Đan Vũ Càn Khôn

Chương 311: Chương 311: Tân năng lực. (1)




Ads Một Linh Vũ sư công kích toàn lực, vậy mà không có cách nào tạo thành một tia tổn thương cho thiếu niên trước mắt!

Một Linh Vũ sư dĩ nhiên bị một thiếu niên mười mấy tuổi dễ dàng miểu sát!

Trong khoảng thời gian ngắn, bọn hắn đều cảm thấy không cách nào tiếp nhận.

- Trước khi tiểu tử này bị nhốt vào Tạo Hóa Kim Liên, không phải chỉ có cảnh giới Tiên Thiên sao? Hơn nữa chỉ là Tiên Thiên trung kỳ, lúc này mới hơn hai tháng, làm sao hắn có thể nhanh như vậy đã đột phá đến Linh Vũ sư! Còn lợi hại đến trình độ này!

Lâm Hồng nhìn lão đối đầu của mình bị miểu sát trong nháy mắt, ngơ ngác nhìn thi thể của hắn từ không trung rơi vào trong hồ, trong nội tâm vô cùng rung động.

- Chẳng lẽ là bởi vì công hiệu của hạt sen? Vô luận như thế nào, cũng phải lấy được hạt sen!

Lúc này trung niên nhân họ Dư kia cũng không khỏi hai mắt sáng ngời, trong lòng lập tức trở nên lửa nóng, sau đó hắn không khỏi nhìn mấy người còn lại, trong nội tâm bỏ thêm một câu:

- Toàn bộ.

- Tất cả mọi người cẩn thận một ít, tiểu tử này không đơn giản, chúng ta cùng tiến lên, nhất định không lưu cho hắn bất cứ cơ hội nào!

Sau đó hắn nhìn xem Tần Phàm, trầm giọng nói với mọi người.

Kỳ thật Tần Phàm đối với uy lực một đao kia của mình cũng không có cảm thấy quá ngoài ý muốn, hôm nay thực lực của hắn đã mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Hắn đã luyện hóa được viên Ma chủng thứ ba, khí lực cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa lực lượng nhục thân cũng tăng mạnh, hắn âm thầm đoán chừng, hắn chỉ bằng lực lượng nhục thân, đã tương đương với một kích toàn lực của Linh Vũ sư sơ kỳ rồi!

Tăng thêm hắn đột phá đến Linh Vũ sư, võ khí trong cơ thể đã hóa thành nguyên võ chi khí, có thể khí kình hóa thực, huyễn hóa ra chân hỏa, công kích mạnh mẽ như vậy lại được Hỏa Vân đao tăng phúc, có thể không kinh nhân mới là lạ!

Khi đó Hàn Đương lại ngạc nhiên trong nháy mắt, phòng bị vốn lơ lỏng, cho nên có thể trực tiếp chém ngang lưng đối phương cũng là bình thường.

- Tiểu tử, sau khi đột phá đến Linh Vũ sư, xem ra đã hoàn toàn có thể đủ một mình đảm đương một phía rồi! Thực lực của ngươi bây giờ, ở vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn, bản Võ Thánh xem ra cũng có thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều rồi. Trận chiến đấu này, ngươi tự mình giải quyết đi, bản Võ Thánh không nhúng tay.

Lúc này Cổ Mặc lười biếng nói, hắn nhìn lướt qua mấy người còn lại, biết rõ dùng thực lực của Tần Phàm bây giờ, ngoại trừ trung niên nhân họ Dư kia có lẽ còn có chút khó giải quyết, mấy cái khác hoàn toàn không phải là đối thủ.

- Ân.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, vừa mới lên liền miểu sát Hàn Đương, hôm nay hắn đối với thực lực của mình cũng đã rất có tự tin rồi.

Nhìn xem mọi người phía dưới càng ngày càng tới gần, khóe miệng Tần Phàm giương lên, sau đó dưới chân nhẹ điểm, trực tiếp lao về mặt hồ, trên thực tế, hôm nay ở phía trên nguồn nước, lực chiến đấu của hắn y nguyên sẽ cao hơn bình thường.

Tần Phàm vừa đến mặt nước còn chưa đứng vững, lập tức liền có một người công kích tới, hắn giương mắt xem xét, người này là Hoàng Phong mặt mũi tràn đầy sẹo kia, hắn sử dụng là một thanh liên hoàn đại đao màu vàng, uy vũ sinh phong.

- Thối tiểu tử, đi chết đi!

Hoàng Phong kia nhìn xem thân ảnh Tần Phàm rơi xuống, đã đoạt bước lên đến, hồ nước quay cuồng ở dưới đao kình của hắn cao cao xoáy lên, nước tạo thành hình dạng vòi rồng, nhanh phóng về phía Tần Phàm.

