu, Linh Vũ sư được ba đoàn liên quân ký thác tin tưởng thật lớn, liền bị Tần Phàm đánh cho chật vật như vậy, trong tràng không khỏi hít một hơi lãnh khí.

Bởi như vậy, sĩ khí phương diện liên quân tự nhiên là bị đả kích lớn, mà chứng kiến đoàn trưởng của mình lợi hại như thế, bên Ẩn Thế mạo hiểm đoàn này lại là sĩ khí đại chấn.

Tần Phàm đánh bay lão giả âm trầm kia, cánh tay Kỳ Lân lặng yên không một tiếng động thu vào, tuy cánh tay Kỳ Lân của hắn ở thời điểm triều thánh đã hiển lộ qua, người biết không ít, nhưng hắn cũng không muốn đường hoàng, để cho nhiều người biết rõ thân phận của hắn như thế.

Nhìn lão giả kia chật vật từ trên mặt đất đứng lên lần nữa, sắc mặt âm độc nhìn mình, nhưng Tần Phàm lại hoàn toàn không để ý tới hắn, thời điểm này Hỏa Vân đao trong tay đột nhiên chỉ về sau, trong miệng lạnh giọng nói ra:

- Như thế nào? Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng lão, bây giờ còn không chịu đi ra sao!

Vừa rồi Tần Phàm ra tay, ở địa phương cách mình hơn mười thước, trông thấy một lão giả mặc áo bào hồng đang ác độc nhìn mình.

Lão giả này không phải người khác, đúng là Thập Tam trưởng lão lúc trước đại biểu Càn Kinh Tần gia đi vào Nam Phong Thành, muốn Nam Phong Tần gia trở thành chi nhánh của Càn Kinh Tần gia!

Lúc này Thập Tam trưởng lão kia vốn bởi vì dịch dung đơn giản, hơn nữa xen lẫn trong hơn ngàn người hỗn chiến, Tần Phàm rất khó phát hiện hắn, nhưng bởi vì hắn trông thấy lão giả âm trầm kia đánh không lại Tần Phàm, nhịn không được muốn tới đánh lén, cho nên cuối cùng Tần Phàm vẫn là phát hiện hắn!

Lúc này cách nhiều ngày, Tần Phàm y nguyên nhớ rõ bộ dạng lão nhân lúc trước hất hàm sai khiến, liều lĩnh không ai bì nổi kia.

Lúc ấy bởi vì thực lực không đủ, Tần Phàm nhịn!

Nhưng hắn sẽ không quên lão nhân ghê tởm này ở phòng tiếp khách Tần gia dùng ngôn ngữ chanh chua, còn lấy thân phận cùng thực lực vũ nhục cha mình!

Thậm chí hôn lễ của hắn và Tần Li bị bức lùi lại, cũng cùng Thập Tam trưởng lão Càn Kinh Tần gia này có quan hệ nhất định!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.