Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1322: Chương 1322: Muôn vàn tính toán tường tận công dã tràng




Ba kiện bảo vật kia, quyển trục màu bạc, Thạch Đầu màu trắng, cự cung màu đen lúc này đều ở giữa không trung lung la lung lay, sắp sửa ngã xuống đến trên mặt đất.

Oanh!

Nói thì chậm nhưng khi đó rất nhanh, cũng vào lúc này, ba người một thú cơ hồ là đồng thời phản ứng đi qua, trong đôi mắt đều bắn ra một loại ánh mắt nguyện nhất định phải có, khí lực bành trướng hiện lên, thân hình hướng về phía trước kích bắn đi.

Vào lúc đó Tần Phàm gắt gao nhìn chằm chằm vào quyển trục màu bạc kia phóng đi, hắn có dự cảm đây là vật tốt nhất ba dạng đồ vật, dĩ nhiên là phải cố gắng đoạt được. Mà Tiểu Chiến thì chạy hướng cự cung màu đen, một bên nhìn chằm chằm xem động tác của hai người kia, trông thấy ai dám cùng lão đại nhà mình giật đồ liền tùy thời chuẩn bị công kích.

20m, 10m!

Trực tiếp lướt đến chỗ bảo vật!

Tần Phàm khẽ vươn tay, chụp vào quyển trục màu bạc sắp sửa rơi xuống.

Nhưng mà vào lúc này, quải trượng lão giả cùng nam nhân trung niên râu dê kia cũng cơ hồ đồng thời đuổi tới, dù sao hai người này là ngũ kiếp Bán Thần, tốc độ sẽ không chút nào chậm so với Tần Phàm, thậm chí còn ẩn ẩn nhanh hơn trạng thái bình thường của hắn một chút.

Nam nhân trung niên râu dê kia là có lòng tham nhất, trên mặt hắn lạnh lùng cười cười, sau đó hai tay cùng lúc chụp vào cự cung màu đen cùng Thạch Đầu màu trắng, ý định một lần qua đem hai bảo vật lấy đi.

Bất quá, quải trượng lão giả kia lại rõ ràng sớm có dự bị, tuy hắn cũng là lúc này đuổi tới, nhưng mà không có đi cướp đoạt bất luận một kiện bảo vật gì, ngược lại là thừa dịp nam nhân trung niên râu dê kia đi lấy bảo vật, đột nhiên khởi xướng đánh lén.

Lúc này ở trên long đầu quải trượng kia nổi lên một loại hào quang ngoan độc màu xanh lá, ở thời điểm nam nhân trung niên râu dê kia không có phòng ngự, Nguyên Giới chi lực cường hoành ngưng tụ ở trong đó, hung hăng gõ về đầu lâu của hắn.

Ở bên trong ý định của quải trượng lão giả, căn bản là không có nghĩ qua muốn cho hai người khác lấy đi bất luận một kiện bảo vật gì. Mà hắn cho rằng Tần Phàm là một Cửu cấp Võ Thánh, căn bản không nhiều uy hiếp lắm, cho nên muốn nhân cơ hội này giải quyết một gã tứ kiếp Bán Thần khác.

- Ah…

Nam nhân trung niên râu dê kia vừa mới bắt được cự cung màu đen, lúc này cảm giác được nguy hiểm trước mặt đánh úp lại, trên mặt hắn biến đổi, vội vàng buông tay phòng thủ. Nhưng quải trượng lão giả đã có chủ mưu, hắn ở đâu còn kịp chống đỡ, chỉ là tránh được chỗ hiểm đầu lâu, nhưng vẫn là bị hung hăng đánh trúng bả vai, lập tức nửa người đều sụp đổ đi.

Kết quả hắn cái gì cũng không có lấy được, bản thân còn bị trọng thương, vội vàng hướng về sau rút lui mà đi.

Bên kia, Tần Phàm đối với quải trượng lão giả này đột nhiên ra tay đánh lén cũng hơi có chút ngoài ý muốn, trong nội tâm cũng không khỏi thầm than gừng càng già càng cay. Bất quá hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, thừa dịp hai người này tranh đoạt, hắn mạnh mẽ chụp vào quyển trục màu bạc kia.

Bồng!

Nhưng mà, ngay thời điểm bàn tay của Tần Phàm vừa mới va chạm vào quyển trục màu bạc kia, bên trên nó lại đột nhiên bộc phát ra một cổ lực lượng giãy dụa, lực lượng to lớn, trực tiếp đem tay của hắn bắn ra.

- Sao lại thế này?

Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, cái quyển trục này cho hắn cảm giác thật giống như hắn bắt lấy cũng không phải tử vật, mà là một sinh linh sống sờ sờ, còn có thể chống cự.

- Cho ta tới!

