Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1174: Chương 1174: Ngày đại hôn. (2)




- Lão đầu, ngươi cũng nhìn không thấy.

Sau đó, hắn còn nhớ tới sư phụ Cổ Mặc ở kiếp này, Hắc Hỏa Võ Thánh kia thực đã biến mất, nếu như không phải hắn, hắn đồng dạng không thể thành tựu danh tiếng kỳ tích hôm nay.

Trong lòng của hắn đột nhiên cảm thấy có chút thất lạc.

Đông đông đông…

Cũng ở lúc này có tiếng gõ cửa vang lên, đem Tần Phàm từ trong suy nghĩ dẫn trở lại.

- Tiểu Phàm.

Bên ngoài là thanh âm của phụ thân hắn Tần Hồng truyền đến.

- Ngài chờ một chút, phụ thân.

Tần Phàm sửa sang lại suy nghĩ thoáng một phát, sau đó mở miệng nói. Từ lúc hắn thành Thánh khôi phục trí nhớ thời nối khố, hắn và phụ thân này cũng cảm giác thân cận hơn rất nhiều, dù sao đây là cha ruột của hắn, máu mủ tình thâm. Hắn là người của hai thế giới, gần kề cũng chỉ có một cái phụ thân này mà thôi.

- Con ta, hôm nay con sắp lập gia đình rồi, cảm giác như thế nào?

Tần Hồng chậm rãi đi đến, đứng tại sau lưng Tần Phàm, tay đặt ở bả vai Tần Phàm, nhìn xem khuôn mặt phụ tử trong gương, hắn hiền lành mỉm cười hỏi.

- Nhi tử cảm giác rất hạnh phúc, cũng có một ít khẩn trương.

Tần Phàm lộ ra mỉm cười nói.

- Ha ha, vi phụ biết rõ ngươi từ nhỏ cũng rất ưa thích Li nhi, Li nhi cũng rất thích ngươi.

Tần Hồng nhìn xem Tần Phàm trong gương, có chút cảm xúc nói:

- Trước kia mặc dù ta nói qua muốn đem Li nhi gả cho người khác, nhưng kỳ thật chỉ là muốn khích lệ ngươi mà thôi. Đáng tiếc, trước kia ta cũng không có hảo hảo hiểu rõ ngươi, bất quá ta muốn ngươi biết, phụ thân vĩnh viễn đều là người yêu các ngươi nhất . . .

- Ta biết rõ, phụ thân đã làm hết trách nhiệm của một người cha rồi, nếu như không có người, ta sẽ không trưởng thành.

Lúc này Tần Phàm xòe bàn tay ra, vỗ vỗ bàn tay ở trên bả vai của mình, trấn an Tần Hồng nói. Công ơn nuôi dưỡng, sự tình kia phải dùng một đời đi báo đáp.

Đối với phụ thân này, có lẽ phương pháp giáo dục khi còn bé có chút không rất thích hợp với mình, nhưng cũng là vì tốt cho mình. Bởi vì trong thời gian tàn khốc này, nhất định phải để cho mình nhanh chóng có được lực lượng, cho nên hắn mới có thể một mực buộc mình đi tu luyện.

Hơn nữa, đồng dạng là Tần Li ở dưới Tần Hồng dạy bảo phát triển, lúc đó chẳng phải làm rất khá sao?

- Tiểu Phàm, hiện tại phụ thân cũng rất giống như con.

Tần Hồng nói xong, nơi khóe mắt dần dần có chút ướt át:

- Mẹ của ngươi mất sớm, nếu như nàng chứng kiến thành tựu củangươi hôm nay... chứng kiến hôm nay ngươi sắp thành gia lập thất. . . nàng nhất định sẽ thật cao hứng đấy.

- Phụ thân, tuy ta không gặp qua mẫu thân, nhưng ta và người đồng dạng tưởng niệm tới người, ta tin tưởng nếu như người ở trên trời có linh thiên, nhất định cũng sẽ chúc phúc chúng ta.

Tần Phàm tiếp tục trấn an lấy Tần Hồng nói ra. Trên thực tế, hắn đối với mẫu thân chưa từng thấy qua này, trong nội tâm cũng có vài phần hiếu kỳ.

- Mẹ của ngươi, nàng tên là Niệm Từ, nàng lớn lên rất đẹp...

Nhắc tới mẫu thân của Tần Phàm, lúc này trên mặt Tần Hồng cũng dần dần lộ ra một tia nhu hòa vui vẻ, sau đó hai tay đặt ở trên bờ vai Tần Phàm, lần thứ nhất cùng Tần Phàm nói về sự tình của mẫu thân hắn.

Tần Phàm lẳng lặng lắng nghe đoạn tình cảm tuyệt đẹp kia của phụ mẫu. Từ khi cha mẹ quen biết đến cha mẹ yêu nhau, đến như mình hôm nay thành gia lập thất, lại đến cuối cùng sinh ra mình.