Lúc này mấy người khác cũng rất nhanh bức gần, nhưng trung niên nhân họ Dư lại không có dẫn đầu tiến công, chỉ là đứng ở một bên tỉnh táo quan sát Tần Phàm, tựa hồ là đang chuẩn bị một kích trí mạng.

- Cũng tốt, chờ ta giải quyết toàn bộ những người này, sẽ cùng ngươi chậm rãi đấu một phen.

Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, hắn biết rõ trung niên nhân họ Dư chính là cường đại nhất trong những người này, thực lực thất cấp Linh Vũ sư, hắn muốn thắng chỉ sợ còn phải phí một phen công phu.

Mà đối mặt với đao kình tịch cuốn tới kia của Hoàng Phong, Tần Phàm có thể cảm thấy thượng diện ẩn ẩn lấy lực lượng không thấp, nhưng trên mặt của hắn lại không có lộ ra nửa điểm bối rối, nhanh chóng đứng ổn trên mặt hồ, sau đó Hỏa Vân đao trong tay vung lên, nhanh chóng chém về phía trước.

Hô!

Nguyên võ chi khí ở trong Hỏa Vân đao tuôn ra, lập tức liền huyễn hóa ra một đạo đao khí bí mật mang theo Liệt Hỏa hừng hực, trực tiếp chém tới ngang lưng gió lốc kia.

Oanh!

Hai cổ kình khí ở trên mặt hồ trực tiếp đối bính, khí kình cường đại bạo tạc, nước bị tạc lên, đao khí hỏa diễm của Tần Phàm trực tiếp đánh tan đao kình gió lốc kia.

- Ngươi quá yếu.

Khóe miệng Tần Phàm cố ý hiện lên một tia vui vẻ khinh thường, sau đó dưới chân đạp mạnh mặt nước, thân hình cực kỳ nhanh phóng tới Hoàng Phong.

- Khẩu xuất cuồng ngôn!

Hoàng Phong kia cũng không yếu thế tiến ra đón, hai người định khoảng cách gần cứng đối cứng đánh nhau.

Cái này tự nhiên rất hợp tâm ý của Tần Phàm, dùng cường độ khí lực của Tần Phàm hôm nay, không có thực lực Linh Vũ sư cấp năm trở lên, thì mơ tưởng có thể gây tổn thương đến hắn! Công kích cường hoành, khí lực cường đại, đúng là thích hợp cận thân bác đấu!

Mà thực lực Hoàng Phong này chỉ là tứ cấp Linh Vũ sư, so với Hàn Đương kia mạnh hơn một tí, bất quá Tần Phàm còn không có đặt ở trong mắt, người này đã kêu gào nhất, như vậy trước cầm hắn khai đao a!

Thân hình Tần Phàm nhanh chóng né qua công kích của mấy người khác, trường đao trong tay nổi lên Liệt Hỏa hồng hồng, bí mật mang theo khí kình nóng rực, trực tiếp bổ tới đầu Hoàng Phong!

- Hừ!

Hoàng Phong kia thầm hừ một tiếng, liên hoàn đại đao trong tay vội vàng cao cao giơ lên, đón nhận một đao kia của Tần Phàm.

Phanh!

Hai đao trực tiếp đụng nhau ở trên không trung.

Hoàng Phong này cùng trung niên nhân họ Dư kia tu luyện đều là khí kình Thổ hệ, cho nên thời điểm hoành đao phòng ngự, có vài tia khí kình màu vàng đất hiện lên, một đao kia của Tần Phàm như là chém tới bùn đất!

Giống như hắn vốn là muốn chém vào tảng đá trong đất bùn, nhưng mà bị bùn đất này cản trở đại bộ phận khí lực, tự nhiên đối với tảng đá kia tạo thành tổn thương không lớn rồi.

Một đao kia bị Hoàng Phong chặn.

- Đằng sau.

Lúc này Cổ Mặc nhàn nhạt nhắc nhở.

Kỳ thật Tần Phàm cũng đã cảm ứng được đằng sau có ba cổ kình khí đánh tới, thấy một kích không thể tạo thành tổn thương đối với Hoàng Phong, hắn vội vàng thu đao nhảy lui, sau đó quyết đoán buông tha cho Hoàng Phong, Hỏa Vân đao hoành ngang, không chút nào đình trệ chém tới một gã Linh Vũ sư khác.

- Ah…

Người nọ trông thấy Tần Phàm vốn công kích tới Hoàng Phong, ở đâu nghĩ đến hắn lại nhanh như vậy liền lao tới mình, hơn nữa góc độ này thập phần xảo trá, ở trên mặt nước y nguyên có thể linh hoạt vô cùng, trên mặt lập tức lộ ra một tia ngoài ý muốn.

Hô…

Người nọ càng không có nghĩ tới chính là, Tần Phàm quay trở lại nhanh như vậy, hắn căn bản còn không kịp né tránh, lồng ngực trực tiếp bị Hỏa Vân đao trảm lên


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.