Oanh…
Vào lúc này, một cổ ý thức cường đại lập tức vọt vào trong óc Tần Phàm.
Trên một mảnh chiến trường vô tận, trống trận nổi lên bốn phía, khắp nơi đều là chém giết cùng tàn sát, nhân loại, yêu thú, thần, ma... máu văng tung tóe, núi cao sụp đổ, giang hải khô cạn, thây ngang khắp đồng, bạch cốt chồng chất...
Huyết tinh, điên cuồng, bạo ngược, hủy diệt,… các loại khí tức mặt trái trên chiến trường tản mát đi ra...
- Ha ha, vẫn là chỗ này sao...
Tần Phàm bởi vì đã có kinh nghiệm, sớm làm chuẩn bị, đã uống Băng Linh đan, cho nên lúc này lộ ra thập phần thanh tỉnh.
- Ồ? Nhưng mà Huyền Vũ Ma Tôn kia ở nơi nào?
Nhưng lúc này đã qua thật lâu, lại không có phát hiện tăm hơi của Huyền Vũ Ma Tôn, Huyền Vũ Ma Tôn này tựa hồ không có như hai khỏa Ma chủng Thủy Kỳ Lân cùng Chu Tước trước, vừa vào là cho Tần Phàm thấy uy thế kinh thiên động địa để chấn nhiếp.
Đã qua hồi lâu, Tần Phàm rốt cục ở bờ biển trông thấy Huyền Vũ Ma Tôn từ trong nước chậm quá bò lên, cặp mắt hờ hững đảo qua toàn bộ thượng cổ chiến trường, sau đó trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú cực lớn.
Ầm ầm…
Vào lúc này, toàn bộ đại địa chấn động lên, khắp nơi đều là đất sụp cùng khe hở, thành trì sụp đổ, rất nhiều nhân loại bị chôn sống, thậm chí có không ít yêu thú cũng bị xé rách.
- Nhân loại, ngươi muốn như bọn hắn phải không?
Toàn bộ đại địa biến thành nhân gian địa ngục, lúc này Huyền Vũ Ma Tôn mới nhìn Tần Phàm nhàn nhạt nói, không có như hai Ma Tôn trước cao ngạo cùng không ai bì nổi, thật giống như đang cùng bằng hữu cũ nói chuyện.
Nhưng Tần Phàm cảm giác được trong lòng nghiêm nghị, lông mao toàn thân tựa hồ cũng đứng dậy, Huyền Vũ Ma Tôn này nói một câu, so với lúc trước Thủy Kỳ Lân Ma Tôn cùng Chu Tước Ma Tôn kia nói cái gì "Nhân loại, thần phục ta" thì cho người rung động nhiều lắm!
Bất quá Tần Phàm y nguyên bảo vệ tâm thần, nhắm mắt lại, hoàn toàn bất vi sở động, tinh thần trải qua Đao Vương mộ trùng kích, hơn nữa vừa rồi đột phá, hiện tại tinh thần ý chí của hắn đã trở nên vô cùng kiên định, không dễ dàng dao động như vậy.
Tần Phàm không có trả lời, mà Huyền Vũ Ma Tôn cũng không có tiếp tục nói chuyện, chỉ là con ngươi hờ hững nhìn chăm chú lên Tần Phàm, cùng linh hồn của hắn trực tiếp nhìn nhau, không nói một lời, vẫn không nhúc nhích, đại địa y nguyên chấn động, chúng sinh vẫn còn đồ thán.
Theo thời gian chậm rãi đi qua, sắc mặt Tần Phàm tái nhợt, mồ hôi lạnh nhỏ giọt.
Lúc này, Cổ Mặc nhìn Tần Phàm ngồi dưới đất, thấy hắn chau mày, có thể tưởng tượng đến tinh thần ý chí của hắn đang thụ lấy tra tấn cùng áp bách thật lớn, nhưng trải qua tôi luyện lâu như vậy, hơn nữa có hai lần kinh nghiệm trước, hiện tại trong nội tâm Cổ Mặc đối với Tần Phàm vẫn là rất có lòng tin, biết rõ hắn nhất định sẽ thành công.
Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Chiến đấu tinh thần trong đầu một mực tiến hành, cũng không biết đã qua bao lâu, đột nhiên Tần Phàm phát hiện hình ảnh Huyền Vũ Ma Tôn kia tựa hồ bắt đầu chậm rãi nhạt nhòa trong óc của hắn.
- Nhân loại, ngươi thành công rồi.
Sau đó thanh âm của Huyền Vũ Ma Tôn vang lên trong thức hải của hắn:
- Lực lượng của bản Ma Tôn, từ nay về sau do ngươi khống chế.
- Thành công rồi sao?
Thần sắc Tần Phàm khẽ động, nhưng lại cảm giác được Huyền Vũ Ma Tôn này không giống người thường, bất quá vô luận như thế nào cũng tốt, hắn đã có thể cảm giác được tinh thần ý chí của Huyền Vũ Ma Tôn lưu lại trong Huyền Vũ Ma chủng đã bắt đầu dần dần biến mất.
