Tần Phàm nhìn xem đầu Sa Mạc Thiên Lang kia liều lĩnh đánh tới lần nữa, trong nội tâm của hắn không khỏi có chút nghiêm nghị:
- Lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy, coi như là Phong Vô Cực đạt tới Lục cấp Võ Thánh cũng không có khả năng giết chết được a.
Trên thực tế, hắn nhìn ra được uy lực một chiêu Thanh Long Thám Trảo này của mình, so với lúc trước hắn ở tầng thứ tư giết chết Bát cấp trung giai
yêu thú, uy lực đã tăng lên không ít, nhưng thực lực của Bát cấp hậu kỳ
yêu thú này lại đồng dạng là so với Bát cấp trung giai yêu thú mạnh hơn
rất nhiều, muốn giết chết nó đoán chừng sẽ phí chút sức lực.
-
Tuy uy lực của Thanh Long Thám Trảo kia cũng có chỗ tăng lên, nhưng dù
sao chỉ có vận dụng một loại nguyên khí, xem ra lực công kích thủy chung vẫn là không bằng Chu Thiên Tinh La quyền cùng Vạn Ngưu Xông có bốn
nguyên khí hợp nhất a.
Chứng kiến uy lực một quyền này, trong nội tâm Tần Phàm lại thầm suy nghĩ nói.
Hiện tại hắn thường dùng đều là vũ kỹ quyền hệ, chủ yếu là Thanh Long Thám
Trảo, Chu Thiên Tinh La quyền cùng Vạn Ngưu Xông ba loại này, trong đó
lại dùng uy lực của Thanh Long Thám Trảo là thấp nhất, về phần Chu Thiên Tinh La quyền cùng Vạn Ngưu Xông bốn nguyên khí hợp nhất, loại nào uy
lực mạnh hơn thì còn phải thử một lần mới biết được.
Mà vào lúc
này gặp được đầu Sa Mạc Thiên Lang kia đã sắp nhào tới trước mặt, Tần
Phàm liền trực tiếp oanh ra một quyền, uy thế kia cực kỳ bá đạo.
- Rống…
Quyền ra, tức thì trong hư không có một đầu Man Ngưu bốn màu gào thét mà ra,
đạp trên cát vàng bén nhọn sắc bén dưới chân, mang theo khí thế không gì có thể ngăn cản, sau đó trực tiếp cùng đầu Sa Mạc Thiên Lang cực lớn
kia đụng vào nhau.
Oanh!
Tiếng vang bộc phát kinh thiên
vang lên, cát vàng hai bên trực tiếp bị cuốn đi cao hơn mười trượng, khí kình không ngừng bộc phát, làm cho đầu Sa Mạc Thiên Lang kia vốn đã bị
tổn thương không nhẹ, lúc này đây trực tiếp bay về phía sau hơn mấy chục trượng, sau đó nằm ở trên cát vàng co giật vài cái, thất khiếu trào
máu, cuối cùng không còn chút động tĩnh.
- Ô, rống…
Mà đầu Sa Mạc Thiên Lang còn lại kia, lúc này thì giống như bị Tần Phàm dọa sợ rồi, một bên cảnh giác nhìn xem Tần Phàm, vừa muốn lui về phía sau chạy đi. Bất quá hiện tại Tần Phàm cố tình muốn tôi luyện vũ kỹ của mình
thoáng một phát, nơi nào sẽ dễ dàng cho nó chạy đi như vậy.
- Lúc trước Chu Thiên Tinh La quyền này chỉ là một trăm lẻ tám khỏa Tinh Thần Chi Lực, đã có thể đánh lui Lục cấp Võ Thánh Phong Vô Cực, hiện tại ta
đã có thể cảm ứng được 150 khỏa Tinh Thần Chi Lực, có lẽ uy lực của nó
cùng Vạn Ngưu Xông không sai biệt lắm a.
Hai mắt của Tần Phàm vào lúc này bỗng nhiên ngưng tụ, nhìn về phía con Sa Mạc Thiên Lang còn lại đang muốn muốn chạy trốn kia, sau đó đột nhiên đánh ra một quyền.
Lúc này đây hắn sử dụng chính là Chu Thiên Tinh La quyền.
Ở bên trong não vực của Tần Phàm, dưới mặt trời bản tinh dẫn dắt, Chu
Thiên Tinh La xoay tròn lấy, tinh lực liên tục không ngừng xuyên thấu
qua hư không, trực tiếp xuyên việt khoảng cách Cửu Thiên, ngưng tụ đến
phía trên một quyền này của hắn.