Bất quá quyển trục màu bạc này càng biểu hiện ra bất phàm, hắn càng vui vẻ, sau khi tay bị hất bắn ra, hắn vội vàng tăng thêm lực lượng muốn nắm chặt bảo vật này, mặc cho quyển trục kia nhảy đáp thế nào, thậm chí trở nên nóng rực như là than lửa, hắn cũng không chịu buông ra.

Nhưng mà vào lúc này, quải trượng lão giả kia đã đả thương bức lui nam nhân trung niên râu dê cùng hắn đồng dạng là tứ kiếp Bán Thần xong, hắn quay đầu vừa vặn trông thấy Tần Phàm bắt lấy quyển trục màu bạc kia.

- Xú tiểu tử, không nên làm việc ngu ngốc, nhanh buông tay!

Ánh mắt của hắn sao mà ác độc, liếc mắt liền thấy ra quyển trục màu bạc này bất phàm, hắn nơi nào sẽ chịu để cho Tần Phàm lấy đi bảo vật quý giá nhất, trong miệng vội vàng phẫn nộ quát.

Bất quá Tần Phàm nơi nào sẽ lý nhiều như vậy, lúc này thần sắc hắn tỉnh táo, vẫn cố gắng muốn ngăn chặn quyển trục màu bạc kia, thu hồi trong Trữ Vật Giới Chỉ.

- Muốn chết!

Thấy Tần Phàm không để ý đến mình, quải trượng lão giả kia một bên phẫn nộ dùng quải trượng gõ về người phía trước, một bên duỗi ra ưng trảo muốn trực tiếp đoạt quyển trục.

- Lão già chết tiệt, cút xa một chút!

Mà Tiểu Chiến đạt được mệnh lệnh của Tần Phàm, lúc này nó vốn vừa mới cao cao nhảy lên, cắn lấy cự cung màu đen mà nam nhân trung niên râu dê kia buông lỏng ra. Lúc này thấy quải trượng lão giả kia giật đồ với lão đại nhà mình, nó gầm lên giận dữ, sau đó trực tiếp bắn ra một cây Tử Kim đâm hơi mờ.

- Đáng giận!

Quải trượng lão giả kia vừa mới giơ quải trượng trong tay gõ tới Tần Phàm, ở đâu nghĩ đến Tử Kim đâm của Tiểu Chiến lập tức bắn tới trước mặt của hắn, cảm giác được mũi nhọn kia vô cùng lợi hại, hắn căn bản là không dám đón đở.

Hiện tại có hai lựa chọn, một là tạm thời tránh đi, kết quả sẽ để cho Tần Phàm lấy đi quyển trục; hai là gõ đến Tần Phàm, sau đó mình lấy được quyển trục màu bạc, kết quả tất nhiên sẽ bị Tử Kim đâm mà Tiểu Chiến phát ra này bắn trúng.

Lựa chọn loại thứ hai, tuy chưa hẳn sẽ chết, nhưng nhất định sẽ bị thương. Mà một khi bị thương, cho dù hắn lấy được quyển trục màu bạc cũng rất khó an toàn ly khai, dù sao vừa rồi hắn thật vất vả đả thương một gã tứ kiếp Bán Thần khác lấy được ưu thế, hắn cũng bị thương, ưu thế này sẽ mất đi, hơn nữa bây giờ còn có Tần Phàm cùng Tiểu Chiến thực lực vượt ra ngoài ý liệu của hắn!

- Ah… ta nhất định phải giết các ngươi!

Quải trượng lão giả kia cuối cùng lựa chọn loại thứ nhất, cực kỳ bất đắc dĩ thân hình hướng về sau tránh được cây Tử Kim đâm kia, đồng thời lại để cho Tần Phàm lấy đi quyển trục màu bạc.

Một bên khác, sau khi Tiểu Chiến bắn ra Tử Kim đâm, một chút cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp cắn cự cung màu đen kia, đồng thời hai chân trước còn duỗi ra kẹp lấy một khối Thạch Đầu màu trắng.

Mà trông thấy Tiểu Chiến lấy được hai đồ vật, Tần Phàm vào lúc đó lộ ra càng thêm vô cùng tỉnh táo, hắn một tay một mực nắm giữ quyển trục màu bạc, không nói hai lời, một quyền trực tiếp hướng về quải trượng lão giả đang bên trong rút lui kia oanh ra.

Ngũ Hành Phá Thương Quyền!

Đối phương liên tục ra chiêu, hiện tại vừa lúc là ở vào một cái chớp mắt thay thế khí kình, hắn như thế nào sẽ bỏ qua cơ hội thật tốt này.

Oanh!

Bốn loại Nguyên Năng không ngừng ngưng tụ lấy, vào lúc đó bộc phát ra lực lượng cường hoành, như là nước sông cuồn cuộn hướng về quải trượng lão giả kia, mãnh liệt phóng đi, không ngừng trùng kích lấy Nguyên Giới phòng ngự của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.