Nửa ngày sau, hai người một thú đã đi tới Chân Võ thánh điện.
Muốn đi vào Chân Võ thánh địa tìm Tử Hà trưởng lão nhất định phải đi qua
nơi này. Mà lần trước khi rời đi Kim Thượng trưởng lão từng nói qua
thánh tôn đã đoán trước hắn sẽ quay trở về. Hiện tại xem ra suy đoán
của thánh tôn thật đúng, thật sự hắn cần phải trở về Chân Võ thánh địa
thêm lần nữa.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Phàm cũng có chút âm trầm.
Lúc ấy khi hắn nghe được là lời dự đoán liền có cảm giác thật bất mãn vì
vận mệnh của mình giống như bị người an bài, hiện loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt. Trên thực tế cho tới tận bây giờ hắn cũng không có bao nhiêu hảo cảm đối với Chân Võ thánh điện thậm chí là Chân Võ Thần thần bí kia.
Hiện tại hắn cảm giác hết thảy những chuyện mình làm
đều không phải tự nguyện, mà là Chân Võ thánh điện thậm chí là Chân Võ
Thần đứng sau màn dùng đủ loại thủ đoạn cưỡng bức hắn đi lên con đường
này. Tần Phàm thậm chí có chút ác ý suy đoán, lúc trước mình phải độc
chiến cửu cấp yêu thú sau đó để Tần Li phải hóa bướm rồi bị bắt đi,
chưa chắc không phải là do Chân Võ thánh điện cố ý làm như thế.
Mục đích dĩ nhiên là vì muốn lợi dụng hắn làm công cụ đối phó địch nhân của bọn họ.
- Hừ, các ngươi tự cho là hết thảy nằm trong lòng bàn tay của các ngươi, dùng kỹ xảo như vậy hiển lộ cái mà các ngươi gọi là năng lực biết
trước?
Tần Phàm cảm thấy thập phần phản cảm.
Chương 1238: Tân đại thần tôn. (2)
Nếu như thay đổi là người bản địa Vũ Thiên đại lục khác, có thể đối với
thần điện cùng năng lực của Chân Võ Thần thêm kính sợ cùng thêm thành
kính, nhưng đối với người một lòng muốn nắm lấy vận mệnh của mình trong tay như hắn mà nói, đây là điều phạm vào tối kỵ của hắn.
- Làm sao vậy?
Chứng kiến sắc mặt Tần Phàm thật khó coi, Kỷ Huyên Nhi nhíu mày nhẹ giọng
hỏi. Có thể do đại thù đã được báo, hết thảy đều bỏ quên, nàng có vẻ ôn hòa hơn ngày trước một ít, nếu như ở ngày trước, lời nói quan tâm như
vậy không thể nào từ trong miệng của nàng nói ra.
- Không có việc gì, chúng ta chờ xem, sẽ có người tới đón chúng ta.
Tần Phàm chỉ lắc đầu nói, đem nỗi lòng khó chịu tạm thời đè ép đi xuống,
những tâm tư này của hắn không thể nào để cho người khác biết đến.
Hiện tại hai người đã đi vào phạm vi của Chân Võ thánh điện, rõ ràng nhận
ra được một cỗ lực lượng ngăn cản. Có thể có quan hệ tới chuyện xảy ra
vài ngày trước tại Đại Kiền quốc, vì phòng ngừa có người xâm nhập, nên
Chân Võ thánh điện đã mở ra đại trận phòng ngự.
Hiện tại Tần Phàm cũng không có ý định trở mặt với Chân Võ thánh điện, tự nhiên không mạnh mẽ xông vào.
Một lát sau quả nhiên liền nhìn thấy có người hướng bên này đi ra. Lấy địa vị hiện tại của Tần Phàm ở Đại Kiền quốc cùng Vũ Thiên đại lục, cho dù bọn họ không nói rõ ý đồ đến, nhưng bên Chân Võ thánh điện cũng sẽ
phái người ra gặp mặt.
