Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1085: Chương 1085: Quyết chiến khó có thể tưởng tượng.




Lúc này trong Bạch Ngân Thành đều đang chuẩn bị lấy thịnh hội, cả tòa thành thị đều kín người hết chỗ, tiếng người huyên náo, nhưng bị Thiên Địa biến hóa bất thình lình hấp dẫn, ở trong một cái chớp mắt này, vậy mà đều yên tĩnh lại, một đôi mắt kinh hãi hướng về nơi đang diễn ra trận quyết chiến kia nhìn lại.

Nhưng bởi vì cách nhau quá xa, lại không có bao nhiêu người biết rõ ở ngoài trăm dặm kia là phát sinh một hồi đại chiến như vậy, tưởng rằng đột nhiên xảy ra thiên tai chuyện gì, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại là làm lòng người có chút bàng hoàng, sợ Bạch Ngân Thành cũng sẽ bị lan đến gần.

Chỉ có một số ít người thực lực cường đại, cảm thấy ở giữa thiên địa biến hóa cùng chấn động huyền diệu, liền biết đây là có hai Võ Thánh cường giả thực lực rất mạnh đang phát sinh chiến đấu, ở thời khắc này bỗng nhiên những người này quay đầu nhìn về phía phương hướng đang phát sinh đại chiến, trên mặt đồng dạng đều là không khỏi động dung.

Cho dù đối với Võ Thánh cường giả mà nói, trình độ chiến đấu như vậy, là rất hiếm thấy ở trên toàn bộ Vũ Thiên đại lục!

Bởi vì Võ Thánh hậu kỳ cường giả trên toàn bộ Vũ Thiên đại lục cực nhỏ, cho nên trong lòng của bọn hắn đều nhao nhao suy đoán, đến tột cùng là hai Võ Thánh hậu kỳ cường giả nào đang phát sinh chiến đấu, chỉ là không có người có thể nghĩ đến, bên trong quyết chiến có một người chỉ là Nhị cấp Võ Thánh mà thôi!

Mà một ít Võ Thánh cường giả bay lên giữa không trung quan sát thì là chứng kiến, ở ngoài trăm dặm đằng kia, trong tràng quyết chiến, có một ngọn núi cao lớn vốn đứng vững ở thời khắc này dĩ nhiên là triệt để sụp đổ hoàn toàn, vô số cát đá không ngừng rơi xuống dưới, cả ngọn núi cứ như vậy hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, chỉ còn thừa lại đá vụn cùng cặn!

Hai người kia quyết đấu vậy mà để cho một ngọn núi bị hủy diệt rồi!

Thấy một màn như vậy, những Võ Thánh kia không khỏi lộ ra trợn mắt há hốc mồm. Bọn hắn thân là Võ Thánh cường giả, tự nhiên biết rõ quyết chiến hủy diệt một ngọn núi, thì song phương quyết chiến kia có được thực lực khủng bố cỡ nào!

Tóm lại, ngoại trừ vài tên Bát cấp Võ Thánh siêu cấp cường giả ra, những người khác cho dù là Thất cấp Võ Thánh cường giả cũng phải mặc cảm.

- Loại quyết chiến trình độ này, đến tột cùng là người phương nào?

Mà lúc này ở trong hội trường của Luyện Đan Đại Hội, một ít Luyện Đan Tông sư có được thực lực Võ Thánh, cũng bay lên giữa không trung tiến hành quan sát, mà Ly Hỏa Đan Vương cũng ở trong những người này, sau khi hắn thấy một màn như vậy, cũng lộ ra kinh hãi không thôi.

- Không phải là bọn hắn chứ...

Lập tức Ly Hỏa Đan Vương mang theo ánh mắt khiếp sợ hướng về khu vực Luyện Đan Sư cao cấp ở phía dưới nhìn lại, lần này Luyện Đan Sư tham gia Cao Cấp Thi Đấu cơ hồ đã đến đầy đủ rồi, chỉ có hai người hắn kiêng kỵ nhất hiện tại còn chưa tới là Phong Thái Thương cùng Tần Phàm!

Hắn cũng là người biết rõ giữa hai người này có ân oán.

- Không có khả năng , nếu một người trong đó là Phong Thái Thương còn nói qua được đi, nhưng Tần Phàm kia coi như là lợi hại cỡ nào, dù sao chỉ có hai mươi mốt tuổi, đột phá đến Võ Thánh chi cảnh bất quá là một hai tháng mà thôi, làm sao có thể có được thực lực so sánh với Phong Thái Thương? Cho dù hắn có được đan dược nghịch thiên, cũng không cách nào làm được a!

Nhưng rất nhanh hắn liền lắc đầu.

Tuy hắn cũng có chút ẩn ẩn hi vọng hai người này liều cái ngươi chết ta sống, có thể để hắn ở Cao Cấp Thi Đấu ít đi một đối thủ cạnh tranh, nhưng hắn không tin, cũng không thể tin cái suy đoán kia của mình.

Mà đồng dạng là ở trong hội trường Luyện Đan Đại Hội, Dược Vương Cốc cốc chủ cũng nhìn thấy một màn này.

