- Xem ra thằng này còn nhớ rõ ta, hơn nữa ấn tượng đối với ta còn rất tốt.
Trông thấy Hồng Mục Chiến Trư này biểu hiện, Tần Phàm không khỏi cười cười, biết lúc trước mình đầu tư vẫn có hồi báo.
Sau đó, đại Thiên Sí Hổ kia bởi vì mới vừa rồi bị Tần Phàm đạp một cước, lộ ra càng thêm nổi giận, một đôi cánh màu đen cực lớn khẽ vỗ, lần nữa
đánh tới Tần Phàm, lúc này nó vỗ hai cánh, càng là mang theo trận trận
cuồng phong, Tần Phàm thậm chí cảm thấy thân thể của mình cũng có chút
khống chế bất ổn rồi.
- Đại Thiên Sí Hổ này so sánh với những
Thiên Sí Hổ khác không chỉ có tốc độ nhanh hơn, hơn nữa lực lượng cùng
phòng ngự đều mạnh hơn, còn có thể dùng Phong Bạo công kích.
-
Nếu như chỉ là một mình ta, thật sự là khó có thể đối phó, không bằng
dẫn nó xuống thấp, để cho Hồng Mục Chiến Trư có thể thừa cơ công kích
được nó, đến lúc đó chỉ cần nó bị thương, vây ở trong không gian Tạo Hóa Lim Liên, lại chậm rãi thu thập cũng không muộn.
Trong nội tâm
Tần Phàm cực kỳ nhanh thầm nghĩ, sau đó hắn bị cổ Phong Bạo kia công
kích ảnh hưởng đến đứng không vững, liền cố ý mượn sức gió này hạ xuống
dưới.
Đại Thiên Sí Hổ này tự nhiên là theo đuổi không bỏ, tiếng
gió bén nhọn vang lên không dứt, nó dùng xu thế Mãnh Hổ vồ thỏ, xem bộ
dáng là không xé Tần Phàm thành mảnh nhỏ quyết không bỏ qua.
Mà
Hồng Mục Chiến Trư ở phía dưới, trông thấy đại Thiên Sí Hổ kia cách mặt
đất càng lúc càng ngắn, đôi hồng mục giống như nhân loại của nó sáng
rọi, sau đó lông tơ toàn thân đứng lên, hơn nữa đầu lâu của nó ngẩn lên, có một cây càng dài càng sắc nhọn xông ra, thoạt nhìn giống như là một
cái một sừng, lóe ra hàn quang màu vàng.
Sợi lông vàng này chính
là đòn sát thủ cuối cùng của nó, bởi vì nó biết rõ lông vàng bình thường đối với đại Thiên Sí Hổ kia tổn thương không lớn, cho nên lúc này liền
vận dụng đến đòn sát thủ rồi.
Bởi vì Tần Phàm một mực lưu ý cử
động của Hồng Mục Chiến Trư này, cho nên cũng rất nhanh phát hiện ra,
ánh mắt hắn quét qua, lập tức quay người nhìn đại Thiên Sí Hổ, Hỏa Vân
đao trong tay chém ra lần nữa, mượn cái này hấp dẫn lực chú ý của nó.
- Rống…
Đại Thiên Sí Hổ kia khẽ vỗ hai cánh, lập tức một cổ Phong Bạo xuất hiện,
thổi tan đao khí hỏa diễm của Tần Phàm, ngay sau đó dùng xu thế từ trên
cao lao xuống, một móng vuốt đạp tới lồng ngực của Tần Phàm.
- Không xong!
Tần Phàm chỉ dừng trong nháy mắt, đại Thiên Sí Hổ này liền đuổi theo, nó
mới vừa tới đã phá đao khí, hắn còn chưa kịp đi ngăn cản, đã cảm giác
được móng vuốt sắc bén của đại Thiên Sí Hổ kia đạp tới trước ngực rồi.
Nhưng may mắn Tần Phàm đã luyện hóa được Huyền Vũ Ma chủng, mà Huyền Vũ Ma
chủng chính là chủ đại địa chi lực, am hiểu phòng ngự.
Cho nên
ngay thời điểm móng vuốt sắc bén của đại Thiên Sí Hổ đạp xuống, một cổ Huyền Hoàng chi khí hùng hậu giống như Huyền Vũ Giáp cứng rắn giúp hắn
chắn ở phía trước, ngăn cản tối đa lực lượng truyền đến.
Bất quá
tuy như thế, nhưng Tần Phàm vẫn cảm thấy một cổ đại lực từ lồng ngực
truyền đến, lực trùng kích cường hoành kia để cho hắn thiếu chút nữa
phun ra một búng máu.
Cũng vào lúc này, tiếng xé gió bén nhọn
truyền đến, Tần Phàm biết rõ công kích của Hồng Mục Chiến Trư kia đã tới rồi, mà đại Thiên Sí Hổ đồng dạng cũng phát hiện, vội vàng muốn rút
móng vuốt ra né tránh, nhưng vào lúc này trên mặt Tần Phàm lại lộ ra mỉm cười, khống chế Huyền Hoàng chi khí trói chặt móng vuốt của đại Thiên
Sí Hổ, tạm thời khiến nó không thể giãy giụa
Lúc này bọn hắn cách mặt đất chỉ có hơn mười mét, khoảng cách này dùng tốc độ của lông mao kia, lập tức là đến.
