Nghe vậy, Tần Phàm rốt cục minh bạch đến tại sao mình lại đột nhiên bị hoài nghi thành Thiên Thần dư nghiệt rồi, nhưng hắn thật
sự là khó có thể tiếp nhận cái thuyết pháp này.
- Hư Thần, những chuyện này cũng chỉ có thể nói Tần Phàm hắn có hiềm
nghi mà thôi, vẫn không thể xác định hắn là Thiên Thần dư nghiệt, hơn
nữa vừa rồi ta cũng đã nói, thiên tài người không chỉ Tần Phàm, còn
ngươi nữa Hư Thần chi tử, dựa theo ngươi nói như vậy, con của ngươi tuổi còn nhỏ liền trở thành Thất Kiếp Bán Thần, cũng là thế gian ít có a?
Vậy hắn phải chăng cũng có hiềm nghi Thiên Thần dư nghiệt? Chúng ta
cũng muốn sưu lấy trí nhớ của hắn hay không?
Lúc này Yêu Thần vẫn mang theo một loại vui vẻ hào hoa phong nhã, không
giống như là yêu thú hung tàn chút nào, càng giống như là một học giả
đọc sách thánh hiền, giảng đạo lý, nói rõ lí lẽ, lời nói làm cho người
tin phục.
Dù là Tần Phàm, lúc này hảo cảm đối với Yêu Thần cũng không khỏi gia
tăng thật lớn. Một người như vậy, nếu không có bởi vì sự tình Tần Li,
thông qua quan hệ với Tiểu Chiến, tuyệt đối có thể trở thành một trưởng
bối hắn tôn kính nhất. Mà nếu như có khả năng, ngày sau có lẽ hắn cũng sẽ nếm thử dùng phương thức của hắn đi giải quyết vấn đề ở giữa bọn
hắn.
- Yêu Thần, xem ra ngươi là thành tâm cùng với Hư Thần ta đối nghịch rồi.
Nghe được Yêu Thần nhắc tới con của mình lần nữa, giận dỗi trên mặt Hư
Thần càng đậm, lãnh ý trong đôi mắt để cho người cảm giác được không rét mà run.
- Ta cũng là ăn ngay nói thật mà thôi, nếu như ngươi nguyện ý đối xử như nhau, đem trí nhớ của con ngươi cũng tìm tòi một lần, bản Yêu Thần liền không phản đối.
Yêu Thần nhàn nhạt nói.
- Ha ha, tốt! Yêu Thần, ta ôn tồn cùng ngươi nói chuyện, xem ra ngươi
thật đúng cho mình là một nhân vật rồi, nếu ta nhất định phải tìm tòi
trí nhớ của Tần Phàm, ngươi cho rằng ngươi thật sự chống đỡ được sao?
Lúc này Hư Thần cười lạnh một tiếng nói, mà khí thế trên người hắn thì
như là núi lửa sắp bộc phát, không ngừng dành dụm lấy, tùy thời sẽ cho
người đả kích hủy diệt.
- Vậy thì thử xem là tốt rồi.
Yêu Thần vẫn mang theo một tia vui vẻ có chút thần bí nói ra, đối mặt
khí thế như núi lửa kia, hắn lại cho người một loại cảm giác như mây
trôi nước chảy, hơn nữa như có như không chắn Tần Phàm ở sau lưng.
- Nếu như là lão Yêu Thần lúc này cùng ta nói chuyện, có lẽ ta thật sự
sẽ kiêng kị vài phần, nhưng chỉ là ngươi một tân Yêu Thần, muốn so sánh
với Hư Thần ta, ngươi còn xa xa không có tư cách, ta cho ngươi một cảnh
cáo cuối cùng, nếu như ngươi lại không biết điều, cái kia liền chuẩn bị
để cho lão Yêu Thần lần nữa an bài một tân Yêu Thần a.
Lúc này Lưu Ly kim quang trên người Hư Thần đã đại thịnh, tức sùi bọt mép.
Hư Thần hắn là thân phận gì, đó là tồn tại bài danh trước mấy vị trong
bảy mươi hai đảo chủ! Dù là so sánh với lão Yêu Thần, hắn cũng gần kề
chỉ là kiêng kị mà thôi, còn xa không tới tình trạng sợ hãi. Hiện tại
tân Yêu Thần, ở trong chúng đảo chủ căn bản còn không có uy tín, như vậy lần nữa chống đối hắn, tự nhiên lại để cho mặt mũi cùng uy nghiêm của
hắn bị hao tổn, hắn ở đâu còn nhịn được.
Mà Yêu Thần lại còn không chút sứt mẻ, hắn ngẩng đầu đứng đấy, khí thế
trên người tự nhiên phát ra, như là bàn thạch trên biển, đối mặt sóng
to gió lớn cũng sẽ không cải biến.
Toàn bộ trong cung điện kim quang, một loại hào khí giương cung bạt kiếm lan tràn lấy, tựa hồ một hồi đại chiến cấp bậc đảo chủ sắp sửa tiến
hành.
Nhưng mà, cũng ngay lúc này.
