Bất quá quay nhìn về phía bóng người thanh sắc kia, tuy rằng người trước mắt chỉ có thực lực Võ Tôn nhị cấp, chỉ có thể khống chế lượng nguyên
khí trong phạm vi hơn hai trăm mét, nhưng Võ Tôn chi cảnh lại có thể
khống chế hai loại nguyên khí thật sự quá mức quỷ dị rồi!
Khống
chế hơn một loại nguyên khí, đó là thủ đoạn thuộc về Võ Thánh, Võ Tôn
chi cảnh làm sao có thể có được thủ đoạn Võ Thánhn chứ?!
Mộc Mộ vừa hận lại ghen, một chút cũng không dám coi thường!
- Nguyên Mộc Chân Giáp!
Bởi vì bị Tần Phàm công kích trước, Mộc Mộ ở thế bị động cho nên hắn căn
bản không kịp sử dụng võ kỹ công kích cường đại để đụng nhau! Hắn chỉ có thể ở ngưng hóa ra nguyên khí hộ tráo cường đại, sau đó lần nữa ngưng
hóa ra bên ngoài thân một tầng lực lượng phòng ngự!
Theo Mộc Mộ
quát khẽ trong miệng, bổn nguyên Mộc hệ nguyên khí từ trong cơ thể hắn
điên cuồng dâng lên ngoài thân, cuối cùng ngưng kết là một tầng hộ giáp
Mặc Thanh Đằng như kim loại, hoàn toàn bao thân thể khô héo của hắn lại.
Trên tầng hộ giáp kia, mặc thanh mang bắt đầu khởi động, lộ ra một cổ khí tức cứng rắn không thể phá hủy!
- Tiểu súc sanh, ta xem ngươi làm sao tổn thương được ta!
Thúc dục bí kỹ ngưng kết ra Nguyên Mộc Chấn Giáp, Mộc Mộ tựa hồ cũng rất tin tưởng, biết rõ có lui về sau nữa cũng phí công, dứt khoát liền dùng sức đạp một cước lên mặt đất, trợn mắt nhìn vào than ảnh thanh sắc và hư
ảnh Man Ngưu đầy trời kia.
- Con rùa già, đừng tưởng rằng nhiều
thêm một tầng mai rùa là được! Nếu ngươi đã muốn chết, một chiêu là có
thể thành toàn ngươi!
Tần Phàm lúc này khí thế như rồng, hư ảnh
Man Ngưu đầy trời bỗng nhiên trong nháy mắt nhanh chóng ngưng tụ cùng
một chỗ, sau đó tất cả lực đánh lên nguyên khí hộ tráo kia!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Thủy Hỏa nguyên khí cực kỳ khủng bố, giao nhau càng bắn ra lực lượng càng
thêm khủng bố! Dùng một loại tốc độ cực nhanh, ước chừng chỉ hơn hai
trăm trọng Man Ngưu va chạm thì hộ tráo của Mộc Mộ đã bị đánh tan!
Va chạm kinh thiên, rốt cục triệt để bạo phát ra, chỉ riêng dư uy kình khí liền khiến đại địa bốn phía chia năm xẻ bảy, đá lớn và cây cối hết thảy hóa thành nát bấy, tung bay khắp nơi như bụi sương mù vậy!
Hơn
nữa lực ảnh hưởng càng lan tràn trong phạm vi trăm dặm, vị tríTần Phàm
và Mộc Mộ mảng lớn cây cối nhao nhao sụp đổ! Tiếng nổ mạnh kinh thiên
truyền khắp toàn bộ rừng cây, dưới đối bính kinh khủng như vậy tựa như
một Viễn Cổ cự nhân hoàn toàn lật tung một mảng đất lớn lên vậy!
Oanh!
Lại một tiếng vang thật lớn truyền đến, năm đấm Tần Phàm dồn mấy trăm hư
ảnh Man Ngưu còn lại cùng một chỗ, hóa thành một vòng hào quang vô cùng
sáng chói trên tay, sau đó nắm đấm liền biến thành thiết quyền phảng
phất chỉ Chiến Thần mới có thể có được, trong nháy mắt tiếp theo liền
trực tiếp oanh kích lên Đằng Giáp mặc thành sắc ngoài thân Mộc Mộ!
Răng rắc!
Cũng chỉ qua một lần hô hấp, bỗng nhiên ngay lúc đó, một thanh âm rất nhỏ
lặng yên vang lên, trong hoàn cảnh ầm ĩ nhưng vẫn bị thị lực phi phàm
của Tần Phàm bắt được.
Sau đó, từng đạo khe hở rậm rạp như lưới
nhện, bắt đầu dùng một loại tốc độ kinh người mắt thường có thể thấy
được xuất hiện trên Đằng Giáp của Mộc Mộ.
Bất quá trong vài cái
nháy mắt, Nguyên Mộc Chân Giáp khiến Mộc Mộ cực kỳ tự tin cũng đã bị khe hở rậm rạp chằng chịt che kín, giống như tấm gương trùng trùng điệp
điệp rớt xuống đất vậy!
Bành!
