Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1194: Chương 1194: Quyết chiến Tần Quan




Mà bên Tần Phàm thì ngược lại, lúc này Chu Tước Dực sau lưng hắn bộc phát hỏa diễm nóng rực, hơn nữa trong tay hắn nắm lấy Vương Trù Đao, Trù (Đan) Đao, kỳ thật chính là hỏa đao, lấy hỏa nhân lực cùng thiên địa hỏa làm năng lượng, có thể phát huy ra uy lực mạnh mẽ.

Trước đó Tần Phàm sử dụng Trù (Đan) Đao tam thức so đấu cùng Ô Tàng, ba loại hỏa diễm ngưng tụ còn lưu lại trong thân đao, lúc này hắn hướng Tần Quan phóng tới, khí tức nóng rực liền hóa thành sóng nhiệt cuồn cuộn, hình thành quỹ tích đỏ rực thật đồ sộ, từ địa phương bên này kéo dài tận nơi kia.

Hai cỗ khí lưu một nóng một lạnh va chạm lẫn nhau trên bầu trời, phát ra khí tức làm người trầm trọng, dưới loại khí tức kia cho dù là đám người đang hỗn chiến bên dưới Nam Phong Thành đều cảm thấy vô cùng khó chịu, hơn nữa còn có nhiều người vì vậy mà đánh mất tính mạng.

- Oanh!

Hai người lần đầu tiên giao phong, rốt cục đã va chạm ngay trên thiên không, một thanh âm chấn vang thật lớn từ trên lắng xuống, làm tất cả mọi người đều cảm thấy đinh tai nhức óc, trong lòng run rẩy.

Nắm tay như vẫn thạch xuyên qua không gian, địa phương kia vừa có đạo thanh ảnh xuất hiện, ngay lập tức hắc sắc trọng đao xen lẫn khí tức cường đại không chút do dự va chạm thẳng vào đối phương.

Kình khí bùng nổ, chẳng khác gì sóng nước nhộn nhạo khuếch tán, không gian chung quanh bị kình khí bạo tạc làm ảnh hưởng, run rẩy lên, tựa hồ muốn phát sinh thời không loạn lưu.

Sau khi hai người đụng vào nhau, kinh nghiệm của Tần Quan phong phú, bả vai liền lách trách, đem kình khí dư âm hoàn toàn tan mất, sau đó trượt ra phía sau một đoạn khoảng cách, tránh né được không gian loạn lưu kia.

Mà Tần Phàm vừa va chạm với đối thủ, chân mày khẽ động, sau đó nhanh chóng rút lui, là do lần đầu tiên giao phong, tuy rằng đôi bên đều không sử dụng vũ kỹ nhưng hắn vẫn cảm giác được lực đạo truyền tới từ cổ tay cầm Vương Trù Đao, thậm chí còn làm tay hắn thoáng run lên. Chỉ một lần giao phong dò xét, hắn đã cảm giác được chênh lệch giữa mình cùng đối phương.

Hắn trảm nghịch thành tôn, độ kiếp thành thánh, khả năng nắm giữ nguyên khí trong tay so với võ thánh bình thường càng mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng cho dù có cường thịnh bao nhiêu nhưng làm sao có thể so sánh được với nguyên năng bên trong ngũ hành không gian. Nếu không phải nhờ hắn luyện hóa bốn viên ma chủng, khí lực bản thân thật cường hãn, cộng thêm lực lượng thân thể thật lớn, chỉ lần giao phong này chỉ sợ cổ tay hắn đã bị nứt toác.

Nhưng trong lòng Tần Quan cũng có chút kinh ngạc, hắn không thể tưởng được kim nguyên năng không gì không phá được của mình lại không làm Tần Phàm bị tổn thương mảy may, nếu thay đổi là một bát cấp võ thánh khác, trong lúc giao phong bằng lực lượng như thế chỉ e đã bị phế bỏ một cánh tay hoàn toàn.

Đây là chỗ mạnh mẽ của cửu cấp võ thánh, không cùng một cấp thì ý nghĩa hoàn toàn khác hẳn! Trong tốc độ, lực lượng đủ mọi phương diện đều có ưu thế tuyệt đối, bởi vì đã sắp tiếp cận lĩnh vực của “Thần” (bán thần)!

- Xem ra cùng hắn dùng cứng đối cứng sẽ không chiếm được lợi ích, cùng hắn cận chiến phải linh hoạt ứng đối!

Biết được Tần Quan đáng sợ, hai mắt Tần Phàm co rụt lại thầm nghĩ trong lòng, ngay lập tức Chu Tước Dực chợt lóe, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi lại nhằm về hướng đối phương.

Bởi vì ma chủng cải tạo thân thể, thân hình Tần Phàm gần như hoàn mỹ, khả năng linh hoạt cùng năng lực phản ứng đều rất mạnh, mà tốc độ phi hành của bản thân còn nhanh hơn những võ thánh khác, cộng thêm sau lưng còn có Chu Tước Dực, nhiều phương diện bù vào càng thêm lợi hại, siêu phàm thoát tục!