Tần Hồng như nói nhân sinh của hắn, nhưng mà nói cho Tần Phàm, cái này là nhân sinh. Tình yêu cùng hôn nhân, chỉ có cha mẹ là người lý giải nhất.

Những trí nhớ này, cũng chầm chậm đem cả đời này của Tần Phàm trở nên rõ ràng .

Đã đến lúc này, Tần Phàm cảm giác đồ vật kiếp trước rốt cục thời gian dần qua đi xa, hắn cảm giác mình bắt đầu hoàn toàn dung nhập đến bên trong Vũ Thiên đại lục này, hắn sinh ở đây, thân nhân ở đây, thậm chí hắn cũng có chút lý giải, vì sao Kim Dương Võ Thánh đối với một mảnh thổ địa này chấp nhất thủ hộ như vậy.

Đương đương đương đương đương đương…

Thời gian chậm rãi đi qua, thẳng đến lúc này ở bên ngoài truyền đến tiếng chuông sắp bắt đầu đón khách. Căn cứ tập tục, Tần Phàm phải tới trước đại môn của Nam Phong Tần gia, nghênh đón tân khách khắp nơi hôm nay đến.

- Tốt rồi, ngươi đi nghênh đón khách nhân, nghênh đón cuộc sống mới của ngươi a.

Lúc này Tần Hồng ở trên bờ vai của Tần Phàm vỗ nhẹ nhẹ, ý bảo nói ra.

- Vâng, phụ thân.

Lúc này Tần Phàm có chút sửa sang lại suy nghĩ cùng áo bào trên người thoáng một phát, sau đó đứng dậy. Hắn nhìn xem mình trong gương, hít sâu một hơi, đã chuẩn bị kỹ càng.

Hắn cũng chờ mong ngày hôm nay đã lâu rồi.

Căn cứ tập tục của Nam Phong Tần gia, hôm nay ngày lập gia đình, trước khi tân nương chính thức bái đường là sẽ không lộ diện. Cho nên ở trước đại môn Nam Phong Tần gia nghênh đón tân khách, chỉ có chú rể Tần Phàm mà thôi.

Lúc này Tần Phàm, trên người mặc không phải quần áo màu xanh theo thói quen bình thường, mà là một thân áo bào hồng đẹp đẽ quý giá. Cái tập tục này ngược lại là giống như trên địa cầu, lập gia đình là sự tình đại hỉ, chú ý vui mừng, ngụ ý thời gian trôi qua hồng náo nhiệt hỏa.

Vừa lúc mới bắt đầu Tần Phàm còn cảm thấy có chút không được tự nhiên, dù sao chưa từng có thử qua ăn mặc long trọng cùng kỳ lạ như thế, bất quá dù sao hắn cũng là Kỳ Tích Chi Tử, coi như là toàn thân có châm đâm, cũng sẽ không đơn giản biểu hiện ra ngoài, ăn mặc cũng thành thói quen.

Hắn đứng ở trước đại môn, trên mặt mang vui vẻ, hoan nghênh mỗi một vị tân khách đến.

Ở trước mặt Tần Phàm, là một đầu hồng thảm vung đầy cánh hoa màu sắc rực rỡ, khách nhân sẽ từ một đầu hồng thảm khác đi tới nơi này, hắn thì ở một đoạn này chờ, ngụ ý vận may vào đầu đến.

Kỳ Tích Chi Tử đại hôn, thiên hạ chú mục.

Thịnh hội như vậy, những dân chúng Nam Phong Thành kia cùng những người cố ý đi vào Nam Phong Thành xem lễ tự nhiên sẽ không bỏ qua, mặc dù bọn hắn không có thu được thiệp mời, nhưng mà đã sớm đi tới hiện trường, vây xem ở ngoài ngàn mét.

Trên thực tế, đối với rất nhiều người mà nói, đây là một cơ hội có thể chứng kiến Kỳ Tích Chi Tử thập phần khó được, còn có phần đông danh nhân cùng cường giả đến đây chúc mừng. Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn cũng phái rất nhiều người tới hiện trường duy trì trật tự, phòng ngừa có người loạn xông chạy tới.

Mà có thể có được thiệp mời, đều là đại gia tộc và thế lực lớn ở Đại Càn Quốc cùng trên Vũ Thiên đại lục, ngoại trừ một vài gia tộc quen biết, cơ bản đều là Tam phẩm Chân Vũ thế gia trở lên. Đưa tới các loại lễ vật tự nhiên cũng là giá trị xa xỉ, sớm chất đầy mặt đất.

Bất quá vẫn còn không có Nhất phẩm Chân Vũ thế gia đến.

Hô… hô…

- Rốt cục cũng có Võ Thánh cường giả đến.

Lúc này, Tần Phàm vốn là nghe được tiếng xé gió truyền đến, sau đó chứng kiến ở ngoài Nam Phong Thành có hai đạo thân ảnh ngự không mà đến, hai đạo thân ảnh này đều không cưỡi phi hành yêu thú, chỉ bằng bản thân phi hành, cho nên có thể biết là Võ Thánh cường giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.