Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1025: Chương 1025: Một ước định




Thấy Tần Phàm thi triển Chu Thiên Tinh La Quyền, thanh âm Cừu Bách Hải lạnh lùng truyền đến, lúc này hắn tới giết Tần Phàm đích xác còn có mục đích vì quyển vũ kỹ kia.

Hắn vừa dứt lời, sau đó lại thêm một đạo quy tắc thêm vào kim sắc cự quyền kia, thanh thế lập tức tăng lên thêm vài phần, mạnh mẽ phát ra uy thế cường đại trực tiếp đánh tán khí kình tiểu thái dương của Tần Phàm.

Tinh quang kia tán đi, nắm đấm cực lớn không có bị diệt, tiếp đó đâm lên người của Tần Phàm.

- Phốc!

Nắm đấm cực lớn tiếp xúc thân thể của hắn, Tần Phàm lập tức cảm giác được thân thể chấn động, xương cốt tứ chi trong nháy mắt như bị nghiền nát, mà trong khí huyết cuồn cuộn, hắn cũng nhịn không được mà nuốt một ngụm máu vào bụng.

Trong nháy mắt tiếp theo thân thể của hắn như diều đứt dây bay ra phía sau, bay chừng mấy trăm mét, sau đó mới ngã xuống mặt đất, đem bình nguyên kia nện lõm xuống một lỗ lớn.

Yên lặng một lát.

- Vèo --

Nhưng mà thân ảnh của Tần Phàm lại lần nữa bay ra khỏi cái hố. Lúc này đầu tóc của hắn rối bời, quần áo rách rưới, toàn thân có vết máu không nhiều, nhưng cũng không phải vết thương trí mạng gì đó, khí tức lúc này vô cùng lớn mạnh, cũng không uể oải.

Thời điểm trong hố sâu Tần Phàm đã phục dụng đan dược chữa thương, đồng thời lực lượng ma chủng đang chữa trị thân thể của hắn.

- Ồ? Lại không chết?

Cừu Bách Hải hơi kinh hãi, hắn biết rõ một quyền của mình mạnh thế nào, tuy lục cấp Võ Thánh thụ một kích này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mà hiện giờ trạng thái Tần Phàm lại làm người ta khiếp sợ

- Cừu Bách Hải tiền bối, ta nghĩ ta óoán ngươi là người Đại Cấn Quốc Phong gia mời tới giết ta.

Tần Phàm lúc này lơ lửng giữa không trung, trong miệng nói ra.

- Ngươi đoán đến cũng đúng, ngược lại biến thành quỷ thông minh.

Cừu Bách Hải lần nữa lãnh đạm nói.

- Nói thực ra, Cừu Bách Hải tiền bối, ngươi giết ta không chết.

Tần Phàm lúc này lại lắc đầu nói ra, quy tắc Tiểu Thế Giới này là thực lực thất cấp Võ Thánh vô cùng cường đại, nhưng mà hắn trải qua ba lượt ma chủng rèn luyện nên chịu được công kích này.

Có thể nói không chút khoa trương rằng, trừ phi là Cừu Bách Hải có thể một kích trực tiếp miểu sát hắn, nếu không cho dù có tổn thương hắn nhiều hơn nữa cũng khôi phục được.

- Ngươi nói là ta giết ngươi không chết?

Nghe vậy đôi mắt của Cừu Bách Hải đỏ tươi nhìn qua Tần Phàm, cái lưỡi liếm liếm bờ môi khô nứt, âm trầm đáng sợ nói ra.

- Ý của ta là tiền bối cũng không cần phải giết ta, lấy thực lực và thân phận của tiền bối căn bản không cần làm việc cho Phong gia, không phải sao?

Tuy Tần Phàm có tự tin này, nhưng lúc này rất thông minh nói qua vấn đề khác, dùng lời lẽ uyển chuyển nói khác đi.

Hắn có tự tin là dưới tay Cừu Bách Hải không chết, nhưng hắn tạm thời không có khả năng giết đối phương.

Đồng thời hắn cũng không muốn triệt để đắc tội người này.

- Cừu Bách Hải cũng không phải làm việc cho Phong gia, nói cho biết đây là giao dịch, nội dung giao dịch chính là tính mạng của ngươi!

Cừu Bách Hải lúc này âm trầm nói ra, khí tức âm lãnh như độc xà quấn quanh người của hắn.

- Hẳn là ngươi sắp chết rồi.

Thời điểm này Tần Phàm thình lình thốt ra câu này.

- Ngươi nói cái gì?

Tần Phàm nói lời này làm ánh mắt Cừu Bách Hải trở nên băng lãnh tới cực điểm, lại muốn ra tay với Tần Phàm.

- Cừu Bách Hải tiền bối, ta nói là ngươi sắp chết, chẳng lẽ không đúng sao?

Tần Phàm vẫn trấn định như cũ:

- Trên người của ngươi tổn thương áp chế ba mươi năm, ngươi tối đa còn thừa lại ba năm mà thôi, không biết ta nói có đúng hay không?

- Ngươi làm sao biết?

