Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1346: Chương 1346: Khốn long!




Muốn chết!

Cảm thấy được lực lượng khổng lồ đến từ trên tay kia, Yến Dương cảm giác được tay của mình tựa hồ là muốn bẻ gẫy, may mắn toàn thân hắn đều bao trùm lấy lực lượng Nguyên Giới của ngũ kiếp Bán Thần, sẽ không dễ dàng bị tổn thương như vậy.

Bất quá coi như là không có bị tổn thương, nhưng thân là ngũ kiếp Bán Thần, bị một gã Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ tiếp xúc đến thân thể, đối với hắn mà nói cũng đã là sự tình thập phần vũ nhục.

Tiếp theo trong nháy mắt, dưới cơn thịnh nộ, Đào Hoa Phiến trong tay hắn vẩy một phen, một cổ lực lượng như là lũ bất ngờ bộc phát từ trong đó rất nhanh sinh sôi đi ra, sau đó như là một cổ Long Quyển Phong không cách nào ngăn cản mãnh liệt tràn ra.

Thân thể của Tần Phàm không hề ngoài ý muốn, bị lực lượng mang tính áp đảo này chấn khai, giống như diều đứt dây bay ngược đi ra ngoài, trên đường đi còn có vô số máu tươi bay ra, tràng diện có thể nói là vô cùng thảm thiết.

Nhưng mà, cũng đúng vào lúc này.

Tần Phàm lại không có bởi vậy mà té xuống, dựa vào khí lực cường đại cùng Thanh Long Chi Tâm liên tục không ngừng cung cấp sinh cơ, hắn ở trong lúc bị thương bay ngược, vẫn là cắn răng, mạnh mẽ ngưng tụ Niết Bàn chi lực còn sót lại trong cơ thể.

Phượng Hoàng khấp huyết!

Chấn động đến từ ở chỗ sâu trong huyết mạch Chu Tước Ma chủng truyền khắp toàn thân, sau đó máu tươi mà vừa rồi bởi vì hắn bị thương mà mãnh liệt chảy ra, tất cả đều bị Niết Bàn Hắc Viêm bao khỏa ở bên trong, hỗn hợp ra một loại nhan sắc quỷ dị đẹp mắt, một đầu Chu Tước màu đỏ sậm dục hỏa mà ra!

Tê…

Phượng Hoàng cất tiếng, một cổ lực lượng vô cùng cường đại tràn ngập ở trong không gian, sau đó đầu Chu Tước quang ảnh hỏa diễm kia dùng một loại tư thái Phượng Hoàng giáng thế, hướng về Yến Dương ở phía trước rất nhanh đánh tới.

- Như thế nào lại như vậy!

Cảm giác được cổ lực lượng trước mắt không cách nào đoán chừng kia xuất hiện, trên mặt Yến Dương xuất hiện thần sắc khiếp sợ mà kiêng kị, sau đó vội vàng khởi động lực lượng Nguyên Giới đi ngăn cản.

- Lão đại, đã tìm được, đuổi mau tới đây.

Lúc này thanh âm của Tiểu Chiến ở trong hồ truyền đến.

Sau khi thi triển một chiêu Phượng Hoàng khấp huyết này, mỗi một tấc thân thể của Tần Phàm đã xuất hiện vết rách, nghe được thanh âm kia, lúc này hắn cắn răng một cái, mượn một cổ phản lực vừa rồi kia, vỗ Chu Tước Chi Dực cực tốc bay tới trên truyền thừa kim đài, máu tươi đầy đất.

Ông…

Lập tức có một phòng ngự trận pháp cũng không tính cỡ lớn bị Tiểu Chiến khởi động, đem trọn kim đài đều bao phủ ở trong đó.

- Lão đại, ngươi không sao chớ?

Chứng kiến Tần Phàm rơi vào trên kim đài, Tiểu Chiến vội vàng ân cần hỏi thăm.

Lúc này Tần Phàm bị thương rất nặng.

Vốn bởi vì bị thụ một kích chính diện của ngũ kiếp Bán Thần ở khoảng cách gần như vậy là thập phần không dễ chịu rồi, hơn nữa vì ngăn cản Yến Dương tiếp tục đuổi đến, hắn còn chịu đựng thương thế trên người thi triển bí kỹ ẩn núp trong huyết mạch Chu Tước.

Kỳ thật bí kỹ Phượng Hoàng khấp huyết này cũng như những Huyết Cấm chi thuật khác, tuy uy lực cường đại có thể tạm thời vượt qua bản thân, nhưng cần trả giá tự nhiên cũng vượt qua bản thân thừa nhận.

Trên mặt, trên người toàn bộ đều chảy máu tươi, một thân quần áo sớm đã bị nhuộm thấu màu đỏ. Làn da rạn nứt, từng vết nứt như là ruộng lúa khô cạn, nhìn thấy mà giật mình. Còn có lục phủ ngũ tạng nhìn không tới, bởi vì thừa nhận lực lượng cường đại kia, cơ hồ toàn bộ là thay đổi hình dạng.