- Hô…
Tần Phàm nhẹ nhẹ thở ra một hơi, sau đó Huyền Vũ Ma chủng từ trong trán của hắn hiện ra, lần nữa bay tới tay của hắn.
- Lần này xem ra thuận lợi không ít.
Lúc này Cổ Mặc có chút cười nói.
- Vừa rồi hung hiểm ngươi không biết, kỳ thật cũng không dễ dàng.
Tần Phàm cười khổ lắc đầu, vừa rồi kỳ thật Huyền Vũ Ma Tôn kia vẫn là cho hắn rung động rất lớn, cái loại rung động này không giống như Thủy Kỳ Lân Ma Tôn và Chu Tước Ma Tôn, để cho linh hồn cũng bị run rẩy.
- Vậy kế tiếp ngươi có thể luyện hóa được a?
Cổ Mặc lại hỏi.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, lại hít sâu một hơi, trực tiếp nuốt Ma chủng vào trong miệng.
Huyền Vũ Ma chủng kia tiến vào trong cơ thể, lập tức Tần Phàm cảm thấy tim mình truyền đến một cảm giác bế tắc, thật giống như bên trong bị chắn đầy bùn đất, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, hô hấp tựa hồ cũng xuất hiện khó khăn.
Tâm thần chìm vào trong cơ thể, liền cảm giác được nơi cửa tim, vầng sáng màu vàng đất do hư ảnh của Huyền Vũ Ma chủng phát tán ra, loại vầng sáng hoàng sắc này do Ma chủng phân hoá, lộ ra thập phần trầm trọng, cho nên hắn mới có loại cảm giác không thông này.
- Đây là có chuyện gì?
Trong lòng Tần Phàm không khỏi hơi run sợ, loại tình huống này ở lúc luyện hóa hai khỏa Ma chủng trước đều không có xuất hiện qua.
- Có lẽ mỗi một khỏa Ma chủng, phương thức Luyện Thể cũng không giống a.
Nhớ tới luyện hóa Thủy Kỳ Lân Ma chủng cùng Chu Tước Ma chủng bất đồng, lập tức trong lòng của hắn thầm suy nghĩ nói.
Sau đó bắt đầu thử khống chế tinh thần ý chí đi về phía đó, muốn thúc dục loại năng lượng Ma chủng bế tắc này, bắt đầu luyện hóa khí lực của mình.
Bành…
Nháy mắt sau đó, Tần Phàm liền cảm thấy thượng diện truyền đến phản lực cường đại, tâm thần giống như bị va chạm, để cho hắn cảm thấy so với vừa rồi càng thêm khó chịu.
Bất quá năng lượng của Thổ Nguyên Ma chủng kia như là đất đá nổ tung, cũng bắt đầu theo thời gian dần qua phân tán, chậm rãi chảy tới từng nơi hẻo lánh trong thân thể của hắn.
Cùng lúc đó, cảm giác đau đớn kịch liệt kia cũng bắt đầu truyền khắp toàn thân, thống khổ loại trình độ này đã thật lâu hắn không có cảm thụ qua, lần này mãnh liệt mà đến, lại để cho hắn không khỏi cắn răng.
Mà theo năng lượng hoàng sắc kia chảy khắp toàn thân, Tần Phàm cảm giác được mỗi một tấc da thịt cùng thần kinh trong cơ thể tựa hồ cũng chấn động lên, tốc độ từ chậm đến nhanh, giống như là địa chấn, loại cảm giác này để cho hắn cảm nhận thống khổ càng mạnh mẽ hơn, mặt bắt đầu chăm chú lên, trở nên dữ tợn.
- Hắc hắc, tiểu tử này coi như là quen khổ rồi, không thể tưởng được bây giờ còn chịu không được cảm giác như vậy, thực sự thống khổ như vậy sao? Chậc chậc, đáng tiếc bản Võ Thánh không có cơ hội thử một chút loại cảm giác này a.
Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm lộ ra bộ dáng này, không khỏi có chút nghiền ngẫm thầm nghĩ.
Nếu như Tần Phàm biết rõ hiện tại Cổ Mặc nghĩ như vậy mà nói, nói không chừng sẽ lập tức bạo khởi mắng chửi người, loại cảm giác này không phải người bình thường có thể thừa nhận được, nếu như không phải là vì tăng thực lực lên, coi như là người thích ngược đãi, cũng không dám chủ động đi thừa nhận loại thể nghiệm không thuộc về mình này.
Mà đang ở bên trong cơ nhục cùng thần kinh chấn động, Tần Phàm cũng có thể cảm thấy năng lượng hoàng sắc kia đang không ngừng rót vào bên trong khí lực của hắn, nói cách khác năng lượng Ma chủng này thật là đang cải tạo thân thể của hắn.