Theo một tiếng gầm của man ngưu từ thời viễn cổ hồng hoang vang lên,
trong hư không, một đầu man ngưu khổng lồ bốn màu chạy chồm mà ra, mà ở
trên thân thể của man ngưu bốn màu này, vẫn còn có hai loại ánh sáng một hồng một lam hình thành hai Cự Long thủy hỏa.
Hai Thủy Hỏa Cự
Long này, một loại là đại biểu cho Thủy nguyên chi lực, một loại là đại
biểu cho Hỏa nguyên chi lực, Thủy Long cùng Hỏa Long này giao hợp lẫn
nhau mà bay múa, thoạt nhìn giống như là che chở đầu man ngưu kia vậy,
khiến cho loại thanh thế dữ dằn kia có vẻ còn đáng sợ hơn, như muốn quét ngang hết thảy.
Mà theo một đầu man ngưu khổng lồ này xuất hiện
cùng lao về phía trước, cổ khí thế cường đại kia càng là trực tiếp đè ép cát vàng ở dưới đất thành một cái hố sâu, hơn nữa không ngừng có từng
luồng cát vàng ở trong hố sâu bị rút ra, hóa thành một Sa Long bay múa.
Cuồng Vũ Hoàng Long này chính là quấn quanh lấy mặt ngoài của đầu man ngưu
kia, quét ngang tất cả, đem cái hố sâu kia không ngừng mở rộng thành
một đầu thâm cốc dài lớn, còn kéo dài đến dưới chân của cương thiết
Cự Nhân kia mới dừng lại.
- Nhập loại ghê tởm, bất quá là phô
trương thanh thế mà thôi, để Bổn Thần một búa chém man ngưu này của
ngươi thành hai khúc, xem ngươi còn có thể làm trò được nữa hay không!
Cương thiết Cự Nhân nhìn thấy thanh thế to lớn như vậy, kỳ thật nó cũng không khỏi từ bản năng có một tia sợ hãi, ánh mắt ma trơi kia của nó không
ngừng lăn lộn, nhưng tránh cũng không thể tránh, nó cuối cùng cũng đem
cái búa khổng lồ kia cao cao vung lên, hướng về đầu man ngưu bổ tới.
Một búa của cương thiết Cự Nhân kia, vào lúc này tỏa ra hàn quang lóng lánh lạnh lùng, thoạt nhìn giống như là tia chớp bên trong Lôi Vũ yêu khí,
theo một tiếng gầm lên, một luồng tử khí cuồn cuộn không ngừng bị búa
rìu của nó ngưng tụ, thượng diện ẩn chứa kình lực đáng sợ, thoạt nhìn
cho dù là núi cao nguy nga cũng bị một búa này bổ ra hai nửa.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, thật giống như là Lôi Đình mạnh nhất từ cửu thiên oanh động, tiếp theo là man ngưu bốn màu chạy chồm kia, ở
dưới hai thủy hỏa Cự Long gia trì, dĩ nhiên là một lần hành động đánh vỡ tử khí của cương thiết Cự Nhân, trực tiếp đánh vào trên thân búa.
Khanh!
Nhưng mà, thời điểm hai cỗ lực lượng ở giữa không trung gặp nhau, rất nhanh
Cự Phủ của cương thiết Cự Nhân kia bị man ngưu đáng sợ đâm cho rời tay
mà bay, sau đó bị ném đến trên mặt đất xa xa, tạo thành một cái hố thật
sâu, hơn nữa rất nhanh bị cát vàng bao phủ che lấp, không còn thấy bóng
dáng.
- Ghê tởm nhập loại!
Nhìn thấy một chiêu này của Tần Phàm có được uy lực đáng sợ như thế, cương thiết Cự Nhân kia có vẻ vừa
sợ vừa giận, trong miệng rít gào liên tục. Nhưng mắt thấy man ngưu bốn
màu kia vẫn tiếp tục đụng vào thân thể của nó, thân thể của nó vào lúc
này lại kịch liệt chấn động lần nữa!
Tiếp theo một cái chớp mắt!
Ầm vang!
Man ngưu bốn màu kia vẫn mang theo kình lực vô cùng hung hãn đánh vào trên
thân thể khổng lồ của cương thiết Cự Nhân này, ở dưới một tiếng vang
thật lớn, da thịt như là cương thiết kia của cương thiết Cự Nhân, vào
lúc này bắt đầu xuất hiện khe nứt nhìn thấy mà ghê người, sau đó bắt đầu không ngừng mở rộng, hơn nữa giống như tượng thủy tinh bị phá thành
mảnh nhỏ, tiếp theo như là bạo vũ lê hoa không ngừng ngã xuống.
Cát vàng, bụi mù, chung quanh bay múa lăn lộn, thật lâu không thể bình tĩnh trở lại.
- Vậy mà còn không có chết?
