Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1766: Chương 1766: Ta là Đan Vũ Thần. (2)




Trí nhớ ẩn núp trong đó mãnh liệt bành trướng, như là sóng gió mãnh liệt nhất, kinh đào vỗ bờ, kích thích tầng tầng trí nhớ.

- A…

Hắn bụm lấy đầu của mình, lộ ra thống khổ vô cùng.

- Tần Phàm.

Thấy vậêu Thần ở xa xa không khỏi là hơi kinh hãi, muốn đi qua đó xem tình huống của Tần Phàm, bất quá lão Yêu Thần Tần Hồng lại duỗi tay ra chặn hắn, chỉ là tỉnh táo nhìn xem một màn này phát sinh.

- Lão đảo chủ, Tần Phàm hắn...

Yêu Thần có chút khó hiểu.

- Hắn bây giờ là khôi phục trí nhớ, sẽ có chút thống khổ, nhưng đừng quấy rầy hắn. Chờ hắn khôi phục trí nhớ, chúng ta giải thích cũng dễ dàng nhiều hơn.

Tần Hồng nhàn nhạt nói.

Nghe vậêu Thần chỉ phải tiếp tục đứng tại nguyên chỗ, nhìn xem Tần Phàm trên mặt đất thống khổ đến cơ hồ muốn lăn qua lăn lại.

Đó cũng không phải lần thứ nhất Tần Phàm tiến hành trí nhớ khôi phục, hắn một mực cũng biết trong trí nhớ của mình còn ẩn núp lấy rất nhiều đồ vật.

Thời điểm hắn mười lăm tuổi đã xảy ra lần thứ nhất khôi phục trí nhớ, lần khôi phục trí nhớ kia thậm chí làm cho hắn trực tiếp hôn mê bất tỉnh, còn hoài nghi mình là đoạt xá trọng sinh. Thẳng đến thời điểm đột phá đến cảnh giới Võ Thánh, lần thứ hai khôi phục trí nhớ, hắn mới hiểu được hắn chỉ là xuyên việt tới, kỳ thật hắn vẫn là hắn, cũng khôi phục trí nhớ thời nối khố, thực tế là linh hồn của hắn từ địa cầu chuyển sinh đến Vũ Thiên đại lục, chỉ là ở lần thứ nhất trí nhớ khôi phục hắn đã mất đi trí nhớ nối khố, thẳng đến lúc đó mới đưa trí nhớ hai đời nối liền, xác nhận thân phận của mình.

Lần thứ ba trí nhớ khôi phục, là sau khi trông thấy Tần Li hóa bướm, hắn nhớ lại Tần Li là Kỷ Li kiếp trước, hai đời trí nhớ va chạm, làm cho hắn đã cơ hồ không tiếp thụ được.

Hôm nay hắn là lần thứ tư đại khôi phục trí nhớ, hắn cảm giác được so với mấy lần trước, đồ vật cấp độ càng sâu lần nữa bị đào móc đi ra, làm cho hắn lộ ra càng thêm thống khổ, nếu như không phải hiện tại thực lực của hắn đã đạt đến cấp bậc đảo chủ, chỉ sợ hắn sẽ trực tiếp bị trí nhớ này trùng kích đến hôn mê bất tỉnh rồi rồi, thậm chí trực tiếp chịu không được biến thành ngu ngốc cũng có khả năng.

- Trí nhớ kiếp trước của hắn quá mức khổng lồ, đối với hắn mà nói, trí nhớ khôi phục là cần một quá trình dài dòng buồn chán, nhất định phải tiến hành theo chất lượng, vốn mới hơn hai mươi năm là xa xa không đủ, nhưng hôm nay xem ra hắn khôi phục so với trong tưởng tượng của ta còn muốn tốt hơn rất nhiều.

Lúc này Tần Hồng nhìn Yêu Thần nói ra.

- Đây là vì nguyên nhân lão đảo chủ ngươi lựa chọn để cho hắn ở Vũ Thiên đại lục phát triển, ngươi từ nhỏ an bài, mới khiến cho hắn thuận lợi khôi phục trí nhớ như vậy, hơn nữa cũng không có đối với linh hồn hiện tại của hắn tạo thành kích thích rất lớn cùng tổn thương.

Yêu Thần thì là nói ra.

- Ân, mười lăm năm trước, ta cơ hồ cho là mình đã thất bại, may mắn, thời điểm hắn mười lăm tuổi, hắn đã thức tỉnh lần thứ nhất, sau đó biểu hiện ra ngoài thiên phú siêu tuyệt như vậy, ta liền biết hắn trở lại rồi...

Tần Hồng nhẹ gật đầu, trên mặt mang dáng tươi cười thoả mãn cùng thoáng hưng phấn.

Thời điểm Tần Phàm mười lăm tuổi mới tiến hành trí nhớ thức tỉnh lần thứ nhất, mười lăm năm trước thậm chí sinh hoạt gần như là đần độn đấy.

