Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1313: Chương 1313: Thần kim




- Gia hỏa chế tạo trận pháp này thật sự là ác độc, thiếu chút nữa hại chết Tiểu Chiến đại gia ta rồi...

Lúc này Tiểu Chiến càng là lòng còn sợ hãi, may mắn vừa rồi hắn nghe được Tần Phàm cảnh cáo nên co lại kịp thời, nếu không hiện tại chỉ sợ đã là đầu thân khác biệt rồi.

- Lão đại, ta nói nhân loại các ngươi làm sao lại có nhiều mưu kế ác độc thế kia, yêu thú chúng ta là không đùa nghịch nhiều thủ đoạn như vậy. Bây giờ chúng ta phải làm sao mới có thể mở cái cửa này ra?

Sau đó nó lại bất mãn lầu bầu nói ra.

- Đây chính là nguyên nhân vì cái gì yêu thú các ngươi cuối cùng vẫn là muốn hóa thân thành người, về sau còn có rất nhiều thứ ngươi phải hảo hảo học tập, nếu không sẽ không cách nào sống ở thế giới này được.

Tần Phàm bất đắc dĩ cười khổ nói.

Hắn ở kiếp trước đã biết rõ một trong những bất đồng lớn nhất của người và động vật là nhân loại có thể sử dụng công cụ, trận pháp này coi như là công cụ. Coi như là ở thế giới này, nhân loại cùng yêu thú đều đồng dạng thực lực cường đại, nhưng nói cho cùng, trí tuệ mới là nguyên nhân chủ yếu để nhân loại xưng bá.

Lúc Tần Phàm ở Vũ Thiên đại lục đối với trận pháp cũng có được hiểu rõ nhất định, sau khi lần nữa cảm ứng cửa đá kia thoáng một phát, phát hiện trận pháp này lộ ra có chút phức tạp, bất quá may mắn trải qua tuế nguyệt ăn mòn. Gần kề chỉ có thể phát động mấy lần mà thôi.

- Tốt rồi, có thể tiến vào.

Lãng phí mấy món vũ khí, rốt cục cũng triệt để giải quyết trận pháp này, lại cẩn thận cảm ứng một phen, Tần Phàm mới mỉm cười nói.

Nghe vậy, Tiểu Chiến liền lập tức nhảy lên mà vào.

Mà lúc Tần Phàm sắp tiến vào, ở trong đôi mắt bỗng nhiên hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, sau đó sắc mặt mới không biến đi vào theo.

- Lão đại, mau tới, nơi này có rất nhiều Thần Tinh! Chúng ta muốn phát đạt! Ta muốn ăn rất nhiều đồ vật ăn ngon. Lần trước ở Hoàng Hôn Thành vốn có rất nhiều thứ ta muốn ăn, nhưng trông thấy lão đại ngươi nghèo như vậy, ta mới không có ý tứ nói. Đã có tiền, ta phải đi về ăn nhiều một bữa!

Tiếp theo trong nháy mắt, bên trong truyền đến tiếng kêu thập phần hưng phấn của Tiểu Chiến.

Tần Phàm một mắt nhìn đi, hắn có thể chứng kiến trong phòng có ba cái rương lớn, mà Tiểu Chiến mở ra một cái rương, vậy mà tất cả đều là tiền lưu thông trong Tân Thế Giới… Thần Tinh, hơn nữa còn là Hồng Thần Tinh!

- Khá lắm, lúc này đây đáng giá.

Trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi có chút nóng rực.

Phải biết rằng trong khoảng thời gian này bọn hắn là ăn đã đủ khổ khi không có tiền rồi. Đặc biệt là thời điểm ở Hoàng Hôn Thành, còn kém chút nữa bởi vì không có Thần Tinh mà ngủ ngoài trời. Cuối cùng cơ hồ là dốc hết đan dược trên người mới thật không dễ dàng đổi được hơn một ngàn Thần Tinh, rất nhiều thứ bọn hắn căn bản là mua không nổi, thậm chí là ăn không nổi. Phải biết rằng ở Tân Thế Giới này có không ít mỹ thực, nhưng đều là giá cả vô cùng đắt đỏ.

Cái rương này rất lớn, nhìn ra số lượng Hồng Thần Tinh chứa ở trong này ít nhất cũng phải đạt tới hơn một ngàn khối, một khối Hồng Thần Tinh giá trị 100 Thần Tinh phổ thông, nói cách khác ở đây trọn vẹn giá trị hơn mười vạn Thần Tinh, có thể nói là cự phú!

- Ai nha, chuyện gì xảy ra?

Bất quá cũng vào lúc này, Tiểu Chiến cầm lấy một viên Hồng Thần Tinh muốn nhìn một chút, nhưng đột nhiên như là bị nắm cổ, thanh âm hưng phấn im bặt mà dừng.