Chỉ là vào lúc này, hai mắt của Tần Phàm lại không khỏi ngưng tụ, ánh mắt
của hắn xuyên qua cát vàng cùng bụi mù, thấy được thân thể khổng lồ của
cương thiết Cự Nhân kia quả thật là đã muốn sụp đổ, nhưng hắn còn chứng
kiến một cái bóng đứng ở trên cát vàng, một cổ khí tức hung hãn tựa hồ
còn không có giảm bớt nửa phần.
Ở trong cát vàng kia, còn dư lại
là một Khô Lâu nhân, bộ dáng của nó cùng Cốt Linh bình thường cũng không sai biệt lắm, bất quá xương cốt toàn thân của nó lại có một loại đỏ
thẩm, cho thấy so với Cốt Linh bình thường thì quỷ dị và cường đại hơn.
- Nguyên lai cương thiết Cự Nhân kia cũng là do Cốt Linh hấp thu Kim khí ở trong mảnh đất này hóa thành, hiện tại xác ngoài cương thiết kia đã bị
ta xoá sạch, nên hiện tại liền hiện ra hình thái nguyên lai.
Nhìn Khô Lâu nhân này, Tần Phàm dần dần hiểu rõ ra, tiếp theo là khóe miệng nhấc lên mỉm cười:
- Bất quá nếu ta ngay cả thân thể cương thiết kia cũng có thể đánh nát,
hiện tại nó đã không có búa cùng phòng ngự cường đại kia, cũng không có
gì đáng sợ.
Hắn đối với vừa rồi mình đánh ra một chiêu Vạn Ngưu
Xông kết hợp với Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới, uy lực cũng là hết sức vừa
lòng, bằng một kích cường hãn vừa rồi kia, hắn phỏng chừng xem như là Vũ Thánh cấp bảy, có được quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân cũng không có thể
dễ dàng tiếp được.
Nói cách khác, hắn hiện tại, đã hoàn toàn có được năng lực đối kháng Vũ Thánh cấp bảy rồi!
Xem như là so sánh với hai siêu cấp cường giả Cừu Bách Hải cùng Phong Thái
Thương, hiện tại thực lực của hắn cũng không nhất định thua bọn hắn! Đối mặt hai Vũ Thánh cấp bảy này, hắn cũng có đầy đủ quyền nói chuyện ngang hàng!
- Khả. . . Ác. . . Nhân loại, Bổn Thần nhất định phải bầm thây người thành vạn đoạn, cho ngươi vạn kiếp không thể siêu sinh!
Vào lúc này Khô Lâu nhân kia phát ra thanh âm âm trầm kinh khủng, như là
xương cốt ma sát nhau lập tức truyền đến, có vẻ vô cùng nổi giận.
- Ngươi vẫn là không nên nói cái gì Thần nữa, các ngươi bây giờ cũng chỉ là một đống xương cốt mà thôi.
Nghe Khô Lâu nhân kia rít gào, vào lúc này Tần Phàm lại là thương hại lắc
lắc đầu nói. Sự thật, những hài cốt do Chư Thần lưu lại này, quả thật là có lưu lại một ít ý chí mỏng manh của Chư Thần, nhưng mà sớm đã không
còn Thần Vị, cũng sẽ không có khả năng lại thành Thần lần nữa.
- Hãy để cho ta giúp ngươi giải thoát!
Tiếp theo, giọng của Tần Phàm dần dần chuyển sang lạnh lẽo, hai mắt vào lúc
này ngưng tụ, sau đó dưới chân dùng sức đạp mạnh một bước, thời điểm cát vàng vẩy ra rơi xuống, hắn cũng đã tới gần trước mặt Khô Lâu nhân này.
Oanh!
Tiếp theo một cái chớp mắt, 3000 trọng Man Ngưu Kình, lại thêm Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới ở dưới cự ly gần, trực tiếp nặng nề khắc ở trên xương ngực của Khô Lâu nhân kia, nhất thời "răng rắc" một tiếng truyền đến, Khô Lâu
nhân này trực tiếp bị bể thành hai đoạn, sau đó rơi xuống nền cát vàng.
- Làm sao ngươi sẽ không có việc gì?
Cái đầu lâu của Khô Lâu nhân kia dù rơi ra vẫn có thể nói chuyện, vào lúc
này kinh ngạc nói. Bởi vì vừa rồi thời điểm Tần Phàm bắn trúng nó, nó
cũng đã đem một luồng Tử Vong Chi Khí đánh vào trong tim Tần Phàm, nhưng thoạt nhìn Tần Phàm lại bình yên vô sự như không có việc gì.
Lúc này Tần Phàm ảm đạm cười, cũng không trả lời nó, chỉ là đưa tay tìm
tòi, trực tiếp lấy Chư Thần hài cốt trong đầu của Khô Lâu nhân kia
xuống, rất nhanh nó liền hoàn toàn không có chút khí tức.