Cừu Bách Hải lúc này vừa định ra tay, lại tạm thời dừng lại, sắc mặt hơi trầm xuống.

- Bởi vì ta là một gã Luyện Đan Sư.

Tần Phàm bình tĩnh nói với đối phương, lần nữa bình tĩnh nói ra.

- Ta nghĩ nội dung ngươi giao dịch với Phong gia chính là trị liệu thương thế trên người của ngươi, đúng không? Thứ bọn chúng cho ngươi ta có thể cho, hơn nữa ta cam đoan là sẽ trị tận gốc hàn tủy trong người của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể sống khá tốt.

- Ngươi là một gã Luyện Đan Sư? Còn trẻ như vậy là một gã Võ Thánh, hơn nữa còn là Luyện Đan Sư, ta sao có thể tin tưởng ngươi?

Nghe thấy Tần Phàm nói không chút sai lệch tình huống của mình, trong nội tâm Cừu Bách Hải cả kinh, trong miệng âm trầm nói.

- Ta cũng không gạt ngươi, lúc này ta đang cố ý tới tham dự Bạch Ngân luyện đan đại hội.

Tần Phàm nhàn nhạt nói ra.

- Ngươi nói ngươi đi tham gia luyện đan đại hội?

Cừu Bách Hải nhìn qua Tần Phàm, dường như Tần Phàm hoàn toàn nhìn ra.

- Trên người của ta có đề cử của Hồng gia Hồng Hải tiền bối, thật sự là đề cử tham gia luyện đan đại hội, nếu như tiền bối ngươi còn chưa tin, ta có thể lập tức luyện đan cho ngươi xem.

Tần Phàm đối mặt với ánh mắt như độc xà của Cừu Bách Hải, thần sắc như thường. Hắn biết rõ tuy Cừu Bách Hải sắc mặt lạnh lẽo, nhưng trên thực tế bắt đầu đi vào thiết kế của hắn.

- Ngươi có thể lập tức trị liệu độc trong người của ta sao?

Cừu Bách Hải lại nói ra, Hồng Hải hắn ta cũng nghe qua, thật là một gã trưởng lão Luyện Đan sư của Dược Vương Cốc.

- Như thế không thể, trên người của ta có một ít linh dược, hai là hiện giờ ta không có chuẩn bị tốt, nhưng nếu ngươi tin tưởng ta, trong vòng một năm ta có thể trị hết thương thế của ngươi.

Tần Phàm lắc đầu nói ra.

Kế tiếp Cừu Bách Hải trong khoảng thời gian ngắn không nói lời nào, nhưng mà sắc mặt âm trầm, dường như suy tư lời nói của Tần Phàm. Hắn quanh năm sinh hoạt trong đàn yêu thú, cũng không có tín dự gì đang nói, sở dĩ hắn đi giết Tần Phàm, chỉ vì Phong Thái Thương đáp ứng giúp hắn luyện chế đan dược mà thôi. Nhưng mà Phong Thái Thương cũng không có nắm chắc trị tận gốc, nếu như Tần Phàm thật sự cứu hắn, hắn nhìn qua Tần Phàm cũng bình thường.

- Cho dù ngươi là một gã Luyện Đan Sư, nhưng Phong gia Phong Thái Thương là Luyện Đan Sư nổi danh, dựa theo lẽ thường ta sẽ tin tưởng ngươi, nhưng mà ngươi cũng có vài phần cân lượng, ta mà ngươi có một cơ hội.

Qua một hồi lâu Cừu Bách Hải mới trầm giọng nói ra.

- Lúc này Phong Thái Thương cũng đi tham gia luyện đan đại hội, nếu như ngươi thắng hắng trên đại hội, hơn nữa lấy được quán quân luyện đan, ta tin tưởng ngươi. Nếu không ta cũng lấy mạng của ngươi.

- Một lời đã định.

Tần Phàm tự tin nói ra.

- Hừ, hi vọng ngươi đừng gạt ta kéo dài thời gian, ngươi hẳn từng nghe qua chuyện của ta, ngươi biết rõ ta không phải là người dễ ứng phó, nếu đến lúc đó trên luyện đan đại hội ta thấy ngươi không biểu hiện được khả năng có thể trị liệu được vết thương của ta, ta chắc chắn cho ngươi biết hậu quả khoe khoang hôm nay của ngươi!

Nghe được Tần Phàm trả lời như thế, Cừu Bách Hải hừ lạnh một tiếng nói.

- Việc này tiền bối có thể yên tâm, xưa nay ta chưa từng làm chuyện gì mà mình không thể nắm chắc. Ta cũng không gạt ngươi, kỳ thật lần này trong giải thưởng quán quân của đại hội luyện đan có một gốc linh dược trân quý có thể trừ tận gốc độc thương của ngươi, nếu như ta lấy được quán quân trong đại hội, như vậy có thể trị liệu tốt tám phần thương thế của ngươi, còn hai phần ngươi có thể dùng một năm thời gian chậm rãi điều dưỡng!

Tần Phàm không chút phật lòng tiếp tục nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.