Nếu như không phải ở dưới trạng thái huyết mạch Bất Tử Chu Tước, hơn nữa có Thanh Long Chi Tâm không ngừng phát ra sinh cơ, có lẽ hắn căn bản không có khí lực bay đến phía trên Truyền Thừa Kim Đài này.

- Ta không sao, điều trị thoáng một phát thì tốt rồi.

Bất quá nhìn xem phía trên Truyền Thừa Kim lúc này Đài, phòng ngự tráo không tính lớn nhưng coi như chắc chắn bao phủ, trên mặt Tần Phàm vẫn lộ ra một tia vui vẻ lộ vẻ sầu thảm nói.

Hắn biết rõ thực lực của mình không đủ còn dám cùng ngũ kiếp Bán Thần đánh cược một lần, là đánh bạc ở trên Truyền Thừa Kim Đài này nhất định sẽ có trận pháp phòng ngự.

Bởi vì nếu Truyền Thừa Kim Đài này là dùng để cho những siêu cấp thiên tài kia đột phá, như vậy thế lực lớn ở thời đại Thượng Cổ nhất định sẽ không để cho người khác quấy rầy đến bọn hắn, cho nên nhất định sẽ ở trên kim đài bố trí trận pháp phòng ngự.

Tần Phàm bắt đầu truyền âm để cho Tiểu Chiến đi trước, vì để cho Tiểu Chiến sớm tìm được phòng ngự trận pháp kia.

Kết quả, lúc này đây, hắn đánh cược thành công rồi!

Một ngụm nuốt vào một viên đan dược dùng cho chữa thương, Tần Phàm suy yếu bò dậy, sau đó giương mắt hướng về bên hồ nhìn lại. Mà chiêu Huyết Cấm bí kỹ Phượng Hoàng khấp huyết, cơ hồ dốc sức liều mạng thi triển đi ra kia, uy lực quả thật không để cho hắn thất vọng.

Lúc này ở trên bờ, Yến Dương mới vừa rồi đã nhận lấy một chiêu cấm kỹ này của hắn, quần áo trên người trở nên rách tung toé, hình tượng công tử anh tuấn tiêu sái nguyên lai kia của hắn, lúc này đã hoàn toàn không có, nhìn xem trước ngực hắn một mảnh huyết nhục cháy đen, tựa hồ còn thụ một tí thương thế.

- Tiểu hỗn đản, ta nhất định phải gỡ xuống từng cây xương cốt của ngươi, mới có thể tiết mối hận trong lòng của ta!

Yến Dương kia nổi giữa không trung, không để ý hình tượng lên tiếng gào thét. Lúc này bởi vì tóc, quần áo của hắn đều thập phần mất trật tự, càng lộ ra vô cùng dữ tợn, thanh âm thậm chí để cho người cảm giác được một loại sởn hết cả gai ốc.

- Hắc hắc, lão đại, một chiêu vừa rồi kia của ngươi thật đúng là lợi hại, cái tên ẻo lả này cũng bị thương.

Lúc này Tiểu Chiến cũng hướng ra phía ngoài nhìn lại, thấy được tình huống của Yến Dương, trong miệng không khỏi mang theo nghiền ngẫm nói. Kỳ thật trong lòng của nó cũng có chút kinh ngạc không thôi, phải biết rằng vừa rồi nó phóng ra Thí Thần thứ kia là ngay cả thân thể Yến Dương cũng không gặp được, nhưng Tần Phàm lại có thể xúc phạm tới hắn.

- Lợi hại là lợi hại, bất quá ta thiếu chút nữa phải bàn giao tánh mạng ở bên ngoài rồi.

Tần Phàm cười khổ lắc đầu nói ra, hắn nhìn nhìn Yến Dương, đối phương chỉ bị một chút vết thương nhẹ, lại nhìn thương thế đáng sợ trên người mình một chút, chỉ sợ trong thời gian ngắn là không cách nào động thủ nữa a.

Chênh lệch như thế này, có thể nói là tương đối to lớn. Vừa rồi hắn cơ hồ là không có sức hoàn thủ, là liều mạng mới thật không dễ dàng trốn đi qua. Cũng may mắn Yến Dương này bây giờ là một người, nếu không hắn muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.

- Lão đại, ngươi nói cái trận pháp phòng ngự này có thể chịu nỗi hắn công kích hay không?

Mà nhìn hoàn cảnh chung quanh, lại nhìn màn hào quang một chút, Tiểu Chiến có chút tâm thần bất định nói:

- Ta thấy thằng này chắc có lẽ không từ bỏ ý đồ đâu.

- Cái trận pháp phòng ngự này tuy trải qua thời gian lâu một tí, bất quá ta xem có lẽ vẫn có thể miễn cưỡng sử dụng, ngũ kiếp Bán Thần phá không được nó. Chỉ là sợ năng lượng không nhiều lắm, không biết còn có thể kiên trì thời gian bao lâu mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.