Có ba người đi tới, bên trong có một người mặc thần bào mạ vàng, chính là đại thần tôn của Chân Võ thánh điện.
Vài ngày trước đại thần tôn Tiêu Tĩnh đi tới Nam Phong Tần gia thay mặt
Đại Kiền thánh chủ tặng quà, Tần Phàm phát hiện hắn đã đạt tới cảnh
giới võ thánh, dựa theo truyền thống của thánh điện, sẽ có người khác
tiếp nhận chức vụ đại thần tôn.
Nhưng làm Tần Phàm ngoài ý muốn chính là đại thần tôn không ngờ lại là Thái gia Thái Tư trưởng lão.
- Tần Phàm, không biết lần này ngươi đến Chân Võ thánh điện có chuyện gì?
Thái Tư nhìn thấy Tần Phàm đã đến, mỉm cười hỏi.
- Ta muốn vào Chân Võ thánh địa.
Tần Phàm trực tiếp biểu lộ ý đồ đến. Mặc dù là người quen, nhưng hiện tại hắn cũng không có ý tứ cùng Thái Tư lôi kéo quan hệ, thậm chí cũng
không rảnh rỗi hàn huyên.
- Việc này…hiện tại cũng không phải thời gian Chân Võ thánh địa mở ra, hơn nữa ngươi đã từng vào một lần.
Trên mặt Thái Tư lộ vẻ làm khó, tuy rằng quan hệ giữa hắn cùng Tần Phàm
không tệ, hơn nữa hiện tại hắn đã trở thành đại thần tôn, nhưng cũng
không thể tùy tiện có được quyền lợi cho người đi vào Chân Võ thánh địa.
- Đây là lệnh bài thánh địa.
Tần Phàm cũng không nhiều lời, cầm ra kim sắc lệnh bài mà khi trước Kim
Thượng đưa cho hắn, Kim Thượng đã nói có lệnh bài này là có thể giúp hắn tự do ra vào Chân Võ thánh địa.
- Được rồi, đã có lệnh bài đương nhiên là được.
Nhìn thấy kim sắc lệnh bài, thần sắc Thái Tư thay đổi, chỉ phải gật đầu
nói, nhưng ánh mắt của hắn nhìn qua Kỷ Huyên Nhi lại nói:
- Nhưng những người khác không thể tùy tiện cùng đi vào.
- Không thể châm chước một chút sao?
Tần Phàm nhướng mày, không thể không mở miệng hỏi. Hắn đã đáp ứng mang
theo Kỷ Huyên Nhi cùng nhau đi vào, hơn nữa lần này nếu hắn muốn tìm
được Tần Li, Kỷ Huyên Nhi cũng là mấu chốt, cho nên hắn không thể lưu
lại Kỷ Huyên Nhi.
- Việc này…
Trên mặt Thái Tư lộ vẻ làm
khó, nếu như hắn tùy tiện cho người đi vào, đến lúc đó bên trên trách
cứ xuống vị trí đại thần tôn mà hắn vừa ngồi không lâu nói không chừng
tùy thời sẽ mất. Nhưng do dự thật lâu sau, hắn vẫn gật đầu:
- Vậy hai người đi theo ta.
Nghĩ tới một vài sự tình, hắn vẫn quyết định giúp Tần Phàm một lần.
Sau đó cảm giác cỗ lực lượng ngăn cản kia biến mất, Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi theo chân Thái Tư đi vào. Một lần nữa quay lại Chân Võ thánh điện, Tần Phàm rõ ràng cảm thấy khí tức tựa hồ có vẻ khẩn trương hơn một ít, thậm chí trong không khí đều tràn ngập một cỗ khí tức xơ xác tiêu
điều.
Xem ra khi trước Tử Hà trưởng lão đã nói bên Chân Võ thánh điện đều gặp phải phiền toái cũng không phải lời nói dối, chỉ là không bọn họ gặp được loại phiền phức gì mà thôi.
