Vào lúc đó, Tần Phàm cảm giác mình bị vây trong vòng hỏa
hệ năng lượng nhưng giống như cá ở trong nước, không hề có một tia bài
xích, hỏa nguyên tố khắp bốn phía thật giống như biến thành một bộ phận
của thân thể hắn, thậm chí có thể tùy ý theo sự điều khiển của hắn.
- Nhưng vì sao vẫn còn cảm giác thiếu chút gì đó?
Tần Phàm hưng phấn thử đem hỏa hệ năng lượng khắp bốn phía ngưng tụ lại, nhưng rất nhanh hắn lại cảm giác Chu Tước hư ảnh trong người còn chưa
đạt tới loại trạng thái cực mạnh.
Điều này làm cho hắn tuy có thể khống chế hỏa hệ năng lượng khắp bốn
phía, nhưng không cách nào khiến cho hắn cảm giác được sức bật cường đại như lúc hoạt hóa thần thông Kỳ Lân.
- Chẳng lẽ bởi vì hỏa hệ nguyên tố nơi này tuy nồng đậm nhưng không đủ sinh động? Cho nên không thể hình thành hiệu quả bùng nổ?
Trên mặt hắn hiện lên vẻ trầm tư.
- Được rồi, hẳn là như vậy, ta phải đi tìm Hỏa Phượng sơn mới được!
Tiếp theo hắn lại cắn chặt răng nói:
- Đi tòa núi lửa Hỏa Phượng sơn cuối cùng kia!
Từ miệng của Tử Văn Độc Long Thú biết được Hỏa Phượng sơn chính là tòa
núi lửa sinh động nhất trong ba núi lửa lớn nhất Tàng Long bình nguyên,
hơn nữa hiện tại còn vây trong thời kỳ bùng nổ, không có người hay yêu
thú dám tới gần. Tần Phàm đi qua phỏng chừng cũng sẽ gặp nguy hiểm,
nhưng chỉ cần có thể đem Chu Tước thần thông hoàn toàn hoạt hóa, hắn cảm thấy mạo hiểm thêm một chút cũng là đáng được.
Bồng!
Một quyền oanh về phía trước, rất nhanh mở ra một lối đi trong hồ nham tương, Tần Phàm bay nhanh về phía trước.
- Rốt cục đã ra rồi sao!
Nhưng ngay lúc hắn vừa thoát ra khỏi hồ nham tương, một thanh âm lạnh lùng liền truyền đến.
Trên hồ nham tương, nhiệt độ vẫn nóng rực phi thường.
Nhưng thanh âm lạnh như băng truyền đến giống như mang theo một loại lực lượng thần bí, làm cả không gian cũng giống như hạ thấp nhiệt độ.
Vào lúc này trên một tảng đá lớn ở phía trên bờ hồ đang đứng một gã lão
giả thấp lùn gầy gò, hai mắt hữu thần, tinh quang bộc lộ, kình khí ngưng tụ, đứng nơi đó cho người ta cảm giác không giận mà uy, uy áp thản
nhiên truyền tới, giống như toàn bộ nham tương đều theo hắn quay cuồng
lên.
- Thì ra là ngươi?
Lúc này Tần Phàm nhìn lão giả, không khỏi ngưng tụ hai mắt, hơi có chút ngoài ý muốn.
Người kia chính là lục kiếp bán thần đỉnh La gia La Thành.
La Thành trước đó đối chiến sinh tử cùng thất kiếp yêu thú Thiên Ưng lão nhân, tuy thực lực của thất kiếp yêu thú kém hơn thất kiếp bán thần
nhân loại một ít, nhưng kém không bao nhiêu, khẳng định phải mạnh mẽ hơn đại đa số lục kiếp bán thần, cho nên hắn không nghĩ tới cuối cùng người chiến thắng lại là La Thành.
Có thể nghĩ tới trên người La Thành nhất định vẫn còn lá bài tẩy chưa
lật, nếu không sẽ không khả năng thắng được Thiên Ưng lão nhân mà xuất
hiện ở đây ngay lúc này.
Điều này chẳng thể trách La gia sau khi biến được Tần Phàm có năng lực
giết chết Vân Thiên cùng La Phong là hai lục kiếp bán thần, còn dám tiếp tục phái La Thành cũng là lục kiếp bán thần truy giết hắn, nguyên lai
là người này có được thực lực viễn siêu lục kiếp bán thần bình thường.
- Ngươi thật là bất ngờ sao?
Hai mắt La Thành lạnh lùng nhìn Tần Phàm, mang theo tia trào phúng, trong miệng trầm thấp nói.
- Lấy thực lực của ngươi, hẳn không thể nào giết chết được Thiên Ưng lão nhân mới phải!
Nhìn thấy hắn đúng là làm cho Tần Phàm cảm giác ngoài ý muốn, thấy đối
phương đã chắn ngang lối ra, hắn không thể không dừng giữa không trung,
ổn định ma chủng Chu Tước, sau đó nhìn thẳng La Thành nói.