PHỐC!
Rất nhanh, một đạo kim quang sắc bén thật dài đâm vào bụng đại Thiên Sí Hổ, lập tức máu tươi chảy đầm đìa, thậm chí có bộ phận bắn tung tóe đến
trên người Tần Phàm, để cho toàn thân hắn trở nên nóng hổi.
Lập
tức, một cổ sức lực lớn truyền đến, rốt cuộc Tần Phàm trói buộc không
được móng vuốt của Thiên Sí Hổ, để nó giãy giụa ra, nhưng lúc này vậy là đủ rồi!
Chu Tước chi dực vỗ một cái, thân thể của hắn lập tức
dâng lên, thừa dịp Thiên Sí Hổ bị thương, tốc độ trong khoảng thời gian
ngắn chậm lại, hắn nhanh chóng bay đến trên không Thiên Sí Hổ, sau đó cả người trực tiếp rơi vào trên người Thiên Sí Hổ.
- Rống…
Tuy Thiên Sí Hổ đã bị thương, nhưng phát hiện Tần Phàm rơi ở trên người
mình, vẫn là thập phần kịch liệt giãy dụa, muốn hất Tần Phàm xuống.
Tần Phàm biết rõ chỗ hiểm của Thiên Sí Hổ ở nơi nào, hắn lập tức ra tay như điện, trực tiếp bắt được cánh của Thiên Sí Hổ, miệng quát lớn:
- Lại giãy dụa nữa, ta bẻ cánh của ngươi!
Cùng lúc đó, khí tức Ma chủng trong cơ thể Tần Phàm cũng thoáng cái tràn ra, áp tới Thiên Sí Hổ kia.
Đại Thiên Sí Hổ quả nhiên như đầu Thiên Sí Hổ mà Tần Phàm đã thuần phục
kia, sợ bị xúc phạm tới cánh, hơn nữa bị khí tức Ma chủng kia trùng kích tới, cũng lộ ra ý sợ hãi, vùng vẫy vài cái, quả nhiên không dám động
nữa.
- Ngao ngao…
Hồng Mục Chiến Trư thấy Tần Phàm thoáng
cái chế trụ được đại Thiên Sí Hổ kia, cũng lộ ra hưng phấn hô to, bộ
dáng kia thoạt nhìn tựa như nhân loại.
- Bay tới ở giữa hồ!
Tần Phàm ra lệnh, đồng thời khí tức Ma chủng lần nữa áp bách về nó.
- Rống….
Đại Thiên Sí Hổ vốn còn muốn phản kháng, nhưng bị khí tức Ma chủng kia đè
xuống, lập tức thân thể có chút run lên, cuối cùng vẫn là thuận theo bay đến trong hồ.
- Ta biết rõ bây giờ ngươi còn không có phục ta, nhưng không sao, ta sớm muộn gì sẽ khiến ngươi khuất phục.
Tần Phàm thấy Thiên Sí Hổ đã bay đến phía trên Tạo Hóa Lim Liên, trên mặt lộ ra mỉm cười.
Oanh!
Trong nháy mắt tiếp theo, Tần Phàm một quyền nặng nề nện ở trên đầu đại Thiên Sí Hổ, sau đó thừa dịp nó kêu đau đớn, một cước đạp nó vào trong không
gian Tạo Hóa Lim Liên.
- Kế tiếp là lúc cùng tên kia đàm phán một chút, chỉ cần thu phục năm đầu Thiên Sí Hổ này, về sau với ta mà nói là đại trợ lực. Đặc biệt đầu đại Thiên Sí Hổ kia, hôm nay đã là lục cấp
yêu thú đỉnh phong, nếu như ta giúp nó một chút, thậm chí có thể trở
thành thất cấp yêu thú, đó là tồn tại Võ Tôn!
Tần Phàm nhìn đại Thiên Sí Hổ bị nhốt trong Tạo Hóa Lim Liên, mỉm cười, sau đó bay về cạnh bờ.
Nhìn Tần Phàm bay tới cạnh bờ, Hồng Mục Chiến Trư ngược lại là không có nhát gan giống như lần đầu Tần Phàm gặp được nó, thậm chí còn hướng Tần Phàm nghênh đón.
Một mặt là bởi vì thực lực của nó cao hơn trước rất
nhiều, một phương diện khác là vì năm đó Tần Phàm có thể giết nó mà
không giết, còn cho nó Long Tuyền hoàn trân quý, cho nên ở trong lòng
của nó, Tần Phàm chính là ân nhân.
Hiện tại nó đối với Tần Phàm cảnh giác rất thấp, cơ hồ không có phòng bị gì.
- Tiểu gia hỏa này so với năm đó cải biến thật sự là rất lớn!
Tần Phàm mỉm cười, thu hồi Chu Tước chi dực, chậm rãi rơi vào trên bờ hồ.