- Làm sao vậy?

Chứng kiến thần sắc của Tiểu Chiến có biến, Tần Phàm không khỏi hỏi.

- Lão đại, ngươi nhìn xem, những Thần Tinh này hình như là nát bấy rồi...

Trên mặt Tiểu Chiến vô cùng đau lòng nói.

- Nát?

Tần Phàm nao nao, vội vàng đi tới lấy lên một viên Thần Tinh nhìn xem, quả nhiên vừa mới đụng phải những Thần Tinh này liền phát hiện chúng toàn bộ hóa thành nát bấy, trên tay hắn còn dính bột phấn sáng lóng lánh.

- Thật sự nát.

Tần Phàm nhướng mày, sau đó hắn lại đi đến trước cái rương lớn thứ hai, một chưởng mở cái nắp rương hòm này ra.

Lúc này đây, bên trong lộ ra một cái rương Thần Tinh màu tím, những Tử Thần Tinh này một khối giá trị 100 Hồng Thần Tinh, cũng chính là tương đương một vạn Thần tinh phổ thông, cái rương này tuy so với cái thứ nhất ít đi một chút, nhưng nhìn ra Thần Tinh bên trong cũng có trên trăm khối, giá trị cũng phải trăm vạn Thần tinh phổ thông!

Bất quá rất đáng tiếc, Tần Phàm thò tay chụp tới, những Thần Tinh này cũng toàn bộ nát bấy rồi.

- Hẳn là thời gian trôi qua quá lâu, cho nên những Thần Tinh này đều bị tuế nguyệt ăn mòn rồi.

Tần Phàm cũng có chút ít thất vọng nói.

- Thật là xui xẻo, cao hứng hụt một hồi rồi.

Sắc mặt của Tiểu Chiến càng là lập tức trở nên như tro tàn, phảng phất như cảm giác được mỹ thực bên miệng không cánh mà bay.

- Đừng nản chí, không phải còn có một rương hòm sao?

Tần Phàm an ủi nó nói ra.

Bất quá kỳ thật trong lòng của hắn cũng đã không có ngọn nguồn, xem ra gian phòng này là mật thất gửi Thần Tinh, bởi vì hai cái rương Hồng Thần Tinh cùng Tử Thần Tinh trước đều nát, đồng dạng trải qua tuế nguyệt lâu dài như vậy, hẳn là không có Thần Tinh khác có thể còn nguyên ven rồi.

Mang theo chút chờ mong cuối cùng, hắn đi ra phía trước, đem cái rương hòm cuối cùng nhỏ nhất kia mở ra.

Ông…

Thời điểm mở ra cái rương này, tựa hồ có thể cảm giác được không gian có một loại chấn động đặc thù phát ra, sau đó phát hiện trong cái rương này còn có hào quang tương đối chói mắt ở trong đó phát ra, ánh sáng mãnh liệt để cho người thậm chí không thể nhìn thẳng.

- Ồ? Đây là cái gì?

Mở rương hòm ra, Tần Phàm nhìn chăm chú vào trong đó, liền trông thấy bên trong cái rương này chỉ có mười khỏa Kim Sắc hình tròn lớn cỡ nắm tay, có chút giống Hoàng Kim, nhưng rõ ràng cho thấy các phương diện tỉ lệ, cảm giác so với Hoàng Kim thì cao cấp hơn rất nhiều.

Thò tay cầm lấy một khỏa, trong nội tâm của hắn lập tức cả kinh, thiếu chút nữa là rời tay, một khỏa Thạch Đầu cũng chỉ có lớn nhỏ cỡ nắm tay này, vậy mà sức nặng khoảng chừng ngàn cân trở lên, lộ ra vô cùng kinh người, nếu như không phải hắn có thần lực ủng hộ, thì căn bản là cầm không nổi.

Tinh tế cầm cái Thạch Đầu biểu hiện ra như Hoàng Kim này quan sát một chút, có thể trông thấy thượng diện có đường vân điêu khắc huyền bí, lại cảm ứng một chút, bên trong những Thạch Đầu này còn có năng lượng bành trướng bắt đầu khởi động.

- Lão đại, cuối cùng là vật gì? Dĩ nhiên là không có nát bấy, bất quá thật đúng là nặng ah!

Tiểu Chiến ghé vào bên trên rương hòm kia, muốn dùng hai cái móng vuốt cầm lấy một khỏa Hoàng Kim Thạch Đầu xem xét, nhưng cũng không có thành công.

Tần Phàm tự nhiên cũng không nhận biết thứ này.

- Thần kim! Dĩ nhiên là Thần kim! Ta dĩ nhiên là tìm được Thần kim rồi!

Mà cũng vào lúc này, ở bên ngoài mật thất, bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu hưng phấn đè nén.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.