Lúc này Tần Phàm đứng ở trước mặt Cầu Bách Hải, hai mắt nhìn đối phương, trong miệng tiếp tục nhàn nhạt nói ra:
- Trái lại nếu như tiền bối ngươi thua, như vậy liền đáp ứng điều kiện vừa rồi của ta.
- Ngươi cùng với ta chiến một trận?
Cầu Bách Hải lạnh nhạt nói, một cổ sát khí đã xuất hiện ở trên người hắn.
- Vậy Cầu Bách Hải tiền bối có dám nghênh chiến hay không?
Tần Phàm nói.
- Chê cười, cho dù ngươi thực có năng lực giết chết Phong Thái Thương,
nhưng Cầu Bách Hải ta ở Yêu Thú Hoang Nguyên sinh hoạt nhiều năm, thân
kinh bách chiến, há là một Phong Thái Thương có thể so sánh! Chỉ là Cầu
Bách Hải ta giết người vô số, chỉ sợ lúc động thủ, ngươi rất khó còn có
tánh mạng.
Cầu Bách Hải cười lạnh lần nữa, tựa hồ có chút khinh thường.
- Cầu Bách Hải tiền bối đã giao thủ cùng ta, ngươi nên biết ta sẽ không dễ dàng chết như vậy.
Tần Phàm chỉ là cười nhạt một tiếng nói, sau đó hắn trực tiếp tung ra ngoài cửa sổ, hướng về bên ngoài Bạch Ngân Thành thành bay đi.
Đương
nhiên, lúc này đây hắn sẽ không bay đến địa phương đã từng cùng Phong
Thái Thương giao thủ, mà là hướng về một phương khác bay đi.
- Ta đây sẽ đánh ngươi tới còn lại nửa cái mạng rồi nói sau.
Cầu Bách Hải lạnh lùng khẽ hừ nói, sau đó cũng đi theo Tần Phàm bay ra ngoài cửa sổ.
Ở lần trước trong lúc giao thủ, thật sự là hắn biết rõ Tần Phàm có được
khí lực cường đại vượt quá thường nhân, nhưng hắn đối với thực lực của
mình cũng là có tự tin tuyệt đối, một Nhị cấp Võ Thánh cũng thu thập
không được, hắn còn dám xưng Ngoan Thánh như thế nào?
Sở dĩ Tần
Phàm quyết định muốn cùng Cầu Bách Hải đánh bạc đấu, một phương diện là
bởi vì muốn ở trên thực lực áp đảo đối phương, làm cho đối phương không
dám xem thường mình, một phương diện khác cũng là bởi vì thực lực vừa mới tăng lên không ít lần nữa, muốn thử thân thủ một lần.
Ở
trước khi tăng lên hắn đã có thể chống lại cùng Thất cấp Võ Thánh Phong
Thái Thương, hiện tại, nếu lại cùng Phong Thái Thương chiến một trận,
Tần Phàm có tự tin cho dù không kích phát huyết mạch Bất Tử Chu Tước
cũng có thể giết chết hắn.
Về phần Cầu Bách Hải so với Phong Thái Thương khó đối phó hơn, Tần Phàm cũng không sợ chút nào.
Ra khỏi khách sạn, ở trên không trung bay khỏi Bạch Ngân Thành, tốc độ của hai người đều là cực nhanh, rất nhanh đã đi tới phương bắc cách Bạch
Ngân Thành trăm dặm. Ở chỗ này là một mảng lớn thảo nguyên mênh mông,
hoàn cảnh tương tự như lúc trước lần thứ nhất Tần Phàm cùng Cầu Bách Hải gặp nhau.
Nhưng mà, hôm nay thực lực sai biệt của hai người đã bất đồng.
Tần Phàm dẫn đầu rơi xuống trên thảo nguyên, sau đó quay đầu nhìn về phía
Cầu Bách Hải cũng cùng tới ở sau lưng. Lúc này Cầu Bách Hải đối với tốc
độ phi hành của Tần Phàm cũng là âm thầm kinh ngạc, cái này vẫn là trạng thái mà Tần Phàm không có thi triển Chu Tước Chi Dực, nếu một khi thi
triển Chu Tước Chi Dực, tốc độ kia sẽ càng là khủng bố, chỉ sợ càng làm
cho Cầu Bách Hải trợn mắt há hốc mồm.
- Hừ, Tần Phàm, ngươi đã dám khẩu xuất cuồng ngôn, cái kia liền để cho ta nhìn ngươi đến cùng tiến triển bao nhiêu a!
Bất quá tự nhiên Cầu Bách Hải sẽ không biểu hiện ra ngoài, chứng kiến Tần
Phàm đã rơi xuống trên thảo nguyên, hắn hừ lạnh một tiếng, sau đó trực
tiếp hướng về phía dưới nhẹ nhàng phất ống tay áo, sau đó một cổ hào
quang do năm màu tạo thành liền như là một tấm lụa, kéo lướt qua giữa
không trung đánh xuống.