Một quyền đánh ra, lập tức phảng phất như có ngôi sao sáng chói trên Chư Thiên rớt xuống.
Ở chỗ quả đấm của hắn tán phát ra Tinh Quang chói mắt, thậm chí là muốn
che đậy toàn bộ sa quang màu vàng trên sa mạc phát ra, sau đó ở trong
con mắt của đầu Sa Mạc Thiên Lang kia không ngừng phóng đại, lại hung
hăng oanh ở trên người con Sa Mạc Thiên Lang không có chút lực phản
kháng kia.
Oanh!
Đầu Sa Mạc Thiên Lang này bị đánh trúng,
bị ngôi sao như là bạo tạc nổ tung phát ra hào quang kia kích bắn lấy,
lập tức như là diều bị đứt dây, lần nữa cao cao bay lên, lúc này đây là
trọn vẹn bị đánh bay trên trăm trượng, sau đó mới ngã xuống đất, ở trên
sa mạc ném ra một cái hố cát cự đại, sâu không thấy đáy, tràng cảnh cực
kỳ kinh người.
- Ô…
Ở trong hố cát thật sâu kia, chỉ kịp
truyền đến nửa tiếng kêu bi thống, nức nở nghẹn ngào cuối cùng của Sa
Mạc Thiên Lang kia, rất nhanh liền hoàn toàn mất hết tiếng động.
Đầu Sa Mạc Thiên Lang này đã chết, chết đến không thể chết lại.
- Hiện tại uy lực của Chu Thiên Tinh La quyền này vậy mà trở nên mạnh mẽ
nhiều như vậy! Thậm chí so với uy lực của Vạn Ngưu Xông bốn nguyên hợp
nhất còn muốn mạnh hơn!
Thấy một màn như vậy, trên mặt Tần Phàm không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trước kia một đầu Sa Mạc Thiên Lang vốn là đã bị thương, nhưng sau khi ăn một kích của Vạn ngưu xông bốn nguyên hợp nhất còn có thể giật giật vài
cái, có thể thấy được phòng ngự của nó cực kỳ cường hãn, mà bây giờ con
Sa Mạc Thiên Lang kia còn không có thụ qua tổn thương, lại cơ hồ là bị
Chu Thiên Tinh La quyền miểu sát rồi!
Uy lực của Chu Thiên Tinh La quyền tăng cường lên rất nhiều!
Hơn nữa ở lúc này đây bên trong thí luyện vũ kỹ, Tần Phàm còn phát hiện
mình khống chế đối với tinh lực tựa hồ là càng thêm thuận buồm xuôi gió
rồi, giống như là toàn bộ ngôi sao trên bầu trời đều vì hắn mà làm việc, cơ hồ đã hoàn toàn không có cảm giác cản trở như trước kia.
Này
mới khiến cho hắn cảm ngộ đến Tinh Thần Biến càng ngày càng nhiều, uy
lực của Chu Thiên Tinh La quyền cũng sẽ càng ngày càng mạnh, thậm chí đã vượt qua từ trước đến nay mạnh nhất là Vạn Ngưu Xong bốn nguyên hợp
nhất rồi.
- Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ Chân Vũ Thần hoàn
toàn cởi ra phong tỏa ngoại giới đối với Vũ Thiên đại lục? Coi như là vì để cho ta rất nhanh phát triển cũng không nên như thế a. Chẳng lẽ hắn
hoàn toàn không lo lắng ta phản kháng sao?
Cảm thấy một màn quỷ
dị này, Tần Phàm ở thời điểm này không khỏi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, trong nội tâm các loại ý niệm phức tạp không ngừng xẹt qua trong đầu.
Hắn từ trong một ít tư liệu điều tra mơ hồ biết rõ, lực lượng phong tỏa
ngoại giới, đó là một cách trọng yếu để cho một vị Thần duy trì thống
trị cùng Tín Ngưỡng tuyệt đối của mình đối với một thế giới.
Bởi
vì vô luận là người ở bên trong Vũ Thiên đại lục trở nên mạnh mẽ như thế nào, cuối cùng sử dụng vẫn là lực lượng của Vũ Thiên đại lục, là nhất
định phải bị Chân Vũ Thần với tư cách Chưởng Khống Giả quản chế đấy.