Trong ánh mắt của Mộc gia lão tổ xẹt qua một vòng tinh quang mịt mờ,
trong lòng của hắn lóe ra các loại ý niệm, miệng âm trầm nói:
-
Bất quá thực lực Tần Phàm này ta nghĩ các ngươi cũng có thể điều tra đi
ra, hắn hiện tại, chỉ sợ không phải ngươi một Thất cấp Võ Thánh có thể
giết chết. Huống hồ chúng ta biết rõ Càn Kinh Tần gia ngươi cùng Tần
Phàm Nam Phong Tần gia có năm năm ước hẹn, các ngươi muốn động thủ đối
với bọn họ tựa hồ không phải rất dễ dàng.
- Đúng vậy, chính bởi
vì hiện tại chúng ta hoàn toàn chính xác tạm thời không thể trực tiếp
động thủ đối với Nam Phong Tần gia, cho nên mới phải tìm Thần Mộc Thành
Mộc gia các ngươi hợp tác! Nếu không, dùng thực lực bây giờ của Càn Kinh Tần gia chúng ta, trực tiếp có thể nhổ tận gốc Nam Phong Tần gia này!
Lúc này Tần Phi tự tin nhàn nhạt nói ra:
- Đương nhiên, Mộc gia các ngươi cũng có thể không hợp tác cùng chúng ta, bất quá dùng tính cách có thù tất báo kia của Tần Phàm, hiện tại có khả năng không đối phó Mộc gia các ngươi, nhưng ngày sau đợi thực lực của
hắn phát triển, các ngươi chưa hẳn còn có thể may mắn thoát khỏi. Hơn
nữa ba gã Võ Tôn của Mộc gia các ngươi bị giết, nếu như các ngươi còn có thể chịu, vậy thì coi như hôm nay Tần Phi ta chưa có tới qua cũng được.
- Việc này Mộc gia chúng ta còn phải thương lượng một chút.
Mộc gia lão tổ nghe Tần Phi nói, sắc mặt lại biến đổi lần nữa. Trên thực
tế, Nhất phẩm Chân Vũ thế gia thập phần chú trọng thể diện, đặc biệt là
phong cách của Mộc gia bọn hắn gần đây ở Đông Thượng Châu đều là thập
phần bá đạo, sau khi xác thực nhà mình có ba gã Võ Tôn chết ở trên tay
Tần Phàm, trong lòng hắn cũng thập phần tức giận.
- Không sợ nói cho các hạ biết, hiện tại Càn Kinh Tần gia chúng ta đã có một gã Cửu cấp Võ Thánh rồi.
Thấy Mộc gia lão tổ tựa hồ còn không có hạ quyết định, lúc này Tần Phi nhàn nhạt nói lần nữa.
- Tốt, chúng ta hợp tác!
Nghe vậy, Mộc gia lão tổ rốt cục hít một hơi, sau đó chậm rãi nói ra.
Kỳ thật Nam Phong Thành Vân Châu cùng Đông Thượng Châu coi như là tiếp
giáp, lẫn nhau cũng có mậu dịch vãng lai nhiều lần. Bất quá chỉnh thể
thực lực của Đông Thượng Châu so với Vân Châu mà nói lại mạnh hơn rất
nhiều, thậm chí ở bên trong Đông Thượng Châu có không ít thế gia cổ xưa, thí dụ như Thần Mộc Thành Mộc gia kia, cái thế gia này cũng là trung
thượng thừa của cả Đại Càn Quốc.
Ngay gần đây, hai châu thực lực kém khá xa này, phong vân gợn sóng, lộ ra có chút không bình tĩnh.
Đại Càn Quốc, Vân Châu, Nam Phong Thành.
Hôm nay Nam Phong Tần gia, đã là Tam phẩm Chân Vũ thế gia, địa vị tôn sùng, ở Vân Châu địa vị cao cả. Từng đệ tử gia tộc đi ra ngoài đều có thể
ngẩng đầu ưỡn ngực, ngạo nghễ hậu thế. Bất quá gần đây hào khí toàn bộ
Nam Phong Tần gia lại lộ ra có chút khẩn trương, đặc biệt là một đám cao tầng, đều lộ ra thập phần đau đầu.
Lúc này, đúng là thời điểm
chạng vạng tối, trời chiều mỹ lệ mang theo ánh sáng điêu tàn, xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trong nội viện tộc vụ của Nam Phong Tần gia, thần thái cả sảnh đường cực kỳ hoa lệ.
