Đan Vũ Càn Khôn

Chương 659: Chương 659: Thảo Mộc Chi Linh. (2)




Tần Phàm trầm giọng nói, tuy rằng hắn đối với hạt châu này có chút động tâm, nhưng quả thật không thể lãng phí quá nhiều thời gian và bạo lộ quá nhiều thực lực, đối với hắn và thiếu nữ này cũng không phải chuyện tốt.

- Không, ta nhìn ra được thực lực công tử rất cao, so với mọi người ở đây còn cao hơn...

Cô gái kia lại nhỏ giọng nói.

- Cô nương muốn tại hạ giúp ngươi như thế nào ?

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, hiện giờ khí tức của hắn đã thu liễm rất tốt, không thể tưởng được thiếu nữ này vậy mà lại nhìn ra. Hơn nữa thực lực thiếu nữ này bất quá chỉ là Võ Giả chi cảnh, thiên phú bình thường nhưng lại có nhãn lực như vậy khiến hắn rất kinh ngạc, lập tức suy nghĩ một chút liền mở miệng hỏi.

- Ta muốn công tử dẫn ta xuyên qua Càn Khôn Đái, đưa ta đến Đại Khôn quốc. . . vào trong Thần Thú gia tộc.

Cô gái kia chần chờ một chút, liền hạ giọng nói

- Đại Khôn quốc? Thần Thú gia tộc?

Nghe được mấy chữ Thần Thú gia tộc, Tần Phàm không khỏi lần nữa nao nao, nhớ tới lúc Triêu Thánh hắn đã từng gặp qua người Thần thú gia tộc Đại Khôn quốc, hơn nữa còn có người ngộ nhận mình là người của Thần Thú gia tộc nữa

Bất quá nghe đến thiếu nữ là muốn đi Đại Khôn quốc, vậy thì ngược lại vừa vặn cùng đường với mình.

- Đúng vậy, ta muốn tới Thần Thú gia tộc, những Càn Khôn Đái thật sự quá hỗn loạn, ta sợ mình ta không cách nào vượt qua, cho nên ta muốn mời công tử ngươi hỗ trợ.

Cô gái kia tiếp tục nói, lộ ra điềm đạm đáng yêu.

- Ngươi cứ như vậy tin tưởng ta?

Tần Phàm hỏi.

- Trực giác ta cảm thấy công tử ngươi là một người tốt.

Cô gái kia nhẹ gật đầu, nhút nhát e lệ nói.

- Người tốt sao. . .

Tần Phàm không nói gì mà lắc đầu, nói thực ra, nếu không phải vì Thảo Mộc Chi Linh, hắn chưa chắc sẽ lựa chọn trợ giúp thiếu nữ này, bởi vì cái này có nghĩa là sẽ nhiều thêm rất nhiều phiền toái không biết và lãng phí thêm nhiều thời gian.

- Công tử, ngươi đây là đã đáp ứng sao?

Cô gái kia lúc này có chút khẩn trương hỏi thăm.

- Cô nương, chỉ sợ ngươi không chỉ là sợ Càn Khôn Đái hỗn loạn phải không? Ngươi có lẽ còn chút phiền toái khác nữa?

Tần Phàm không đáp lời, chỉ nhìn cô gái kia hỏi, hắn biết rõ khỏa hạt châu này sẽ không dễ lấy được như vậy.

- Đúng vậy, ta cũng không gạt công tử, quả thật có người ở phía sau truy tung ta...

Cô gái kia nghe vậy, tâm tư bị khám phá liền có chút không có ý tứ cúi đầu nói.

- Ngươi tên là gì?

Tần Phàm lại trầm ngâm một hồi hỏi, hiện giờ hắn đối với thực lực của mình cũng coi như có chút tự tin, cường giả bình thường cũng không sợ, nếu khỏa hạt châu này thực sự thần kỳ như Cổ Mặc nói thì cũng đáng giá mạo hiểm một lần.

- Bẩm công tử, ta gọi Phương Tiểu Tinh, công tử gọi ta Tiểu Tình là được.

Cô gái kia ánh mắt lần nữa sáng ngời, trả lời nói.

- Ngồi xuống ăn chút đồ đã.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, chỉ vào chỗ ngồi đối diện nói.

- Đa tạ công tử.

Thiếu nữ gọi là Phương Tiểu Tinh vội vàng vui vẻ đáp tạ nói, hắn biết rõ Tần Phàm nói như vậy chẳng khác nào đã đáp ứng nàng rồi.

- Yên tâm, ta đã thu bảo bối của ngươi, tất nhiên sẽ mang ngươi an toàn đến Thần Thú gia tộc.

Tần Phàm nhận hạt châu nói, kỳ thật đối với Thần Thú gia tộc thần bí kia cũng có chút hứng thú.

- Tiểu tử, ta trực giác cảm thấy nha đầu kia cũng không đơn giản như vậy, nàng tựa hồ rất thần bí, bản Võ Thánh cảm giác được nàng rất khác nhân loại.