- Nếu như lão phu không nhìn lầm, hai người bên trong trận so đấu này đều phục dụng đan dược có thể dẫn động Lôi Đình, một loại tựa hồ là Xích Lôi đan, một loại là Tử Lôi đan, hai loại đan dược này đều là cực kỳ khó có thể luyện chế, toàn bộ Vũ Thiên đại lục có thể luyện chế hai chủng đan dược này, chỉ sợ sẽ không vượt qua năm người.

- Cho nên trừ khi mình sử dụng, tin tưởng những Luyện Đan Sư này cơ hồ đều khó có khả năng bỏ được giúp người khác luyện chế.

Dược Vương Cốc cốc chủ đối với đan đạo cực kỳ tinh thông, nhìn ra được Huyền Cơ trong đó, vào lúc này thì thào nói.

- Cốc chủ, ngươi nói là hai người thi đấu kia đều là Luyện Đan Sư, hơn nữa còn là Luyện Đan Sư hết sức lợi hại?

Nghe vậy, Lương trưởng lão ở một bên Dược Vương Cốc cốc chủ không khỏi lộ ra vẻ động dung, hắn tựa hồ có chút hiểu rõ ra, sau đó ánh mắt cũng hướng về trong hội trường nhìn lại.

Lúc này chỉ có hai gã Luyện Đan Sư hết sức lợi hại tạm thời vắng mặt.

- Là Phong Thái Thương cùng Tần Phàm?

Sau đó Lương trưởng lão không khỏi là hít sâu một hơi, sắc mặt vô cùng động dung nói. Thi đấu có thể tạo thành loại thanh thế này, một người trong đó vậy mà sẽ là một người vừa mới đột phá đến Võ Thánh không lâu, cái này để cho hắn cảm giác không thể tưởng tượng.

Đây quả thực là một hồi quyết chiến khó có thể tưởng tượng!

- Tám chín phần mười.

Dược Vương Cốc cốc chủ thì là vào lúc đó ánh mắt có chút nhíu lại, lộ ra một vòng vui vẻ có ý tứ hàm xúc, sau đó thâm bất khả trắc nói:

- Nếu như là bọn hắn, Lương trưởng lão cảm thấy hai người bọn họ ai sẽ thắng?

- Nếu như là bọn hắn, như vậy lúc này đây hẳn là Phong Thái Thương đuổi giết Tần Phàm a, nếu không dùng thực lực của Tần Phàm, không có khả năng dám đi trêu chọc Phong Thái Thương thân là Thất cấp Võ Thánh.

Lương trưởng lão ngẩn người rồi nói ra, tựa hồ rất nghi vấn, nhưng kỳ thật là nói ra ý nghĩ của mình rồi.

- Ngươi cảm thấy Phong Thái Thương tất thắng sao?

Dược Vương Cốc cốc chủ mỉm cười nói.

- Chẳng lẽ cốc chủ cảm thấy Tần Phàm còn có thể thắng?

Lương trưởng lão càng là thần sắc ngốc trệ, đối với hắn mà nói, đáp án hẳn là rất rõ ràng, một gã vừa mới đột phá cấp một Võ Thánh, cùng Thất cấp Võ Thánh là thực lực cách xa, đấu cùng một chỗ đã là khó có thể tưởng tượng rồi, nếu như cấp một Võ Thánh này còn thắng, vậy thì cơ hồ là muốn phá vỡ võ đạo nhận thức của hắn rồi.

- Ha ha, đến lúc đó ai trở lại tiếp tục tham gia Luyện Đan Đại Hội, người đó dĩ nhiên là người chiến thắng rồi.

Dược Vương Cốc cốc chủ cũng không trả lời thẳng, chỉ là vuốt vuốt râu tiếp tục thâm bất khả trắc cười nói.

Ngoài trăm dặm, thanh thế vào lúc này đã dần dần hạ xuống, đỉnh núi kia bởi vì hai người chiến đấu mà hoàn toàn hủy diệt, mà hai người giao phong vào lúc này thì đồng dạng không có nhìn thấy thân ảnh.

Hai người Phong Thái Thương cùng Tần Phàm, là vì vừa rồi trong khi đánh nhau chết sống đều nhận lấy ảnh hướng, bị chôn dấu ở bên trong ngọn núi phế tích kia, sinh tử không biết.

Yên tĩnh, một mảnh yên tĩnh.

Rầm Ào Ào.

Thẳng đến đã qua hồi lâu, rốt cục có một thanh âm chui từ dưới đất lên mà ra, vang lên ở giữa thiên địa, sau đó liền có một đạo nhân ảnh ở bên trong núi đá phế tích kia chậm rãi đứng lên.

Thanh thế tạm nghỉ, ở trong tràng giao chiến bụi đất lắng đi, phong vân trên bầu trời đã chậm rãi tiêu tán, sắc trời cũng bắt đầu trong sáng lên.

Chỉ là ngọn núi kia bởi vì hai người giao chiến đã hoàn toàn sụp đổ, lúc này chỉ còn lại có một mảng lớn đá vụn phế tích. Một ngọn núi cứ như vậy hoàn toàn biến mất, để cho người ta nhìn thấy cũng không khỏi chấn động không thôi.

Vừa rồi một hồi quyết đấu kia, kịch liệt cùng thảm thiết cũng có thể nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.