Ước chừng qua tiếp một giây, nắm đấm Tần Phàm bị hai loại lực lượng thủy hỏa bao vây lấy mang theo
Man Ngưu kình hỗn hợp còn hơn 100 trọng, rốt cục trực tiếp đánh thủng
Đằng Giáp ra một cái lổ lớn!
Lập tức không chút dừng lại, giống như lúc đánh chết Mộc Dương, nắm đấm trùng trùng điệp điệp đánh lên lồng ngực Mộc Mộ!
- Lực công kích làm sao có thể mạnh như vậy...
Lúc này cách nghĩ Mộc Mộ và Mộc Dương trước khi chết thập phần tương tự,
cũng đều không thể tin được trừng lớn hai mắt, mà đôi bàn tay hắn lại
bảo trì tư thế đẩy ra, tựa hồ như muốn đẩy Tần Phàm ra, nhưng động tác
này lại đọng lại!
Nháy mắt sau đó, từ trong thân thể Mộc Mộ đột
nhiên truyền ra từng tiếng trầm đục, tiếp theo thân thể bị đè ép xuống,
hắn phun một ngụm máu tươi lên không trung, lập tức thân thể chậm rãi
ngã về sau.
Võ Tôn thất cấp, cứ như vậy thân vẫn!
- Lực
lượng thủy hỏa giao nhau này quả nhiên lợi hại, ta hiện giờ đoán chừng
cho dù là Võ Tôn thất cấp cũng không phải đối thủ nữa!
Nhìn Mộc
Mộ chết đi, trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, vừa rồi tuy rằng hắn xuất
thủ trước, nhưng hai tầng phòng hộ của Mộc Mộ đều ngăn cản không nổi.
Hơn nữa cho dù chính diện chém giết, hắn cũng có phần thắng rất lớn, bất quá bởi vì Mộc Mộ miệng ra uy hiếp Nam Phong Tần gia cho nên hắn mới
lựa chọn cách làm an toàn hơn.
Dù sao đây là trong Càn Khôn Đái, chỉ biết xem kết quả.
- Hai cái trữ vật giới chỉ này không thể lãng phí.
Lập tức Tần Phàm vung tay lên, lấy giới chỉ trên tay Mộc Mộ và Mộc Dương
xuống, hai người này đều đến từ Chân Vũ thế gia nhất phẩm, tất nhiên sẽ
có chút thứ tốt.
Cầm giới chỉ nơi tay, hắn cũng không dám dừng
lại, lập tức liền thi triển thân pháp đuổi theo hướng Phương Tiểu Tinh
rời đi. Bởi vì lúc hắn so đấu với Mộc Mộ Mộc Dương đã kinh động đến một
ít người hoặc thế lực ở phụ cận.
Quả nhiên, ngay sau khi Tần Phàm rời đi một lát, một đạo thân ảnh đã đến chiến trường ban nãy.
- Mộc Mộ Mộc Dương
Đó là một gã lão giả mặc trường bào ngân sắc đầu đầy tóc bạc, quanh thân
hắn có khí tức chấn động cường đại, dĩ nhiên là một gã cường giả siêu
cấp Võ Tôn cửu cấp! Cách Võ Thánh cũng chỉ một bước ngắn!
- Là ai? Đến tột cùng là ai! Lại dám đụng đến người Mộc gia Thần Mộc thành chúng ta!
Lão giả tóc bạc kia đi đến mảnh rừng cây bừa bộn, sau đó liền nhìn thấy
huynh đệ Mộc Mộ Mộc Dương tử tướng thê thảm, trên mặt của hắn lập tức
xuất hiện thần sắc bi thống mà phẫn nộ. Cộng thêm tướng mạo lão giả tóc
bạc này ngày thường vố có chút hung ác nên càng thêm dữ tợn.
Lão
giả tóc bạc này đích thật là một gã trưởng lão cao cấp của Mộc gia Thần
Mộc thành, tên là Mộc Thiên Hùng, thực lực ở Võ Tôn cửu cấp, tính cách
dữ dằn, nhưng một thân võ học cơ hồ đăng phong tạo cực, lúc còn trẻ đã
để lại không ít uy danh trong Đại Kiền quốc.
Mà ở người này sau
khi trở thành cường giả Võ Tôn tính cách vẫn không sửa, nghe nói thường
thường còn xâm nhậm hỗn loạn chi địa, tru sát một ít hung đồ ác đồ thành danh đã lâu, ở trên phân nửa Võ Thiên đại lục cũng đều để lại rất nhiều chiến tích hung hãn.
Đặc biệt là ở Đông Châu Thần Mộc thành, Mộc Thiên Hùng càng là một nhân vật nổi tiếng, bởi vì hắn có bộ râu xám
trắng dài đến nửa thước, cho nên người xưng là Mộc Tu Công, rất nhiều
người tập võ thâm chí còn coi hắn như môn thần mà cúng bái.
- Mộc Mộ Mộc Dương! Lão phu thực xin lỗi các ngươi!
Nhưng chứng kiến Mộc Mộ và Mộc Dương tử tướng thê thảm, Mộc Thiên Hùng sau
một khắc liền bổ nhào tới hai cổ thi thể, vậy mà không khỏi nghẹn ngào
khóc rống lên.