- Tiểu tạp chủng, đi chết đi!
Trong miệng cắn chặt răng, hai tay Tần Quan đẩy ra, thoạt nhìn hồng nguyệt giống như nguyệt luân thật lớn dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía Tần Phàm.
Những nơi hồng
nguyệt đi qua, phong vân cuốn động, thậm chí không khí đều bị bứt ra, lộ ra một con đường chân không, bên trong không ngừng khởi động năng
lượng, muốn hủy diệt cùng cắn nuốt hết thảy.
- Lão cẩu, đây là câu cuối cùng của ngươi!
Theo Huyết Kỳ Lân huyết mạch thức tỉnh, đôi mắt Tần Phàm biến thành đỏ
bừng. Lúc này Kỳ Lân ma chủng đã bộc phát bản năng nguyên thủy, Kỳ Lân
huyết hồn chôn giấu tận sâu trong ma chủng bị kích thích! Vào lúc này
trên người Tần Phàm xuất hiện khí tức Kỳ Lân ma tôn viễn cổ, hơn nữa
còn là Huyết Kỳ Lân ma tôn!
Khí tức thô bạo được hắn tụ tập suốt bốn năm, trong một khắc này tàn sát hung hoành, hóa thành cỗ khí thế
cuồng bạo chưa từng có xông thẳng lên trời, cả cánh tay hắn biến thành
máu tươi đầm đìa, lân giáp đỏ tươi dữ tợn có vẻ càng thêm thâm trầm
khủng bố.
- Bạo Huyết Kỳ Lân!
Tiếp theo trong miệng Tần Phàm quát một tiếng, một đầu hư cảnh huyết sắc Kỳ Lân lập tức rít gào lao ra từ nắm tay của hắn!
Bốn vó đạp máu, huyết khí xung thiên, khí tức cường đại mà cuồng bạo như
kình phong, như đất rung, như núi chuyển, như sóng thần!
Hư ảnh
huyết sắc kỳ lân hướng huyết sắc hồng nguyệt chạy chồm tới, mỗi một lần giẫm xuống, đều có tầng tầng không gian bị đạp vỡ, toàn thân mang theo kình khí hung hãn tựa hồ tùy thời đều nuốt chửng thiên địa.
Mọi người trong Nam Phong Thành đều bị một mảnh đỏ bừng trên bầu trời làm
sợ hãi, trên mặt mỗi người tràn ngập vẻ hoảng sợ. Phàm là người tập võ
đều biết được dùng máu làm dẫn tạo ra uy lực bí kỹ càng thêm mạnh mẽ,
mà trả giá cũng cực lớn, bọn họ cũng biết cả hai người đang so đấu đều
dùng máu dẫn bí kỹ, chứng minh hai người lúc này hoàn toàn liều mạng.
Lần này giao phong, sẽ là lần giao phong cuối cùng, thắng được là người
chiến thắng cuộc đại chiến lần này! Mà vận mệnh gia tộc của họ cơ hồ
toàn bộ đều đặt trong kết quả của cuộc chiến phía trên!
- Oanh!
Rốt cục dưới ánh mắt khẩn trương của vô số người đang nhìn chăm chú, huyết sắc kỳ lân cùng huyết sắc hồng nguyệt trên bầu trời va chạm vào nhau, phát ra tiếng va chạm năng lượng kinh thiên động địa!
Giao phong cuối cùng!
Sông máu! Hồ máu! Biển máu!
Trong khoảng thời gian ngắn thật giống như cả thiên địa đều bị đánh vỡ,
không ngừng tuôn ra máu tươi đỏ thẫm! Năng lượng vô cùng kinh khủng bắt đầu khởi động, từ chân trời cao cao không ngừng giáng xuống, linh khí
dao động kịch liệt trong thiên địa, thậm chí phong vân lôi điện cũng
bùng nổ.
Từng vầng năng lượng không ngừng tàn sát bừa bãi, thổi
quét khắp bốn phương tám hướng, kiến trúc Nam Phong Thành bên dưới lúc
này nhận lấy ảnh hưởng nghiêm trọng, không ngừng sụp xuống, những khe
nứt như mạng nhện không ngừng tản ra, có không ít người bị năng lượng
dao động trực tiếp chấn ngất, sau đó rơi vào trong khe nứt sinh tử
không biết.
Trên bầu trời, hoàn toàn tràn ngập trong huyết sắc
vụ khí. Huyết khí mãnh liệt đem cả không trung, kể cả Tần Phàm cùng Tần Quan đều hoàn toàn bao phủ bên trong, thậm chí đã không còn nhìn thấy
được thân ảnh của bọn họ…
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Trên
bầu trời, Tần Phàm cùng Tần Quan phát ra năng lượng giao phong đã trôi
qua hồi lâu, nhưng vẫn còn có thể nghe được tiếng năng lượng nổ mạnh
vang lên từng trận trận.
Hư ảnh như ẩn như hiện bên trong huyết
sắc vụ khí, không ai nhường ai, lần lượt tranh đua, ngược lại càng làm
huyết hải quay cuồng ngày càng mãnh liệt. Giao phong, giao phong vô
cùng cuồng bạo, làm huyết vân đang sôi trào hình thành từng trận năng
lượng gió lốc.
Giao phong liên tục bùng nổ, sau một lát năng
lượng gió lốc lại không thể khống chế tràn ra chung quanh. Một nhóm
huyết sắc gió xoáy xoay tròn trên bầu trời, cuồng phong tàn sát bừa
bãi, đêm đen hoàn toàn bị huyết quang chiếu sáng.
Có chút năng
lượng gió lốc rơi xuống bên dưới, khiến Nam Phong Thành trong một
khoảnh khắc bị biến thành hỗn độn, phòng ốc cùng kiến trúc không ngừng
sụp đổ, mà đất đá lại bị gió lốc thổi bốc lên cao vẩy ra khắp chung
quanh, trường hợp có vẻ cực kỳ hỗn loạn.
Lúc này người trong Nam Phong Thành chỉ cảm thấy thanh âm đinh tai nhức óc vang lên bên tai,
một ít người nhát gan lại liều mạng tìm địa phương ẩn trốn, mà người
gan lớn thì ngẩng đầu nhìn lên cuộc giao tranh trên bầu trời, trên mặt
đều lộ ra thần sắc vô cùng kinh hãi, nội tâm đều cảm thấy rung động
không thôi.
Cảnh tượng đồ sộ làm người ta cả đời thật khó quên
như vậy cũng hiếm khi được chứng kiến, cơ hội như thế cho dù có một ít
người thực lực không đủ thậm chí bị năng lượng gió lốc quét trúng cơ hồ bị huyết nhục mơ hồ cũng không thấy tiếc.
Tóm lại trong một khắc này, trong cuộc giao phong của hai người kia cho dù là võ thánh đều cảm giác được lực lượng của mình vô cùng bé nhỏ, mọi
người đều không tự chủ được tuôn đầy mồ hôi lạnh. Có thể tưởng tượng
nếu như bọn họ bị vây trong năng lượng gió lốc kia, chỉ sợ hiện giờ đã
sớm bị xé thành mảnh nhỏ.