Tần Hồng còn nhớ rõ mình ở thời điểm Tần Phàm mười lăm tuổi lần thứ nhất khôi phục trí nhớ, kích động sau khi nghe được trong miệng người kia nói ra câu "Chỉ cần ta không ngừng vươn lên, ta chính là Thiên Hạ Vô Song", hắn là cưỡng chế lấy kích động trong lòng của mình, mới thật không dễ dàng tiến hành giai đoạn bồi dưỡng tiếp theo, mà Tần Phàm cũng không có để cho hắn thất vọng, thời gian dần qua biểu hiện ra tiềm lực cùng thành tựu viễn siêu bạn cùng lứa tuổi.

- Đúng vậy, hắn là Thiên Hạ Vô Song!

Hai mắt Tần Hồng yên lặng nhìn Tần Phàm ôm đầu thống khổ trước mắt, tinh quang bắn ra bốn phía.

Tầng tầng trí nhớ bị kích phát ra.

Lúc này Tần Phàm, cũng thời gian dần qua bắt đầu khôi phục một ít thanh tỉnh.

Viễn Cổ thời đại... Chư Thần đại chiến... A... Chuyển sinh địa cầu... Ở địa cầu lò đan hủy diệt... Tiến vào Vũ Thiên đại lục...

Thời điểm ở địa cầu hắn bắt đầu khôi phục thiên phú luyện đan, đáng tiếc bởi vì thân thể quá yếu, cũng không có thể đi vào thức tỉnh trí nhớ, chuyển sinh đến Vũ Thiên đại lục, mười lăm năm trước, hắn vẫn không có thức tỉnh, ngược lại bởi vì trí nhớ xung đột, cơ hồ biến thành phế nhân.

Mười lăm tuổi một hồi hôn mê đã cải biến hắn.

Từ nay về sau hắn thời gian dần qua tiến hành trí nhớ dung hợp, nhưng phía trước đều là dung hợp trí nhớ hai đời ở địa cầu cùng Vũ Thiên đại lục.

Hiện tại trong đầu của hắn xuất hiện ngoài trí nhớ hai đời kia... Càng có thêm trí nhớ Viễn Cổ!

Viễn Cổ thời đại, Chư Thần đại chiến!

Tràng cảnh bao la, hùng vĩ, thảm thiết không cách nào tưởng tượng, từng màn phù hiện ở trong đầu của hắn, để cho hắn cơ hồ muốn chịu không được, tất cả thần kinh căng thẳng, hắn chăm chú nắm nắm đấm, gắt gao cắn răng.

Rầm rầm rầm!

Trong trí nhớ lại một lần nữa đã xảy ra bạo tạc.

- Ta là Đan Vũ Thần?

Lúc này đây sau khi trí nhớ bạo tạc, Tần Phàm rốt cục chậm rãi mở mắt, toàn thân của hắn đã bị làm mồ hôi ướt đẫm, trí nhớ Viễn Cổ của hắn thì thời gian dần qua trở nên rõ ràng.

Trí nhớ dần dần rõ ràng, Tần Phàm cũng bị trí nhớ khổng lồ của mình làm rung động.

Cho tới nay, hắn đều cho rằng mình là từ địa cầu xuyên việt đến, vô luận đối với Vũ Thiên đại lục hay Tân Thế Giới mà nói đều thuộc về loại một vị khách từ bên ngoài đến, mà cho tới hôm nay, hắn mới biết được, hắn không chỉ là trải qua một lần xuyên việt cùng chuyển sinh!

Ở trong trí nhớ, hắn phát hiện mình còn là nhân vật của Huyền Hoàng Đại Thế Giới thời Viễn cổ, hơn nữa ở khi đó còn có được danh xưng Đan Vũ Thần!

Chính hắn cũng cảm giác được vô cùng chấn động, cùng khó có thể tin.

- Nguyên lai ta đã trải qua nhiều lần chuyển sinh như vậy rồi, trách không được ta khó khôi phục trí nhớ như vậy, cần tách ra mấy lần mới có thể khôi phục lại.

Lúc này Tần Phàm cũng dần dần hiểu rõ ra, hắn như thế nào sẽ không ngừng xuất hiện trí nhớ mới.

Hắn đã trải qua không chỉ một thế!

- Ngươi rốt cục nhớ ra rồi.

Lúc này lão Yêu Thần Tần Hồng lần nữa từ chỗ ngồi lên tiếng, mặt mang mỉm cười đứng lên, nhìn xem Tần Phàm nói ra:

- Đúng vậy, ngươi là Đan Vũ Thần, là Nhân Thần thứ chín của Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Lúc này Yêu Thần cũng là mặt mang vẻ sùng bái nhìn xem Tần Phàm.

Nhân Thần, lực lượng đứng đầu nhân loại, tồn tại tôn quý chí cao vô thượng.

- Nhân Thần thứ chín?

Lúc này Tần Phàm lộ ra càng thêm khiếp sợ, kỳ thật trí nhớ của hắn còn thiếu một chút nữa, không có hoàn toàn kết hợp lại, đối với một điểm này hắn còn không có hoàn toàn nhớ ra, sau đó có chút ngạc nhiên hỏi:

- Không phải nói trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới chỉ có bát đại Nhân Thần sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.