Tần Phàm cùng Kỷ
Huyên Nhi đi theo sau Thái Tư, xuyên qua Chân Võ đại điện quen thuộc,
đi tới trong thiên điện truyền tống tới Chân Võ thánh địa mà trước kia
Tần Phàm đi qua. Trên đường đi, Tần Phàm có thể cảm giác được hồng mục
chiến trư trên vài có vẻ sợ hãi, cũng bởi vậy tiểu gia hỏa liền từ vai
của Kỷ Huyên Nhi quay về vai hắn tìm kiếm cảm giác an toàn.
Mà Kỷ Huyên Nhi dọc theo đường đi không nói lời nào, chỉ yên lặng theo sát sau lưng Tần Phàm, biểu hiện thập phần bình tĩnh.
Thiên điện thoạt nhìn có vẻ thập phần cổ xưa, cùng kim bích huy hoàng nơi
chính điện khác nhau rất lớn. Mà Tần Phàm lúc này cũng cảm giác được gần bên có vài cỗ khí tức không kém, trước kia khi hắn tới đây từng phát
hiện qua, nhưng hiện tại hắn đã có thể rõ ràng cảm giác được đó là khí
tức võ thánh cường giả, thậm chí có thể biết rõ được vị trí của bọn họ.
Điều này ý nghĩa thực lực của hắn đã vượt xa ngày trước thật nhiều.
- Tốt lắm, Tần Phàm ngươi đã tới qua, vậy tự mình vào đi thôi.
Đi tới thiên điện, Thái Tư lại nói.
Hắn vừa dứt lời, nhất thời quang mang chiếu sáng, thậm chí làm người khó
thể mở mắt. Ước chừng qua ba mươi giây thời gian, một cửa thông đạo ngăm đen xuất hiện trên một mặt tường trong phòng, có thể mơ hồ chứng kiến bên kia thông đạo đang tản ra bạch sắc quang mang mỏng manh mà thần bí.
Tần Phàm gật gật đầu, cùng Kỷ Huyên Nhi bước vào trong thông đạo. Tiếp
theo sau chợt nghe tiếng thở dài thật khẽ của Thái Tư, làm tim của hắn
không khỏi thoáng động.
- Tần Phàm, lần này ngươi đi không chỉ là Chân Võ thánh địa, tóm lại chính ngươi bảo trọng đi…
Cáo biệt Thái Tư, Tần Phàm mang theo Kỷ Huyên Nhi cùng hồng mục chiến trư đi vào bên trong thông đạo chậm rãi đi tới chỗ ánh sáng đầu bên kia.
Về phần câu nói sau cùng của Thái Tư, Tần Phàm có thể mơ hồ nghe được,
điều này làm trong lòng hắn chợt động, thoáng nhăn mày. Nghe ra được
trong lời nói của Thái Tư có vấn đề, hắn biết lần này có lẽ mình sẽ gặp phải nguy hiểm thật lớn.
Lại nhìn thoáng qua Kỷ Huyên Nhi đi bên cạnh, trong lòng của hắn mơ hồ có chút hối hận. Nếu lần này bởi vậy
khiến cho nàng gặp phải bất trắc, ngày sau hắn thật sự sẽ vô cùng áy
náy.
- Tất cả chuyện này đều do ta tự nguyện, không quan hệ gì tới ngươi.
Kỷ Huyên Nhi cũng nghe ra được lời nói của Thái Tư, nhìn thấy Tần Phàm
nhìn mình, nàng tựa hồ hiểu được suy nghĩ của đối phương, trong miệng
thản nhiên nói.
Nghe vậy trong lòng Tần Phàm đau xót, Kỷ Huyên
Nhi càng nói như vậy hắn càng cảm thấy thật tự trách. Nhưng việc đã tới nước này, hắn cũng biết không thể để cho nàng quay trở về, chỉ đành âm thầm tự nhủ bất kể như thế nào nhất định phải bảo hộ nàng thật tốt,
không để cho nàng bị thương tổn.
Tần Phàm lại đi tới trong gian phòng có bức tranh thần bí kia.