Một kích nhẹ nhàng này của Cầu Bách Hải,
lại có thêm quy tắc Tiểu Thế Giới chi lực thuộc về Thất cấp Võ Thánh
cường giả, uy lực cường đại đến mức trực tiếp cán gảy tầng tầng không
gian, như là một tòa núi lớn từ trên trời giáng xuống, tựa hồ là muốn
đem Tần Phàm hoàn toàn đè ép xuống.
- Tốt, vẫn là như lúc trước đồng dạng.
Thấy vậy, khóe miệng Tần Phàm giương lên một vòng vui vẻ nhẹ nhạt nói ra,
lần đầu thời điểm hắn cùng Cầu Bách Hải tác chiến, đối phương cũng là dùng quy tắc chi quang đến xò xét thực lực của mình.
Bất quá hắn đã không còn là Tần Phàm lần đầu gặp kia nữa rồi!
Đối mặt quy tắc chi quang oanh kích mà đến này, hai mắt của hắn mạnh mẽ
ngưng tụ, hạ thân có chút trầm xuống, sau đó một quyền đánh về bầu trời.
Thanh Long Thám Trảo!
Quyền ra, một Thanh Long trảo cự đại vắt ngang nửa cái bầu trời, Long Lân
trông rất sống động, lóng lánh lấy một loại hàn quang thần bí. Móng vuốt cực lớn như là ở trên chín tầng trời chà đạp mà xuống, thanh thế Viễn
Cổ cường hoành, cường đại đến mức đem trọn cái thảo nguyên đều đánh rách tả tơi.
Tần Phàm cũng cùng lúc trước đồng dạng, chỉ là dùng Thanh Long Thám Trảo nghênh tiếp.
Oanh!
Nháy mắt sau đó, một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, sau đó cái Thanh
Long trảo cự đại này hung hăng đạp ở trên ánh sáng quy tắc giữa không
trung kia! Lúc trước một kích này của Tần Phàm, căn bản là ngăn không
được quy tắc chi quang của Cầu Bách Hải.
Nhưng lúc này!
Bởi vì Tần Phàm đã tiếp cận đến cảnh giới Tam cấp Võ Thánh, Thiên Địa
nguyên khí có thể khống chế đạt đến phương viên 3000m, tăng thêm phục
dụng Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan, mỗi một loại nguyên khí trong cơ thể hắn
đều trở nên càng thêm ngưng thực, có thể phát huy ra uy lực dĩ nhiên là
càng mạnh hơn nữa.
Thanh Long trảo này vừa bước ra, uy lực cực
lớn, khai sơn liệt hải cũng không nói chơi, lúc này đây là trực tiếp đạp nát công kích quy tắc chi quang của đối phương, quy tắc chi quang kia
hóa thành rất nhiều quang ảnh tiêu tán đi ra, thậm chí ngay cả quy tắc
Tiểu Thế Giới cá nhân trên người Cầu Bách Hải cũng nhận lấy ảnh hưởng,
có chút rung động nhúc nhích.
Đương nhiên, Tần Phàm cũng nhận lấy lực lượng phản chấn của cổ giao kích kia, thân hình ở trên thảo nguyên
bị đánh lui vài chục bước, hai chân ở trên đất bằng thảo nguyên liên tục bước ra một đám hố sâu, làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Nhưng mà, lúc này đây Tần Phàm biểu hiện so với lúc trước bọn hắn đối kháng
lần đầu, là tốt hơn nhiều lắm! Trước đó lần thứ nhất Tần Phàm là bị đánh bay, rơi xuống đất tạo ra một cái hố sâu mấy trượng, hơn nữa trên người còn thụ chút vết thương nhẹ.
Lúc này Tần Phàm chỉ là cảm giác
được khí huyết có chút quay cuồng, nhưng trên người lại ngay cả một vết
thương nhẹ cũng không có.
- Bất quá là đi qua chưa đủ một tháng, Tần Phàm này dĩ nhiên đã mạnh hơn nhiều như vậy!
Mà thấy một màn như vậy, Cầu Bách Hải một mực mặt không biểu tình rốt cục
cũng không khỏi lộ ra vẻ động dung, trong nội tâm âm thầm khiếp sợ lấy.
Hắn đối với trước đó giao thủ lần thứ nhất, chỉ là tùy tiện một kích liền
hung hăng đánh lui đối phương, hiện tại hắn xuất thủ so với lần trước
còn mạnh hơn, nhưng kết quả tạo thành lại xa không bằng lần thứ nhất
trước đó.
- Cái Kỳ Tích Chi Tử này, quả nhiên không thể theo lẽ thường đến suy đoán.
Sau đó Cầu Bách Hải cũng chậm rãi rơi xuống trên thảo nguyên, sắc mặt âm
trầm, hai mắt tàn nhẫn nhìn về phía Tần Phàm, lúc này, hắn rốt cục cảm
thấy nhìn không thấu đối phương rồi.