Tốc độ tăng lên hai tầng, làm thân hình của hắn chỉ còn lưu lại thanh ảnh lưu quang, mang theo hỏa ảnh cấp tốc lướt qua không gian, xuất hiện ngay sau lưng Tần Quan không chút do dự chém ra một đao.

- Xích…

Trong không khí truyền đến một tiếng xé rách thật nhỏ, làm không gian thoáng rung động lên, hỏa diễm quỹ tích lấy một loại tốc độ cực hạn chém thẳng tới gáy Tần Quan.

- Bồng!

Nhưng đúng ngay lúc này thân ảnh Tần Quan lại dao động như gợn sóng, sau đó bị một đao của Tần Phàm chém xuống, không ngờ lại bị chém thành hư vô.

- Di?

Ngay khi vừa chém trúng hư ảnh, trong miệng Tần Phàm kêu lên một tiếng ngạc nhiên, hắn tự nhiên hiểu được thực lực của Tần Quan không thể nào để mình chém giết dễ dàng như vậy, huống chi một đao vừa rồi rõ ràng chém hụt vào khoảng không. Hư ảnh kia là tàn ảnh do tốc độ của Tần Quan lưu lại, là do tốc độ đã đạt tới cực hạn cho nên tuy đã rời đi vẫn còn lưu lại tàn ảnh tại chỗ.

Tốc độ như vậy làm Tần Phàm vô cùng kinh ngạc, thậm chí tốc độ của đối phương còn nhanh hơn chính hắn một ít.

Cửu cấp võ thánh đích thật là không tầm thường.

- Hắc hắc, tốc độ cũng không tệ lắm, chỉ là so sánh với ta không đủ nhắc tới mà thôi!

Chỉ trong nháy mắt sau lưng Tần Phàm truyền ra tiếng cười âm lãnh của Tần Quan, sau đó Tần Phàm liền cảm giác được có vật gì đó rít gió trong không khí, lại có một cảm giác khẩn trương gấp gáp giống như ngọn núi áp xuống.

Trong nháy mắt hắn bổ trúng hư ảnh đã có cảm ứng, lúc này lập tức phản ứng, Chu Tước Dực vẫy mạnh, cả người bắn về phía trước với tốc độ cực nhanh.

- Huyền Trọng Quyền!

Ngay lúc hắn bắn về phía trước, Tần Phàm liền thi triển vũ kỹ mà đã lâu hắn không thi triển trước mặt người khác, một chiêu này là vũ kỹ mà hắn đã luyện tập từ khi còn là võ đồ, ở thời gian thật dài hắn chỉ dùng để luyện tập tốc độ thân pháp của chính mình, đã không còn sử dụng trong thực chiến. Nhưng từ sau khi có được quy tắc tiểu thế giới cá nhân, hắn đem quy tắc lực dung hợp vào bên trong vũ kỹ này, đã lập tức phát sinh biến hóa!

Hiện giờ Huyền Trọng Vực bao phủ phạm vi mười dặm thì giữa thiên địa liền bị một loại trọng lực bao trùm, dù là Tần Quan ngay trong thời khắc này cũng cảm giác được có một cỗ lực lượng nặng tới vạn tấn từ trong thiên không áp xuống thân thể hắn, tốc độ của hắn ngay lập tức bị ảnh hưởng chậm lại!

- Vậy hiện tại thì sao đây?

Nhìn Huyền Trọng Quyền tạo ra tác dụng, khóe miệng Tần Phàm nổi lên mỉm cười, sau đó hắn xoay người cực nhanh, một đao chém về phía sau, cắt qua không gian khí lưu dùng khí tức cực nóng tấn công về phía sau.

Dưới một đao này cảm giác như không trung bị một đạo thiểm điện bổ ra hai nửa, khí lưu nứt toác kích thích phong vân cuồng động, quang mang chớp nháy, tốc độ tới trước, mạnh mẽ đánh úp tới Tần Quan.

- Oanh!

Thanh âm nặng nề như ám lôi vang trên bầu trời, nương theo ánh đao thiểm điện, lướt qua quyền sáo kim nguyên năng của Tần Quan, đánh trúng vai hắn!

- Chỉ như vậy mà thôi, cho dù để ngươi chiếm chút ưu thế tốc độ, nhưng lực lượng như vậy lại có ích lợi gì?

Lúc này Tần Quan bị Huyền Trọng Vực ảnh hưởng không kịp né tránh bị chém trúng, nhưng khóe môi hắn vẫn hiện tia mỉm cười.

Trên người hắn có băng nguyên năng hộ thể, có thể nói chẳng khác gì là thần giáp, còn có quy tắc tiểu thế giới, muốn đánh bại phòng ngự của hắn không phải là chuyện dễ dàng. Tác chiến gần người chú ý chính là tốc độ, lực lượng cùng phòng ngự kết hợp, mà cửu cấp võ thánh ở mọi phương diện đều mạnh hơn võ thánh bình thường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.