- Thật sự ta không thể giết được hắn, bất quá hắn đã bị ta đánh trọng
thương chạy trốn, hơn nữa hiện tại ngay cả hang ổ cũng không dám quay
về!
La Thành mang theo ý cười ngạo nghễ, âm trắc trắc nói.
- Quả nhiên lợi hại, vậy ngươi lại làm sao biết ta ở bên dưới?
Thần sắc Tần Phàm bình tĩnh, trong miệng thản nhiên hỏi.
- Nếu không có chỗ dựa vào, ta há có thể từ Mạc Lợi thành truy tung ngươi được tới nơi này.
Nhưng La Thành cũng không giấu diếm, hắn liếm liếm môi lộ vẻ mặt tàn nhẫn nói:
- Trước đó lão phu đích xác quá khinh thường, không nghĩ tới bị một tiểu tử như ngươi bố trí cạm bẫy, nhưng không sao, cho dù ngươi tránh né
trong hồ nham tương suốt ba tháng lâu, lão phu vẫn có kiên nhẫn chờ
ngươi đi ra bầm thây ngươi vạn đoạn!
- Đợi ta lâu như vậy đúng là thật khó cho ngươi, nhưng hiện tại ta cũng
không muốn cùng người ở đây lãng phí thời gian, ngươi tốt nhất tránh ra, nếu không người nào bị bầm thây vạn đoạn còn chưa biết đâu!
Nghe vậy Tần Phàm lộ ra tia cười lạnh nói. Hiện tại hắn đang vội vã muốn đi hoàn thành việc hoạt hóa Chu Tước thần thông, tuy rằng đã bước đầu
khởi động không cần quá gấp gáp trong nhất thời, nhưng cũng không thể
chờ quá lâu, nếu không ngày sau còn muốn hoạt hóa sẽ khó khăn hơn rất
nhiều.
Nhưng đối phương đương nhiên sẽ không dễ dàng cho hắn được như nguyện.
- Ngươi đang nói chuyện cười sao?
Quả nhiên nghe lời nói của Tần Phàm, trên mặt La Thành lộ ra tia trào
phúng, hắn nhìn Tần Phàm như nhìn kẻ ngu ngốc, hắn đã ở nơi này chờ mãi
suốt ba tháng, làm sao dễ dàng thả Tần Phàm rời đi.
- Có lẽ chỉ là một chuyện cười, hi vọng ngươi cũng có thể cười cho tới cuối cùng!
Thấy vậy sắc mặt Tần Phàm lạnh dần, hắn cũng không muốn tiếp tục dây dưa với đối phương trong này, lập tức động thủ.
Siết chặt nắm tay!
Tê…
Ngay tiếp theo, hư ảnh Chu Tước vừa áp xuống lập tức tê minh một tiếng
thoát ra khỏi thân thể hắn, hai cánh mở tung, sóng nhiệt cuồn cuộn từ
dưới hồ nham tương lập tức bị hấp dẫn bay lên.
Ở địa phương mà hỏa hệ năng lượng tràn ngập thế này, đối với hắn chiếm cứ ưu thế cực lớn.
Năng lượng hỏa hệ đỏ lửa tràn ngập cả thông đạo, nhiệt độ Thiên Ưng sơn
đột nhiên bốc cao lên, tựa hồ tùy thời muốn bùng nổ phun trào.
- Hôm nay cho dù ngươi chắp cánh cũng khó thoát!
Xem thấy một màn kia, lúc này La Thành cũng không nhịn được sắc mặt
ngưng trọng lên, hắn có thể cảm giác được Chu Tước hư ảnh vừa xuất hiện
liền đem khí thế của Tần Phàm kéo lên, ngay lập tức hai tay hắn biến
thành trảo, sát khí lẫm lẫm.
- Kẻ ngăn ta chết!
Lúc này bị Chu Tước thần thông kích thích, làm cảm giác nóng rực lan
tràn khắp toàn thân Tần Phàm, hai mắt hắn biến thành thô bạo huyết sắc,
trong miệng gầm nhẹ, Chu Tước Dực mở ra nhanh chóng bắn về phía trước.
Bồng!
Sóng nhiệt cuồn cuộn, cơ hồ hình thành thực chất, bao trùm cả không gian hướng La Thành đánh tới.
- Không biết tự lượng sức mình!
Thấy Tần Phàm vọt tới, La Thành lộ ra một tia cười lạnh.
Trên người hắn nhanh chóng tản mát ra một loại hào quang kình khí hồng
hoàng hỗn hợp, bên trong chứa đựng hỏa nguyên cuồng bạo, có thể thiêu
cháy hết thảy, cũng chứa đựng thổ nguyên dày đặc, hào quang không ngừng
ngưng tụ, cuối cùng thành một cự thuẫn, cự thuẫn không chút khoan nhượng chắn ngang trước người, vững như núi cao sừng sững.
Một chiêu này Tần Phàm gặp qua đối phương dùng ngăn cản công kích của Thiên Ưng lão nhân.