Lúc này thanh âm Cổ Mặc lại truyền đến bên tai.

Càn Khôn Đái là một nơi hỗn loạn giữa Đại Kiền quốc và Đại Khôn quốc, tổng cộng có mười mấy thành thị, trên thực tế đã đủ trở thành một tiểu quốc rồi, nhưng phiến địa phương đó lại không bị Đại Kiền quốc và Đại Khôn quốc quản trị.

Nơi đó trường kỳ trộm cướp hoành hành, đồng thời cũng nơi đại bộ phận trộm cướp của hai nước Đại Kiền Đại Khôn dùng để thủ tiêu tang vật.

Ở chỗ này, có rất nhiều đấu giá hội chợ đêm, chỉ cần có đủ tiền tài, ở chỗ này có thể mua được rất nhiều đồ tốt không cách nào mua được trong Đại Kiền quốc, kể cả vũ khí và luyện dược. Thậm chí ngay cả linh đan trong Đại Kiền quốc cũng cực kỳ hiếm thấy nữa! Nghe nói Tàng Trân Các cực kỳ có danh tiếng trong Đại Kiền quốc cũng ầm thầm có buôn bán ở đây.

Ở chỗ này, có sự nghiệp đánh bạc phát triển phồn thịnh, ở nơi hỗn loạn này, cơ hồ mỗi một tòa thành thị lớn nhỏ đều có đổ phường, có người may mắnmột đêm phất nhanh, cũng có dân cờ bạc điên cuồng trong vòng một đêm hai bàn tay trắng. Đối với rất nhiều người mà nói, đây là nơi tiêu tiền, cũng là nơi móc tiền, rất nhiều người tới nơi này đánh bạc mệnh, đánh bạc vinh nhục một đời.

Ở chỗ này, thậm chí còn có võ sĩ có thực lực không tệ, cũng có giai nhân thiên kiều bá mị, chỉ cần có tiền, ở chỗ này cần gì cũng có. Đương nhiên có lúc có tiền vẫn không đủ, nhất định phải có thực lực nhất định bảo trụ tiền tài của mình mới được.

Cho nên nói tóm lại Càn Khôn Đái đại biểu cho kỳ ngộ cũng đại biểu cho khiêu chiến, ở đây chỉ có trong một ít thanh thị lớn là có một ít quy củ rời rạc, trên cơ bản mà nói, ở chỗ này, đặc biệt là bên ngoài thành thị, cơ hồ có thể muốn làm gì thì làm!

Nghe nói, dù là Tiên Thiên Võ Sư có thể trở thành hảo thủ nhất đẳng trong các đại gia tộc Đại Kiền quốc thì ở chỗ này cơ hồ có thể tùy ý thấy được! Đặc biệt là thế lực thành chủ của cách thành trì lớn, đó là tồn tại tương đương với Chân Vũ thế gia cao phẩm, đứng đầu một thành, ít nhất đều có thực lực Võ Tôn! Thậm chí đại thành cá biệt còn có thể có được Võ Thánh!

Cũng bởi vì thế lực bên trong thành trì khủng bố, cộng thêm địa hình và chế ước lẫn nhau cho nên Đại Kiền quốc và Đại Khôn quốc một mực vẫn không thể chinh phục Càn Khôn Đái. Sau khi trải qua mấy lần chiến dịch cỡ lớn, thậm chí tổn thất không ít, cuối cùng hai nước cũng chỉ có thể chấp nhận khu vực đặc thù này, ngược lại ở biên cảnh còn đóng lượng lớn tinh binh để phòng những thế lực hỗn loạn kia trùng kích.

Bình nguyên đồi núi kéo dài, núi rừng hồ nước, nhìn trên địa đồ thì diện tích Càn Khôn Đái rất lớn, thậm chí khoảng chừng bằng một phần mười Đại Kiền quốc! Nếu như đi trên mặt đất thì coi như trực tiếp kéo dài qua, cũng phải phải đi mất ít nhất nửa tháng.

Trong đó trên bản đồ đích thật có sự tồn tại của Hắc Hỏa thành mà Cổ Mặc thành lập hai trăm năm trước, nhưng chủ nhân Hắc Hỏa thành hiện giờ lại không biết rõ là ai. Mà Hắc Hỏa thành ở nơi tương đối về mép Càn Khôn Đái cho nên Tần Phàm còn phải đi thêm một vòng nửa mới tới, thời gian sẽ mất càng nhiều hơn....

Ngày hôm nay, lúc hoàng hôn...

Trong một rừng cây nhỏ, có một dòng suối nhỏ chảy kéo dài, lúc này, ở bên cạnh dòng suối một thân ảnh thiếu nữ yểu điệu mỹ lệ đang gội lấy mái tóc đen nhánh óng ả cúa mình.

Mà thiếu niên áo xanh lúc này lại đứng tựa bên cạnh một cây đại thụ cách đó không xa, loay hoay lấy một đống củi lửa, bên cạnh là một con lợn rừng nhỏ đã được làm sạch sẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.