Tuy rằng nàng có chút tin tưởng đối với thực lực của trượng phu nhưng
chứng kiến hình dáng của lồng giam trong nội tâm nàng vô cùng lo lắng.
Nàng chỉ mới đạt tới võ tôn cảnh giới, không thể ngự không phi hành, nhưng bởi vì thể chất đặc thù, là người của Mộng Điệp bộ tộc nàng có thể tạm thời thi triển bí pháp đạt được năng lực phi hành, đương nhiên cái giá phải trả cũng thật lớn, không tới bước đường cùng nàng cũng sẽ không đi sử dụng.
- Tần Phàm, vô luận ngươi làm ra bao nhiêu kỳ tích, lần này kỳ tích cũng phải chung kết!
Trên bầu trời, Tần Quan nhìn vào Huyền Băng Kim Lao, gương mặt lộ ra vẻ
cười trào phúng. Sau đó tay hắn thay đổi, tựa hồ khống chế biến hóa
trong lồng giam hướng Tần Phàm phát động công kích.
- Không thể đợi được nữa!
Thấy vậy trên mặt Tần Li hiện ra nét kiêng nghị cùng quyết đoán, như muốn kích thích bí pháp.
Nhưng mà đúng ngay lúc này…
Đột nhiên…
Một hắc sắc lưu ảnh mang theo hồng sắc ảo ảnh ở một góc bí mật trong Nam
Phong Thành phóng nhanh lên cao, hướng Huyền Băng Kim Lao phóng tới.
Đó là một nữ tử trẻ tuổi vẻ mặt thanh lãnh, có được dung nhan khuynh
thành, trên người nàng mặc trang phục màu đen, xuyên phá trời cao, lao
tới như thiểm điện.
Nhưng nàng không phải ngự không phi hành như võ thánh mà ở phần lưng của nàng hiện lên hai cỗ khí lưu một đỏ một
lam, hỗ trợ nàng bay nhanh tới.
Trong tay nữ tử còn cầm hai
nguyệt nhận hình cung, nhìn qua như nửa vầng trăng, tản ra quang hoa,
thoạt nhìn là vũ khí phẩm cấp không thấp.
Vừa bay tới giữa không trung, nguyệt nhân màu đỏ trong tay nữ tử đầu tiên chém thẳng tới
trước hư không, nhất thời một đạo hồng sắc quang hoa từ trong nguyệt
nhận bắn ra, cả không trung đột nhiên nhiệt độ tăng cao, tựa hồ trong
nháy mắt liền biến thành mùa hè nóng bức.
- Di?
Vào lúc
này đang trôi nổi trên không trung Tần Quan cũng phát hiện ra nữ tử
kia, nhưng hắn vẫn không dừng lại động tác trong tay chỉ lạnh lùng nhìn qua, sau đó khi cảm thấy hồng sắc quang hoa bộc phát từ tay nữ tử mới
vung tay lên, một đạo kình khí từ trong ống tay áo hắn phát ra, đón lấy đạo hồng sắc quang hoa.
- Oanh!
Rất nhanh hai đạo kình
khí va chạm lẫn nhau trong không trung, cơ hồ không hề có chút dừng
lại. Đạo hồng sắc quang hoa còn chưa va chạm tới lồng giam đã hoàn toàn bị hủy diệt biến mất.
Tần Quan nhìn ra được nữ tử kia chỉ là
một võ tôn, tuy rằng tuổi trẻ đã có thực lực như thế làm cho hắn cảm
thấy ngoài ý muốn, nhưng đối với hắn mà nói còn chưa đủ nhắc tới, chỉ
cần tùy ý ứng phó, chủ yếu là cần tiêu diệt Tần Phàm.
- Thiếu nữ kia là ai?
Rất nhiều người đều cảm thấy nữ tử kia có chút xa lạ, nhưng lại cảm thấy
thật kinh ngạc với thực lực của nàng, lại càng tò mò quan hệ giữa nàng
cùng Tần Phàm.
Lúc này Tần Li đang dự định thi triển bí kỹ cũng
không nhịn được thoáng khựng lại. Đối với nữ tử trên không trung, Tần
Phàm tựa hồ chưa từng nhắc qua với nàng, đối với việc nữ tử đột nhiên
ra tay, Tần Li cũng có chút kinh ngạc.
Chỉ có một ít đoàn viên Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mới mơ hồ nhận ra được dung mạo của nữ tử.
…
Bên trong Huyền Băng Kim Lao, trong không khí tràn ngập duệ kình sắc bén.
Vô số đạo phong mang theo băng hàn chẳng khác gì mưa to rậm rạp không
ngừng va đập vào người Tần Phàm, hắn chỉ có thể chống cự vất vả, không
ngừng đối kháng với công kích cuồng bạo kia. Lúc này hắn căn bản không
thể dừng lại làm được chuyện gì khác, nếu không hắn lo lắng thân thể
mình chỉ trong nháy mắt sẽ bị biến thành tổ ong vò vẽ.