- Ta nguyện ý thẳng thắn.
Ở sau lưng Yêu Thần, thanh âm của Tần Phàm trong trẻo vang lên.
- Ta nguyện ý thẳng thắn.
Khi thanh âm của Tần Phàm truyền đến, hào khí toàn trường không khỏi ngưng tụ lại.
Vốn đã chuẩn bị khai triển, hai người Hư Thần cùng Yêu Thần lúc này cũng không khỏi dừng lại, thập phần ngoài ý muốn nhìn về phía Tần Phàm phát
ra âm thanh. Bất quá lúc này Tần Phàm, ở dưới bảy mươi hai đảo chủ nhìn
chăm chú, nhưng so với trước đây lộ ra càng thêm thong dong.
Sau đó hắn bình tĩnh đứng đấy, sau đó dĩ nhiên là ở dưới khí thế vô hình của bảy mươi hai vị đảo chủ, từng bước một, chậm rãi đi ra ba bước.
Cái này đủ để cho được không ít đảo chủ kinh ngạc, phải biết rằng, những đảo chủ bọn hắn đều có khí tràng rất mạnh, dù là Cự Đầu cường giả ở
trước mặt bọn họ cũng khó giữ vững bình tĩnh, chớ nói chi là di động
rồi.
Thực lực Tần Phàm gần kề chỉ là Lục kiếp Bán Thần lại làm được như vậy,
thậm chí khiến cho không ít đảo chủ trong nội tâm đều nhiều hơn một phần khen ngợi. Bọn hắn không thừa nhận cũng không được, có tâm trí cùng
nghị lực như vậy, hơn nữa thiên phú cùng kỳ ngộ, thành tích ở bên trên
võ đạo tuyệt sẽ không thấp.
- Chẳng lẽ hắn thật sự muốn thừa nhận mình là Thiên Thần dư nghiệt? Hắn nên biết hậu quả, sẽ không ngu như vậy a?
Có chút đảo chủ thì là trong nội tâm không khỏi nghi hoặc, nhiều hứng thú nhìn về phía Tần Phàm, cùng đợi hắn nói chuyện.
Tần Phàm đi ra ba bước, là đi tới bên cạnh Yêu Thần, hắn nhìn xem Yêu Thần, sau đó chân thành nói:
- Yêu Thần Đảo chủ, cám ơn ngài vì ta nói chuyện, bất quá nếu như là vì tại hạ, mà khiến cho ngài cùng Hư Thần Đảo chủ chiến đấu, cái kia
trong nội tâm của ta là vô luận như thế nào cũng sẽ băn khoăn.
Đúng vậy, hắn và Yêu Thần Đảo đảo chủ ngoại trừ một phần quan hệ với
Tiểu Chiến ra, thì không có giao tình gì, thậm chí hắn còn mang theo
địch ý đối với đối phương. Nếu hôm nay hắn thật là cần Yêu Thần che chở mới tránh được một kiếp này. Như vậy hắn sẽ thiếu nợ đối phương một ân
tình là thật lớn.
Đợi đến ngày sau, nếu như thật xác định sự tình Tần Li cùng Yêu Thần có
quan hệ, như vậy hắn sẽ không biết đi đối mặt như thế nào.
Cho nên, nhân tình này hắn không thể tiếp nhận!
- Tần Phàm, ngươi muốn nói cái gì? Có một số việc là không thể nói lung tung.
Mà chứng kiến Tần Phàm vậy mà sẽ ở thời điểm này đi tới nói chuyện, Yêu Thần không khỏi nhướng mày nói ra.
- Xem ra ngươi rốt cục ý định thừa nhận ngươi là Thiên Thần dư nghiệt rồi, như vậy cũng tốt, có thể ăn ít một chút đau khổ.
Hư Thần thì liếc nhìn phía trước, âm trầm nói.
- Hư Thần Đảo chủ đã hiểu lầm.
Mà Tần Phàm chỉ là cười nhạt một tiếng, tiếp tục nói:
- Tần Phàm cũng không phải Thiên Thần dư nghiệt. Tự nhiên không có khả năng sẽ thừa nhận sự tình giả dối hư ảo.
- Hừ, ngươi dám trêu chọc chúng ta?
Sắc mặt Hư Thần thoáng cái âm trầm xuống lần nữa, trong miệng lạnh giọng nói ra.
- Tần Phàm không dám.
Lúc này Tần Phàm cung kính khom người, ở cấp bậc lễ nghĩa hoàn toàn
không thể bắt bẻ, hắn vốn là liếc nhìn Hư Thần, sau đó lại xem hướng một đám đảo chủ, hít sâu một hơi, cố gắng để cho mình giữ vững bình tĩnh
nói ra:
- Sở dĩ Hư Thần Đảo chủ cùng chư vị đảo chủ hoài nghi tại hạ là Thiên
Thần dư nghiệt, kỳ thật chủ yếu đều là vì tại hạ tiến cảnh cùng thực lực tiến bộ quá nhanh mà thôi, ở chỗ này, tại hạ nguyện ý giải thích,
nguyện ý thẳng thắn.