Mà ngồi ở chủ vị trong tộc vụ
viện, một nữ tử tuổi trẻ tư thái ưu nhã đang ngồi ở đó, lúc này nàng khẽ nhắm hai mắt, một tay nâng cằm, tựa hồ lộ ra có chút mỏi mệt. Lục hà sa y, như là hoa thủy tiên hé nụ, trông cực kỳ động lòng người.
Một bức tranh này, xinh đẹp đến kinh tâm động phách, lại để cho người không đành lòng quấy rầy.
PHỐC PHỐC PHỐC.
Nhưng ngay lúc này, tiếng bước chân trầm ổn liên tiếp từ bên ngoài tộc vụ viện truyền vào.
- Tiểu thư, chư vị Trưởng lão gia tộc cùng chấp sự của Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn đã đợi ở bên ngoài rồi.
Bước chân dừng lại, một thanh âm trầm thấp lập tức vang lên trong đại sảnh.
Người đến chính là Nam Phong Tần gia hộ vệ đội trưởng Tần Mãnh, trước kia hắn là trung đoàn trưởng của toàn cả hộ vệ gia tộc, nhưng hiện tại chỉ là
một phân đội đội trưởng mà thôi, bất quá thực lực ở dưới gia tộc bồi
dưỡng, đạt đến cảnh giới Linh Vũ Sư.
Lúc này Tần Mãnh nhìn xem nữ tử kia, trong nội tâm cũng có chút cảm xúc.
Nữ tử nhìn như ôn nhu yếu ớt ngồi ở chỗ kia, ở thời điểm gia tộc nguy nan
nhất khởi động toàn bộ Nam Phong Tần gia. Nếu như không phải hôm nay có
nữ tử này quản lý lấy toàn gia tộc, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Nhớ tới năm sáu năm trước. Đem quyền hành gia tộc tộc vụ viện cùng hộ vệ giao cho nữ tử này, đó là quyết định sáng suốt cỡ nào.
Bất quá
hắn cũng có chút đau lòng, hiện tại Tộc trưởng bế quan tu luyện, toàn bộ trọng trách của Nam Phong Tần gia áp ở trên bờ vai nhu nhược này, có
thể nghĩ nhất định là thập phần trầm trọng.
Vào lúc này, trong lòng của hắn ẩn ẩn xuất hiện một bóng người, đó là một thiếu niên áo xanh. Trong lòng của hắn nghĩ đến:
- Như là thiếu gia ở chỗ này thì tốt rồi, tiểu thư cũng không cần khổ cực như vậy nữa.
Người ngồi ở chỗ kia, dĩ nhiên là Tần Li.
Hôm nay Tần Li tuyệt sắc như trước, thanh lệ vô song, hơn nữa lộ ra càng
thêm ưu nhã thoát tục, so với trước kia càng nhiều một loại thành thục
kinh diễm, lại như là Lăng Ba tiên tử, không dính khói lửa nhân gian.
Nghe được thanh âm của Tần Mãnh, đã qua một hồi lâu. Nàng mới chậm rãi mở
hai con ngươi sinh huy động lòng người ra, đứng người dậy, vuốt vuốt cái trán, sau đó mới nhẹ nhàng nói:
- Ân, Mãnh thúc để cho mọi người vào đi.
Từ lúc trước tiếp nhận tộc vụ viện bắt đầu, Tần Mãnh là người Tần Li thập
phần tin tưởng, cho nên hắn có thể hơi tự do ra vào tộc vụ viện, một ít
sự vụ bí mật trọng yếu nàng cũng sẽ giao cho Tần Mãnh đi làm.
- Tiểu thư, ngài khổ cực rồi, có muốn lại nghỉ ngơi một chút hay không? Ngài đã một ngày không ngủ ah.
Tần Mãnh ngẩng đầu liếc nhìn Tần Li, có chút do dự, vẫn là nhịn không được
nói, hắn biết sau khi người xử lý sự vụ đã một ngày một đêm, nhất định
là thập phần mỏi mệt rồi.
Đối với hắn mà nói, thân thể của Tần Li so với bất cứ chuyện gì đều trọng yếu hơn nhiều.
- Không cần, trước xử lý xong những chuyện này nói sau.
Nhưng Tần Li chỉ là phất phất tay nói ra.
- Vâng.
Tần Mãnh muốn nói lại thôi, vẫn là chậm rãi lui đi ra ngoài, mệnh lệnh của
Tần Li hắn cho tới bây giờ đều không bao giờ cự tuyệt.
Chỉ chốc lát, tiếng bước chân liên tục vang lên, mọi người tiến vào trong tộc vụ nội viện.