Vũ kỹ công kích của cửu cấp võ thánh há lại dễ dàng ứng phó như thế, lúc này quy tắc tiểu thế giới của Tần Phàm đã thập phần ảm đạm, thoạt nhìn tùy thời như muốn hỏng mất, trên thân thể cũng đã có vết thương.
Tựa hồ hắn sắp không thể chống nổi!
Nhưng đúng ngay lúc này hắn đột nhiên cảm giác được công kích thoáng chậm lại.
- Loại chân khí này là…
Chỉ một thoáng đình trệ ngắn ngủi, rất nhanh liền khôi phục lại, nhưng tuy rằng Tần Phàm nhìn không thấy tình huống bên ngoài, nhưng vào lúc này hắn cảm ứng được khí tức hồng sắc quang hoa đang lao tới gần Huyền Băng Kim Lao, điều này không khỏi làm trong lòng hắn ngây ra.
Hắn có chút không dám xác định, bởi vì không nghĩ tới người kia lại ra tay lúc này.
Ở bên ngoài, nữ tử trẻ tuổi bị Tần Quan ngăn cản một chiêu, không hề
ngừng lại, chỉ thấy nàng cắn chặt răng, nguyệt nhận cùng huy vũ lên, hai đạo một lam một đỏ quang mang lần thứ hai lại phát ra bắn tới.
- Muốn chết!
Tần Quan thấy nữ tử còn chưa bỏ qua, không nhịn được sắc mặt phát lạnh,
ống tay áo mạnh mẽ vung lên, ba đạo kình khí phân biệt bắn ra, hai đạo nghênh hướng hai đạo quang hoa mà một đạo trực tiếp hướng nữ tử trẻ
tuổi phóng đi.
Đạo công kích tuy là Tần Quan chỉ tùy ý phát ra,
thậm chí cũng dùng chưa tới một phần mười lực lượng, nhưng một kích của cửu cấp võ thánh đối với một võ tôn mà nói chính là trí mạng!
Hô hô…
Nhìn thấy công kích bay tới trước mặt, nữ tử không hề tránh né, lúc này
trên mặt nàng không có chút sợ hãi, thậm chí cũng không chút biểu tình, vô cùng bình tĩnh, mà hai thanh nguyệt nhận trong tay trong nháy mắt
còn bị nàng dùng hết toàn lực ném về hướng Huyền Băng Kim Lao!
- Oanh!
Ngay trong nháy mắt Tần Phàm ở bên trong lập tức cảm nhận được bên ngoài
truyền vào chấn động, đương nhiên động tĩnh cũng không đủ lay chuyển
Huyền Băng Kim Lao.
Nhưng như vậy cũng đã đủ!
Bởi vì công kích trong kim lao lại thoáng chậm!
Thừa cơ hội này, trong tích tắc Tần Phàm đã lấy ra mấy viên hắc sắc đan
dược nuốt vào, mấy viên đan dược kia không phải tăng cường thực lực mà
chính là độc dược! Đó là do hắn trải qua vài lần thí nghiệm, là độc
dược dùng để kích thích bất tử Chu Tước huyết mạch!
Độc dược vào miệng, theo dược lực tan ra, hai mắt của hắn lập tức đỏ bừng, đôi Chu Tước Dực sau lưng dần dần biến thành tối đen.
Bất tử Chu Tước!
Hắc viêm ngập trời từ trong thân thể Tần Phàm bộc phát, điên cuồng đập vào Huyền Băng Kim Lao vây quanh, nhiệt độ tản ra, Huyền Băng Kim Lao dần dần bị hòa tan.
Phá!
Tần Phàm thoát khỏi lồng giam, phóng nhanh lên trời.
Ngay trong nháy mắt hắn phá lao bay ra, liền nhìn thấy một thân ảnh nhu
nhược đang rơi xuống bầu trời, trong lòng chợt nhói đau, miệng kêu lên:
- Kỷ Huyên Nhi!
Tựa hồ nghe được thanh âm quen thuộc, thân ảnh kia hơi ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn thấy thanh ảnh, hơn nữa khóe môi hiện lên ý cười diễm lệ, tựa hồ như muốn nói gì đó nhưng lại nói không nên lời…
Chỉ nguyện ngươi bình an!
Nhìn thấy thân ảnh yểu điệu đang rơi xuống, trong khoảnh khắc Tần Phàm cảm thấy cổ họng khô khốc, chỉ vừa gọi ra tên đối phương nhưng tiếp theo
cũng không nói thêm được gì.
Hắn không thể tưởng được khí tức vừa rồi mình cảm giác tới thế nhưng đúng như suy đoán của chính mình, là
thuộc về thiếu nữ làm người thương tiếc kia. Vừa rồi chính do thiếu nữ
này dùng lực lượng một võ tôn đối kháng với một cửu cấp võ thánh, là vì tranh thủ cho hắn một tia cơ hội!