Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1744: Chương 1744: Tái chiến Bạch Trường Thiên!




Lúc này trên mặt Tần Phàm mang một vòng vui vẻ nghiền ngẫm. Sáu cánh tay đồng thời ngưng tụ lực lượng, tụ hợp thành hình hoa sen, sau đó hung hăng đẩy về phía trước, Nguyên Giới chi lực cùng Ma chủng chi lực toàn thân cuồn cuộn phát ra, hướng về điểm buông lỏng trên đại trận mà hắn quan sát hồi lâu mới phát hiện công tới.

Trước đây hắn một mực không có ra tay, là vì biết rõ đại trận này rất tinh vi cùng cường đại, vì chính là chờ một cơ hội có lợi. Hiện tại tám Thiên Thần này cùng nhau thúc dục thi thể Đại Thiên Thần, để cho hắn bằng vào tri thức đối với trận pháp cũng không tính quá nhiều của mình, đã tìm được điểm buông lỏng của đại trận này.

Oanh!

Sáu cánh tay cùng nhau phát ra công kích cường đại, đã rơi vào phía trên điểm buông lỏng của đại trận kia, làm cho toàn bộ Phong Thần đại trận đều chấn động, thậm chí hư ảnh Đại Thiên Thần cự đại kia cũng nhận lấy ảnh hưởng. Công kích giảm chậm lại, chúng đảo chủ đã nhận được cơ hội thở dốc.

- Thật tốt quá, Tần Phàm hắn quả nhiên không phải Dư nghiệt Thiên Thần! Hơn nữa thực lực của hắn so với trong tưởng tượng của chúng ta còn cao hơn!

Cảm giác được Thiên Thần chân uy hạ thấp, không ít đảo chủ đều kinh hỉ.

- Bất quá cái công kích này vẫn là không đủ giúp bọn ta phá vỡ đại trận, những dư nghiệt này chuẩn bị đầy đủ, hoàn toàn chính xác là rất khó đối phó.

Cũng có đảo chủ lo lắng.

- Mọi người an tâm một chút chớ vội, nhất định phải tận lực kiên trì, nói không chừng Tần Phàm sẽ lần nữa cho chúng ta kinh hỉ.

Lúc này Yêu Thần nói ra.

- Không sai, hắn sáng tạo kỳ tích là không ít.

Nghe được Yêu Thần nói, lúc này chúng đảo chủ mới cảm giác trấn định một tí, tiếp tục cố gắng chống cự lại đại trận công kích.

- Lại đến!

Mà Tần Phàm chứng kiến đại trận này chấn động lên, biết rõ công kích của mình đã có hiệu quả, muốn lần nữa phát động công kích.

- Muốn chết!

Bất quá tám Dư nghiệt Thiên Thần kia tự nhiên sẽ không để cho hắn tiếp tục, Trường Thiên Thần Bạch Trường Thiên hừ lạnh một tiếng, phân ra một bàn tay, mang theo một cổ lực lượng hạo hạo đãng đãng hóa thành một cột sáng, trực tiếp hướng về Tần Phàm bạo trùng mà đi.

Công kích này nhìn như là tùy ý, nhưng Tần Phàm có thể nhìn ra được trong đó ẩn chứa uy lực so với lúc trước bọn hắn ở Thần Đảo Thiên Tài Chiến giao thủ không biết mạnh gấp bao nhiêu lần, tầng tầng không gian bị oanh phá, lập tức là hàng lâm tới trước mặt của hắn, làm cho hắn không thể không buông tha cho công kích đại trận.

Bồng!

Lúc này thực lực của Bạch Trường Thiên đã đạt đến Cửu Kiếp Bán Thần, công kích cả hai đụng nhau, Tần Phàm cảm giác được lực trùng kích cường đại đến từ đối phương, làm cho thân thể của hắn lui lại mấy bước.

- Hừ, ngươi còn tưởng rằng ta lúc đầu thật là bại trong tay ngươi sao? Ta chẳng qua là vì không cho những đảo chủ kia hoài nghi mới không có để cho thực lực của mình hoàn toàn thi triển ra mà thôi.

Thấy vậy, Bạch Trường Thiên lạnh lùng nhìn xem Tần Phàm, cười lạnh nói:

- Bất quá còn phải cảm tạ ngươi phối hợp ta diễn tuồng vui này, nếu không lúc này đây chúng ta tiến đến Chư Thần chiến trường sẽ không thuận lợi như vậy.

- Nguyên lai các ngươi có thể nhiều người như vậy tiến tới đây đều là nhờ ta, ta đây càng phải chịu một phần trách nhiệm này rồi.

Nghe vậy, Tần Phàm ổn định thân thể, liếm liếm bờ môi trở nên có chút khô ráo, trong miệng như có ý tứ hàm xúc đáp lại nói ra.

- Chỉ bằng ngươi? Tuy ta không biết hiện tại tại sao ngươi có được thực lực không tệ, nhưng nếu có cần, lúc ở Thần Đảo Thiên Tài Chiến ta tùy lúc có thể khôi phục thực lực đến Bát kiếp Bán Thần. Hôm nay thông qua Phong Thần đại trận này, thực lực của ta càng là ít nhất có thể so sánh với danh xưng đảo chủ, ngươi căn bản không thể nào là đối thủ của ta, tự tìm đường chết mà thôi.

Sắc mặt Bạch Trường Thiên trêu tức.

- Không thử làm sao biết?

Tần Phàm bình tĩnh nói ra.

- Ngươi đã thử một lần, muốn nữa sẽ dùng tánh mạng làm đại giá.

Bạch Trường Thiên tiếp tục cười lạnh.

- Trường Thiên Thần, không nên cùng hắn nhiều lời nữa, tiếp tục như vậy, Phong Thần đại trận của chúng ta sẽ tiêu hao rất lớn, phải nhanh giải quyết hắn.

Nữ Thiên Thần duy nhất Chu Nhược kia lạnh lùng nói ra, tuy là nữ tử, lại vô tình như băng.

- Đúng vậy a, Trường Thiên Thần, nếu không giao cho ta cũng được, trước đây ta làm bộ thua ở trên tay hắn, hiện tại cũng muốn lấy lại danh dự đây này.

Trình Khinh Vân đã từng thua ở trong tay Tần Phàm cũng cười nói, lúc này bởi vì Phong Thần đại trận, thực lực của hắn tự nhiên cũng là tăng nhiều, Trận Văn dữ tợn cười rộ lên càng lộ ra âm trầm khủng bố.

- Vẫn là để ta đến đi, tiểu tử này không có đơn giản như vậy, các ngươi hảo hảo duy trì trận pháp là được, chờ ta giải quyết tiểu tử này, sau đó lại thúc dục Thiên Thần chân uy thu thập những đảo chủ này.

Bạch Trường Thiên nhướng mày nói ra, sau đó hai mắt như kiếm lạnh lùng bắn về phía Tần Phàm:

- Ngươi đã tự tìm đường chết, vậy trước tiên giải quyết ngươi là tốt rồi.

Vù vù vù vù vù…

Lập tức vầng sáng trên người hắn vừa để xuống, cả người như là Chiến Thần hàng lâm, hào quang trùng thiên, lúc này tia sáng kia càng ngày càng chói mắt, để cho người không thể nhìn thẳng, ở trên không thậm chí ngay cả ánh mặt trời cũng hoàn toàn bị che dấu, hơn nữa thời gian dần qua đang ngưng kết lấy.

Bồng!

Cuối cùng cái kim quang này bốc lên đến giữa không trung, ngưng tụ thành một Liệt Dương vô cùng cự đại, kim quang bên trong Liệt Dương này còn mang theo một loại hào quang Thất Thải Lưu Ly thần bí cường đại, thần quang hiện ra, uy nghiêm thần thánh, như là Thiên Phạt.

- Một chiêu này tuy là cái gọi là thần kỹ của nhân loại các ngươi, bất quá để cho ta cải tạo một phen, uy lực coi như là không tệ.

Bạch Trường Thiên lạnh lùng nhìn xem Tần Phàm, trong miệng mang theo một tia trêu tức nói ra, theo ngón tay hắn như là Thẩm Phán hướng về dưới phát ra.

- Lưu Ly Liệt Dương!

Theo tay vung lên, thoải mái mà thi triển thần kỹ, lúc này đây Bạch Trường Thiên khống chế thần kỹ này so với lúc Thần Đảo Thiên Tài Chiến không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, ngón tay nhẹ nhàng hướng phía dưới chúi xuống, Liệt Dương kia hạo hạo đãng đãng từ trên trời giáng xuống, một mực hướng về Tần Phàm đánh xuống.

Thần quang hiện ra.

Lúc này đây thần quang kia là thần quang chân chính, Thất Thải sáng chói, trong mơ hồ còn có huyền âm mù mịt, mang theo thần lực của Thiên Thần cuồn cuộn, để cho phàm nhân khó có thể nhìn thẳng.

- Bạch Trường Thiên này vậy mà trở nên mạnh như vậy rồi.

Không ít đảo chủ đều kinh ngạc, trình độ uy lực của công kích này, thậm chí là đảo chủ tầm thường cũng cảm giác được mình khó có thể chịu đựng được.

- Đúng vậy a, hơn nữa đây chỉ là một chiêu tùy ý mà thôi, cũng đã siêu việt uy lực thần kỹ tầm thường, những Thiên Thần yêu nghiệt này quá kinh khủng.

Có đảo chủ thậm chí có chút ít kinh ngạc đến ngây người, thi triển thần kỹ cũng phải cần có thời gian dài, nhưng hôm nay Bạch Trường Thiên nhẹ nhõm liền thi triển đi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.